Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 347

Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:00:37
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thấy những lời , Thời Định Hạo lập tức mở to mắt: “Nói hươu vượn, tên thái y xem bệnh ?”

Huynh Thời gia đều đại hoàng tử là đồ của Thời Phù Hân, cũng Thời Phù Hân vẫn luôn âm thầm chữa trị cơ thể cho đại hoàng tử, nhưng Thời Chính Hoà và Kim Nguyệt Nga .

Thời Chính Hoà trừng mắt tiểu nhi tử một cái: “Con kích động như gì, chuyện liên quan gì đến con, ngoan ngoãn ăn cơm .”

Thời Định Hạo nghẹn họng, về phía Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân hỏi thêm: “Không chỉ một thái y như ?”

Thời Định Hiên gật đầu: “ , Hoàng thượng phái bốn vị thái y đến chẩn trị cho đại hoàng tử, cả bốn vị thái y đều đại hoàng tử dùng cấm dược, bây giờ sức khoẻ đang kém, cần ở trong phủ giường tĩnh dưỡng, nếu sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ.”

Thời Chính Hoà nhíu mày: “Không nên như , trong kỳ săn mùa đông hôm đó, khi đội danh dự khỏi Chính Dương môn, trong đội tuần tra gặp đại hoàng tử, tinh thần của ngài thoạt như khuyết điểm lớn gì về thể.”

Thời Định Hiên: “Bắt đầu từ nửa cuối năm nay, đại hoàng tử xuất hiện mặt khác càng ngày càng nhiều, cũng thường xuyên tiến cung diện kiến Hoàng thượng, thỉnh thoảng còn Hoàng thượng giữ ăn cơm, phần ân sủng , ngay cả Thái tử cũng .”

“Hơn nữa, cùng với sức khoẻ của đại hoàng tử cải thiện, trong triều vẫn luôn quan viên đề nghị để đại hoàng tử tham dự triều chính, hình như Hoàng thượng cũng xem trọng đại hoàng tử, còn mặt Thái tử và chúng đại thần rằng chờ khi đại hoàng tử thành , sẽ để chia sẻ triều chính.”

Thời Chính Hoà một manh mối, trưởng tử: “Ý con là đố kỵ đại hoàng tử nên cố ý chỉnh đại hoàng tử?”

Thời Định Hiên về phía Thời Phù Hân: “Thân phận của đại hoàng tử quá đặc biệt, đích trưởng tử của nguyên hậu, chiếm đích chiếm trưởng.”

Thời Phù Hân tiếp lời: “Là tấm bia ngắm dễ dàng khác tập trung hoả lực tấn công nhất.” Trong các vị hoàng tử do Thái tử đầu, ai thấy đại hoàng tử triều tham chính.

Thời Định Hiên gật đầu, tiếp: “Trong dịp năm mới gặp máu, lập tức quan viên dùng chuyện ầm ĩ lên, rằng đó là điềm .”

“Lúc con trở về, đại hoàng tử đang hộc m.á.u đến hôn mê bất tỉnh Hoàng thượng phái đưa về phủ hoàng tử, ý của Hoàng thượng là đại hoàng tử tĩnh dưỡng ở trong phủ.”

Ngay cả Kim Nguyệt Nga hiểu triều cục cũng thể đoán gì đó thích hợp, lập tức cảm thán một câu: “Làm nhi tử của Hoàng đế cũng là chuyện vui sướng gì.”

Nói , bà tỏ vẻ may mắn: “Cũng may những chuyện liên quan gì đến nhà chúng , chuyện các con phép lung tung ngoài.”

Bốn đưa mắt một cái, gì.

Phủ đại hoàng tử.

Nhìn đại hoàng tử mặt chút huyết sắc giường, Cao Trường Thọ vội vàng lấy một bình sứ, đổ một viên thuốc đút cho đại hoàng tử.

Sau khi uống thuốc xong, hai hàng lông mày vẫn luôn nhíu chặt mới chậm rãi giãn một chút.

Mãi đến khi trời sáng, đại hoàng tử mới từ từ tỉnh .

Đại hoàng tử nhớ những chuyện xảy ở Càn Thanh cung ngày hôm nay, đưa tay lên che lồng n.g.ự.c vẫn còn chút đau đớn: “Vốn tưởng rằng thể điều trị gần như khỏi hẳn, ngờ ẩn chứa căn bệnh hiểm nghèo…”

Nếu hôm nay cơn đau n.g.ự.c đột nhiên bộc phát, cũng ngay cả trái tim cũng vấn đề.

Trên mặt đại hoàng tử nở một nụ khổ, rốt cuộc đó bao nhiêu hạ độc thủ với ?

