Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 366
Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:00:57
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giáo dụ nở một nụ nhàn nhạt: “Đây là quy củ của năm nay.” Nói , ông đặt những que tre chuẩn lên mặt bàn: “Các ngươi thể lên rút.”
Vi Oánh Hoa, Đông Phương Vân Thường và Liễu Đại Hâm đưa mắt một cái, đồng thời dậy đến bàn.
Các nàng , những khác cũng theo.
Sau khi bốc thăm xong, giáo dụ căn cứ thứ tự quẻ thăm và phân phát địa chỉ cửa hàng tương ứng cho .
“Sau khi tan học, các ngươi thể xem cửa hàng của , căn cứ tình huống của bản và suy nghĩ kỹ càng xem bán thứ gì.”
“Hãy nhớ rằng, thời gian chờ đợi khác, các ngươi chỉ thời gian một năm dùng miễn phí.”
“Được , bây giờ bắt đầu giải thích cho các ngươi nguồn gốc của Thương học ban, các ngươi rằng Thương học ban từng vô cùng huy hoàng.”
Ngày hôm đó khi tan học, Thời Phù Hân lập tức lôi kéo Thời Phù Âm đến phố Trường An, nhanh chóng tìm thấy cửa hàng của dựa theo địa chỉ giáo dụ cung cấp.
Nhìn thấy cửa hàng xoa hoa khí phái ba tầng ba cổng lớn mắt, Thời Phù Hân vui mừng khôn xiết: “Không bốc thăm cửa hàng nhất đấy chứ?”
Thời Phù Âm vui vẻ lo lắng: “Cửa hàng lớn như , nếu sang năm vẫn còn tiếp tục sử dụng, nộp lên bao nhiêu tiền đây?”
Thời Phù Hân : “Không sợ, chỉ là chút tiền thuê nhà thôi mà. Tỷ tỷ, chúng mau trở về thôi, ngờ cửa hàng sẽ lớn như , nhanh chóng trở về để sửa bản vẽ trang trí, nếu tiểu nhị sẽ thể trang trí .”
Hai tỷ đang định lên xe ngựa thì thấy Đông Phương Vân Thường và Đông Phương Vân Nghê từ cửa hàng bên cạnh.
Bởi vì Thương học ban nên sắc mặt của Đông Phương Vân Nghê tệ, mặc dù Đông Phương Vân Thường vẫn theo nàng như thường lệ, nhưng cũng còn nhân nhượng như nữa.
“Thật xui xẻo, cửa hàng nhà gần cửa hàng của Đông Phương gia, nhưng cũng may Thương học ban là Đông Phương Vân Thường dễ chuyện chứ là Đông Phương Vân Nghê.”
Thời Phù Âm chú ý đến một cửa hàng khác, lôi kéo Thời Phù Hân: “Không chỉ Đông Phương gia, còn Vi gia.”
Cửa hàng của Thời Phù Hân giữa cửa hàng của Đông Phương Vân Thường và Vi Oánh Hoa.
“Vị trí …”
Thời Phù Hân chút nên lời, niềm vui khi cửa hàng xa hoa khí phái hơn so với dự đoán biến mất.
Sau khi hai tỷ lên xe ngựa, Thời Phù Âm đột nhiên : “Việc trang trí một cửa hàng lớn như cần nhiều nhân lực, thể tìm những chuyện ?”
Thời Phù Hân gật đầu: “Cam Phồn Nhân quen nhiều thợ thủ công, sớm dặn dò gã tập hợp đủ một nhóm thợ thủ công, chờ sửa xong bản vẽ trang trí là thể bắt đầu khởi công.”
Thời Phù Âm hỏi: “Còn hàng hoá bán thì ? Đã chuẩn xong ? Một cửa hàng lớn như cần bày biện bao nhiêu hàng hoá đây?”
Thời Phù Hân gật đầu một nữa: “Muội bắt đầu chuẩn năm ngoái .”
Thời Phù Âm tỏ vẻ ngạc nhiên: “Sao tỷ ?”
Thời Phù Hân : “Tỷ bận rộn học hành như , tiện quấy rầy.”
Thời Phù Âm im lặng, cũng hỏi nhiều thêm nữa, mà : “Muội cần sự chuẩn , những quý nữ như Đông Phương Vân Thường trong nhà thiếu hạ nhân, chuyện cửa hàng cũng xử lý, nhưng chẳng trong Thương học ban còn một cô nương nhà bình thường ? Các nàng sẽ xử lý cửa hàng như thế nào? Cần nhân lực nhưng ai, cần tiền nhưng tiền.”
Thời Phù Hân : “Tỷ tỷ, kinh thương nhất thiết tự tất cả, tỷ quên những gì ngũ thẩm với mấy ngày ?”
“Nếu , tiền, thể hợp tác cùng với những khác mà, trong tay cửa hàng ở phố Trường An, nhiều hợp tác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-366.html.]
