Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 358

Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:00:48
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu cục Trường Viễn hồi âm nửa tháng đó, bọn họ tiếp nhận áp tiêu .

Sau khi nhận hồi âm, Thời Phù Hân tranh thủ Thời Định Hiên nghỉ, dẫn theo ca ca tỷ tỷ và đến lối con đường bí mật ở ngoại thành.

Khi thấy những chiếc rương đựng vàng bạc, Thời Định Hiên, Thời Định Hạo và Thời Phù Âm đều thể bình tĩnh .

Không còn cách nào khác, bọn họ từng thấy nhiều tiền như thế .

Chờ đến khi ba sơn động, thấy trong sơn động chất đầy vàng bạc châu báu , cả ba ngạc nhiên đến mức thể thành lời.

“Sau khi đại sử khai quốc, sự phụ tá của Văn Đức Hoàng hậu, Thái tổ tiến hành những cải cách mạnh mẽ với Đại Sở, tích cực tiến hạnh mậu dịch qua với các quốc gia láng giềng.”

“Nghe , trong lúc Thái tổ còn tại vị, ngài từng ba hạ lệnh xây dựng thêm quốc khố. Vào thời điểm đó, thu nhập từ thuế của Đại Sở trong vòng một năm ít nhất cũng nhiều gấp mười bây giờ, thể tưởng tượng lúc Đại Sở giàu như thế nào.”

Thời Định Hiên cảm thán những lời đồn đãi thấy khi việc ở trong cung.

Thời Phù Âm: “Nếu đủ giàu , thể giấu nhiều vàng bạc châu báu như thế nào.”

Thời Định Hiên vàng bạc châu báu ngọc bích trong rương: “Tuyệt đối chạm châu báu đá quý , ngộ nhỡ xuất xứ, thể sẽ tìm dấu vết dẫn đến kho báu.”

Thời Định Hiên tìm một kho hàng, liên tục thức trắng mấy đêm, tránh mặt khác vận chuyển một trăm vạn lượng bạc đến kho hàng cùng với .

“Được , bây giờ chỉ cần chờ của tiêu cục Trường Viễn đến đây vận chuyển nó đến tây bắc.”

….

Trong khi các Thời gia đang bận rộn chuyển vàng đến tây bắc thì trong kinh thành nhấc lên một gợn sóng.

Sau khi đại hoàng tử đại hôn, phủ đại hoàng tử vốn dĩ hỏi thăm đó đột nhiên trở nên náo nhiệt, thỉnh thoảng đến cửa bái phỏng, phần lớn bọn họ đều là võ tướng và của Binh bộ.

Binh bộ, võ tướng đều là những liên quan đến binh quyền.

Vì thế, chuyện tác động đến trái tim của ít .

Trong phủ đại hoàng tử, mật thất.

Sở Diệu hộ pháp lệnh của Thần Nông đường ở mặt đại hoàng tử, im lặng một lúc lâu mới mở miệng: “Phần lễ vật của Liễu thần y thực sự quá đúng lúc.”

Đại hoàng tử hỏi: “Ngươi cảm thấy quá khoa trương ?”

Sở Diệu: “Những kẻ khiêm tốn sẽ chỉ khiến khác cảm thấy yếu đuối và dễ bắt nạt.”

Sắc mặt đại hoàng tử kiềm chế: “Ta ngươi, thể chút kiêng kỵ giống như ngươi, nhưng phần lễ vật của sư phụ thực sự quá quý giá.”

Bởi vì phần hạ lễ , còn là đại hoàng tử chút tiếng tăm gì, thể , thể ở trong mắt văn võ bá quan.

Sở Diệu: “Khoảng thời gian quá nhiều đến phủ đại hoàng tử, điện hạ vẫn ít gặp thì hơn, binh quyền thực sự thể tác động đến lòng .”

Đại hoàng tử cầm lấy hộ pháp lệnh, nhàn nhạt : “Mọi việc đều hai mặt, thể đạt kết quả như thế nào còn đoán xem kẻ kiểm soát là như thế nào.”

Đầu tháng ba, tiêu cục Trường Viễn ngừng đẩy nhanh tốc độ đến kinh thành.

Thời Định Hiên mặt tiếp đãi bọn họ, vài ngày chuẩn , tiêu cục Trường Viễn áp tải vàng bạc rời .

Bọn họ mới rời , Tây Môn Phụng Hiếu dẫn theo Thời Định Hạo theo.

Hai bọn họ cùng một chỗ với tiêu cục, mà quyết định âm thầm hộ tống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-358.html.]

Tây Môn Phụng Hiếu Thời Định Hạo vẫn hết nét trẻ con mặt, hỏi: “Ngươi nhỏ như , nhà ngươi cũng yên tâm để ngươi một ngoài ?”

Thời Định Hạo trả lời: “Tuổi nhỏ thì chứ, còn nhỏ những xông pha thiên địa.”

Nhìn thấy sự tự tin của Thời Định Hạo, Tây Môn Phụng Hiếu ngẩn , lâp tức nghĩ đến Thời Phù Hân.

, chẳng tiểu nha đầu cũng còn nhỏ , nhưng những gì nàng khiến thể tin .