Bị hàn băng xà độc tra tấn mấy năm, khó khăn lắm mới thể chữa khỏi, bây giờ xuất hiện vấn đề mới.

Đại hoàng tử im lặng một lát về phía Cao Trường Thọ: “Phụ hoàng như thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-347.html.]

Cao Trường Thọ: “Hoàng thượng dặn dò, để ngài yên tĩnh tĩnh dưỡng trong phủ.”

Đại hoàng tử nhạo một tiếng: “Xem phụ hoàng thực sự tin lời bốn vị thái y , bốn vị thái y… Để lật đổ , khó những của chịu liên thủ với .”

tranh đoạt sự sủng ái của Hoàng thượng, mưu cầu tham dự triều chính, đại hoàng tử ngần ngại tự tổn hại cơ thể , dùng cấm dược, cứ thế tổn thương đến căn cơ thể, chỉ thể giường tĩnh dưỡng cả ngày, nếu sẽ thể sống lâu.

Tin tức thổi quét bộ kinh thành giống như gió lốc, ngay cả các bá tánh xa rời triều đình cũng sức khoẻ của đại hoàng tử .

Sau khi thấy tin tức, Thời Định Hạo lập tức chạy đến cho Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân im lặng một chút : “Có cắt đứt con đường lên ngôi của đại hoàng tử.”

Các quan viên triều đình sức khoẻ của đại hoàng tử nên sẽ đặt cược lên ; Còn về phần bá tánh, bọn họ chỉ sống một cuộc sống yên bình, một quân vương khoẻ mạnh mới thể khiến quốc gia hùng mạnh, đương nhiên sẽ ủng hộ một con ma ốm.

Không ủng hộ, cho dù đại hoàng tử là đích trưởng tử của Hoàng thượng, cho dù đại hoàng tử tư chất hơn thì cũng chỉ là một con sói cô độc gãy chân, thể gây sóng to gió lớn gì.

Thời Định Hạo: “Tỷ tỷ, chúng nghĩ cách giúp đại hoàng tử một chút.”

Thời Phù Hân ngạc nhiên về phía : “Tại nghĩ như ?”

Thời Định Hạo tỏ vẻ đương nhiên: “Hắn là đồ của tỷ đấy, đồ của tỷ khác bắt nạt, sư phụ sư thúc như chúng đương nhiên chống lưng cho .”

Thời Phù Hân: “Vậy thể gì?”

Thời Định Hạo nghẹn họng.

Thời Phù Hân: “Nếu năng lực, sẽ phản đối giúp , nhưng trong tay thể áp chế lời đồn đãi bên ngoài là quen đông đảo các quan viên, thể chuyện giúp đại hoàng tử ở triều?”

Thời Định Hạo: “…”

Thời Phù Hân: “Cuộc tranh đoạt giữa các vị hoàng tử, triều đình cuồn cuộn sóng ngầm, những thứ đó là chuyện chúng thể can thiệp lúc , chúng chẳng gì cả thì thể giúp ?” Nói , nàng vỗ bả vai Thời Định Hạo.

“Cửu Lang , con kiêng kỵ nhất là tỏ hữu dũng vô mưu, những thích thể hiện sự hữu dũng vô mưu của giỏi nhất chính là những chuyện với mục đích , cuối cùng hại hại .”

“Muốn bảo vệ bên cạnh thì năng lực mạnh mẽ.”

Thời Định Hạo nhíu mày: “Vậy chúng sẽ ?”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Đương nhiên , chúng thể nhúng tay chuyện hoàng gia, nhưng thể giúp đỡ chữa trị bệnh tình của đại hoàng tử.”

Nói , nàng đến bàn, lấy lá thư sẵn, đầu về phía Thời Định Hạo: “Đi thôi, chúng hoàng thành dạo một vòng.”

Nghe , hai mắt Thời Định Hạo đột nhiên sáng lên: “Tỷ tỷ, chúng sẽ đến phủ đại hoàng tử ?’

Thời Phù Hân gì, nhấc chân khỏi phòng.

Thời Định Hạo vội vàng đuổi theo: “Tỷ tỷ, chúng đến tìm đại hoàng tử ban ngày liệu dễ gây chú ý quá ? Hay là chúng buổi tối ?”

Thời Phù Hân dừng bước, nên lời ngốc: “Hoàng thành đề phòng nghiêm ngặt, bên ngoài cấm vệ quân ngừng tuần tra ngày đêm, trong phủ cao thủ canh giữ đình viện. Nếu đến thăm hoàng thành ban đêm, thể đảm bảo phát hiện? Ban ngày hoàng thành nhiều, ngược dễ nghi ngờ.”

Thời Định Hạo gật đầu, theo Thời Phù Hân nhanh chóng khỏi bá phủ.

Loading...