Thời Phù Âm gật đầu: “Như thế cũng khá .”
Thời Phù Hân : “ nếu như , bọn họ sẽ dựa khác trong tất cả chuyện, học hỏi kinh nghiệm kinh thương, e là .”
Thời Phù Âm: “Đây cũng là chuyện còn cách nào khác.”
Thời Phù Hân: “Muội cảm thấy nào cũng sẽ như , ví dụ như Hồ Tâm Nhuỵ và Đỗ Tử Toàn, cảm thấy lẽ các nàng sẽ sự chuẩn .”
Thời Phù Âm quen hai nên tiếp, mà đến chuyện khác: “Muội nghĩ tên cửa hàng ?”
“Hồng Nhan Tiếu.”
Thời Phù Âm nghiền ngẫm ba chữ , đột nhiên mỉm : “Trở nên xinh thực sự thể khiến khác vui vẻ.”
Thời Phù Hân: “Tỷ cảm thấy ?”
Thời Phù Âm gật đầu: “Tỷ thấy cũng .”
Thời Phù Hân vỗ tay một cái: “Vậy , cứ đặt tên là Hồng Nhan Tiếu .”
Hai tỷ mới trở về bá phủ bao lâu thì Thời lão phu nhân đến chuyện Thời Phù Hân bốc thăm một cửa hàng cao ba tầng.
An ma ma : “Lão phu nhân, một cửa hàng lớn như lẽ cần sắp xếp chu đáo, trong tay lục cô nương , ngài ý định giúp đỡ ?”
Thời lão phu nhân mỉm lắc đầu: “Ngày hôm đó nếu cần giúp đỡ thì thì thể mở miệng với và trong phủ, bây giờ nó gì, cũng tiện chủ động.”
An ma ma bật : “Lão phu nhân còn so đo với lục cô nương chuyện ?”
Thời lão phu nhân sâu kín thở dài: “Ngươi hiểu , đôi khi nếu vội vàng đưa đồ đến tận cửa, giá cả cũng sẽ rẻ hơn một chút, nha đầu dựa bản để mở cửa hàng, thì cứ để mặc nó .
An ma ma tỏ vẻ lo lắng: “Một lục cô nương liệu ?”
Thời lão phu nhân : “Được thì cứ chờ xem, lẽ nếu vấp ngã, nha đầu sẽ càng hiểu rõ ý nghĩa của gia tộc.”
Trong việc khai trương và kinh doanh Thần Nông đường, hầu hết công việc đều do Thương Lão Cửu thành, Thời Phù Hân chỉ lưng đưa một ý kiến.
Lần việc khai trương “Hồng Nhan Tiếu” do Thời Phù Hân đích chịu trách nhiệm, ngay từ khi bắt tay , nàng cảm nhận sự rườm rà và phiền phức khi mở cửa hàng.
Sau khi vẽ xong bản vẽ trang trí cửa hàng, Thời Phù Hân giao cho Cam Phồn Nhân sắp xếp, đó vội vàng đến thôn trang ở ngoại thành.
Thôn trang Thời Phù Hân mua để chuyên sản xuất các mặt hàng khác bày bán trong Hồng Nhan Tiếu.
Những trong thôn trang đều là một phụ nhân chăm chĩ, sạch sẽ và chân tay nhanh nhẹ, bản lĩnh đến từ thôn làng xung quanh.
Điều quan trọng nhất khi mở một cửa hàng chính là đảm bảo cung cấp đủ hàng hoá.
Thời Phù Hân đến thôn trang, đầu tiên là đánh giá dây chuyền sản xuất hàng hoá một chút, thấy các phụ nhân đều đang nghiêm túc việc theo quy định nàng đặt , vấn đề gì, nàng trực tiếp đến kho hàng.
Thời Phù Hân mua thôn trang năm ngoái, khi mua , nàng lập tức ký kết khế ước dài hạn với một nhóm nhân công, ngay đó bắt đầu sản xuất những mặt hàng như cao bôi mặt, kem mặt, phấn nền, son môi và bánh phấn gì đó.
Nhìn thấy bộ kho hàng chất đầy hàng hoá, hai hàng chân mày Thời Phù Hân mới giãn một chút, với Bình Yên: “Sau khi trở về thành, nhớ gọi Cam Phồn Nhân đến đây chuyển lô hàng về trong kho hàng ở nội thành.”
Bình Yên nhắc nhở: “Cô nương, Cam Phồn Nhân đang bận rộn trang hoàng cửa hàng, chỉ e thể rời .”
Thời Phù Hân chuyện: “Cửa hàng thể trang hoàng xong trong ngày một ngày hai , bảo dành một ngày đến đây vận chuyển hàng hoá.”
Bình Yên do dự một chút : “Cô nương, việc khai trương cửa hàng quá nhiều thứ giải quyết, nhân lực trong tay chúng đủ, ngài xem nên tìm trong phủ giúp đỡ một chút ?”