Thời Định Hạo cùng với Tây Môn Phụng Hiếu âm thầm hộ tống tiêu đội đến tây bắc, chuyến ít nhất cũng mất một hai tháng.

Trước khi rời khỏi kinh thành, Thời Định Hạo cùng với ba Thời Phù Hân tiến hành một màn ngã ngựa khiến Thời gia đều cho rằng ngã gãy chân, khi xin nghỉ ốm với Quốc Tử giám, Thời Định Hạo trực tiếp đến điền trang ở ngoại thành mà bá phủ cấp cho Thời Chính Hoà để dưỡng thương.

Bạc đưa đến Thần Nông đường, bây giờ còn xem xem đại hoàng tử quyết định tặng miễn phí hồi trùng cho ba quân doanh nào.

Sau đó, Thời Phù Hân mỗi ngày sẽ theo Thời Phù Âm đến Quốc Nữ giám học giống như thường lệ, Thời Định Hiên cũng cung việc như thường, mặc dù cả ba đều nghĩ đến Thời Định Hạo và tiêu đội, nhưng sắc mặt vẫn tỏ như thường, nên gì thì cái đó, phiền phức duy nhất chính là cần ngăn cản phụ mẫu đến điền trang thăm Thời Định Hạo.

“Thời Phù Hân, ngươi đang ngẩn ?”

Kiều Tâm Ngữ mới bước phòng học thấy Thời Phù Hân hai tay chống cằm ngoài cửa sổ, đang suy nghĩ chuyện gì, nàng lập tức đến: “Ngươi nghĩ học tài nghệ gì ?”

Thời Phù Hân tỏ vẻ hoang mang: “Tài nghệ gì cơ?”

Kiều Tâm Ngữ kinh ngạc: “Đệ tử trong Quốc Nữ giám chúng năm thứ nhất chủ yếu học các kiến thức cơ bản, năm thứ hai sẽ học tập tài nghệ, ngươi chuyện ?”

Thời Phù Hân “ồ” một tiếng: “Ngươi mới , ngươi quyết định học gì ?”

Kiều Tâm Ngữ : “Đương nhiên là cái nào lợi cho thanh danh lan xa thì sẽ học cái đó , cầm kỳ thi hoạ luôn là thứ thể bộc lộ trình độ tài năng của một nhất, ngươi cảm thấy nên học cái nào?”

Thời Phù Hân hỏi : “Ngươi thích nhất là cái nào?”

Kiều Tâm Ngữ thở dài: “Ta thích gì cả.” Nói , nàng hâm mộ Thời Phù Hân: “Thật hâm mộ ngươi, sở hữu cầm nghệ tuyệt diệu, mới Quốc Nữ giám học thanh danh lan xa.”

Thời Phù Hân bật : “Cái gì mà thanh danh lan xa chứ, nào khoa trương như ngươi ?”

Kiều Tâm Ngữ thở dài: “Nhà các ngươi tham dự nhiều yến hội trong giới danh môn quý tộc…” Nói đến đây, nàng ngừng một chút, chút hổ về phía Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân: “Ngươi cần ngại ngùng, tình hình của Thời gia như , gì để kiêng dè cả.”

Kiều Tâm Ngữ mỉm tiếp tục : “Vậy tiếp, thực các yến hội của danh môn thế gia về cơ bản đều giống , chỉ thích học đòi văn vẻ, đến tận bây giờ vẫn còn bàn luận về khúc Điệp Vũ mà ngươi và ngươi cầm tiêu hợp tấu đấy, nhiều ngươi và ngươi đều là thiên tài âm luật.”

Thời Phù Hân : “Vậy , ánh mắt của những đó thực sự sắc bén.”

Kiều Tâm ngữ liếc Thời Phù Hân một cái: “Ngươi đúng là hổ, nhưng , ngoài trừ cầm nghệ , ngươi còn học cái gì khác ?”

Thời Phù Hân gật đầu: “Ta còn học kinh thương.”

Kiều Tâm Ngữ trừng mắt: “Kinh thương?”

Thời Phù Hân: “ , cũng mới cách đây lâu, hoá Quốc Nữ giám một thương học ban đặc biệt, và tỷ tỷ đăng ký, ngươi đến đó ?”

Kiều Tâm Ngữ sửng sốt một chút: “Các ngươi đăng ký thương học ban?”

Thời Phù Hân tỏ vẻ kỳ quái: “Tại kinh ngạc như , đăng ký thương học ban thì ?”

Kiều Tâm Ngữ: “Ngươi thương học ban là lớp học khó nhất của Quốc Nữ giám ?”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Tại ?”

Kiều Tâm Ngữ: “Bởi vì nhiều đó.”

Thời Phù Hân: “Vậy tại ngươi đăng ký?”

Kiều Tâm ngữ: “Một tử Hoàng Tự ban như thể cạnh tranh danh sách với các nữ tài của Thiên Tự ban và Địa Tự ban chứ.” Nói , nàng bội phục Thời Phù Hân: “Ngươi và tỷ tỷ ngươi đúng là can đảm, thương học ban tiếng là ban tài nữ ?”

Loading...