Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 345
Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:42:26
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Triệu Thịnh Hào rằng tức phụ chỉ thể gặp thể cầu, chúng nên xem mặt sớm một chút, để tránh những khác đến tranh giành.”
“Về phương diện chọn tức phụ, xem như thua kém Triệu Thịnh Hào một mảng lớn, Triệu gia gia đại nghiệp đại, sinh lễ bỏ chắc chắn sẽ nhiều, thể đoán tức phụ tương lai của sẽ thua kém tức phụ của Triệu Thịnh Hào .”
Thời Phù Hân nghiêm túc ngốc đang chán nản rũ mắt xuống, đột nhiên một câu: “Gia nghiệp của chúng thua kém Triệu gia, nhưng chúng thể dựa mị lực để thành mà.”
Thời Định Hạo khó hiểu: “Mị lực?”
Thời Phù Hân: “ , ngoại hình của và ca ca đều tồi, thể dựa khuôn mặt kiếm cơm.”
Thời Định Hạo mở to hai mắt : “Vậy chẳng sẽ trở thành một kẻ ăn bám ?”
Thời Phù Hân: “Nếu thể ăn bám thì đó cũng là một loại bản lĩnh.”
Thời Định Hạo tỏ vẻ nghi hoặc: “Vậy ?”
Thời Phù Hân gật đầu: “Ngoại hình cũng là một loại giá trị, con đều yêu thích cái , thấy mỹ nam mỹ nữ sẽ cảm thấy tâm trạng , một khi tâm trạng thì cái gì cũng tràn ngập năng lượng.”
Thời Định Hạo sờ sờ mặt , thực sự nghiêm túc suy nghĩ.
Thời Phù Âm ở bên cạnh , nên lời trừng mắt Thời Phù Hân, vỗ đầu Thời Định Hạo một cái: “Nam tử hán đại trượng phu, ăn cơm mềm gì chứ, ngoan ngoãn sách, chờ thi đậu Văn Trạng Nguyên, dựa tài hoa cưới tức phụ chẳng càng hơn ?”
Thời Định Hạo xoa cằm: “ cảm thấy ăn cơm mềm thể thể hiện mị lực độc đáo của hơn.”
Thời Phù Âm: “…”
Thời Phù Hân chỉ cần liếc mắt một cái thể thấu tâm tư mà ăn của ngốc: “Mặc dù cơm mềm cũng cần tài hoa, nhưng một chiếc túi da đến mấy mà linh hồn thú vị nâng đỡ thì xem nhiều cũng sẽ chán.”
Thời Định Hạo để bụng: “Tỷ tỷ, tỷ và tam tỷ đừng quan tâm đến , hai tỷ vẫn nên nghĩ cho bản , là nam tử, thành trễ một chút cũng thể chờ , nhưng các tỷ thì khác.”
“Trong phủ chúng nhiều tỷ như , chờ đến lượt hai xuất giá thì lẽ trong phủ thể bỏ nhiều tiền như để mua của hồi môn cho các tỷ nữa .”
“Nếu của hồi môn phong phú thì hai sẽ dám ngẩng cao đầu ở nhà chồng.”
Thời Phù Âm và Thời Phù Hân đưa mắt một cái, đó đồng thời trừng mắt về phía Thời Định Hạo.
Trong mấy phòng bá phủ, chỉ cả bọn họ căn cơ kém nhất, dù tiền bạc cũng thể kiếm trong chốc lát.
Thời Phù Âm nhàn nhạt : “Vậy thì tỷ sẽ tìm một gia đình bình thường, trong nhà cần chuẩn nhiều của hồi môn như .”
Thực Thời Phù Hân lo lắng về vấn đề của hồi môn, Thần Nông đường bắt đầu hình thành quy mô sơ bộ ở tây bắc, khắp chín thành biên quan thuộc quyền quản lý của Tây Vực Đô hộ phủ đều chi nhánh của Thần Nông đường.
Chỉ vì năm nay chuẩn quá nhiều nên mới thu nhập, chờ qua một vài năm đầu tiên, dựa các loại phương thuốc trong tay nàng, việc kiếm tiền chỉ là chuyện sớm muộn.
Bây giờ nàng vẫn còn đang cân nhắc chuyện mở chi nhánh của Thần Nông đường ở Bắc Cương, đáng tiếc, vẫn luôn tìm chịu trách nhiệm thích hợp.
Bởi vì nàng thể trực tiếp tham dự chuyện kinh doanh nên việc chọn lựa phụ trách vô cùng quan trọng.
Phía bên Tiết Toàn huấn luyện một nhóm y đồ y nữ, chỉ cần tìm quản sự chịu trách nhiệm khu vực Bắc Cương, bọn họ thể bắt đầu mở chi nhánh ở đó.
Xét cho cùng bây giờ vấn đề lớn nhất nàng gặp cũng chỉ là quá ít .
Thời gian thấm thoát trôi qua, ngày hai mươi tháng chạp đến, là ngày Triệu đại công tử thành .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-345.html.]
Bởi vì cả nhà Thời Chính Hoà nên Triệu gia cũng qua với Võ Xương bá phủ, bá phủ cũng nhận thiệp mời của Triệu gia, sáng sớm hôm đó, sự dẫn đầu của Thời lão phu nhân, Thời gia đều đến Triệu gia khách.
Ở Triệu gia, Thời Phù Hân và Thời Phù Âm một nữa của hồi môn phong phú của tân nương tử cho choáng váng.
Bọn họ cảm thấy của hồi môn bốn mươi ngàn lạng bạc của Thời Phù Nguyệt đủ nhiều, nhưng so sánh với thập lý hồng trang của tân nương tử Triệu gia, của hồi môn của Thời Phù Nguyệt chút ít ỏi.
“Nếu đổi của hồi môn thành tiền, lẽ sẽ lên đến một trăm ngàn lượng bạc đúng ?”
Thời Phù Hân lôi kéo Thời Phù Âm nhỏ giọng : “Những danh môn thế gia ở kinh thành thực sự quá giàu , chẳng trách Hoàng thượng thích xét nhà như .”
Thời Phù Âm thực sự cứng lưỡi, thông qua sự so sánh giữa của hồi môn của Thời Phù Nguyệt và tân nương tử Triệu gia, nó phản sự sự thua kém của bá phủ ở một phương diện nào đó.
Cũng là bá phủ, cũng là cô nương xuất giá, nhưng sự phô trương thể so sánh với .
“Tỷ phát hiện, cho dù gả một gia đình bình thường nữa thì cũng tự chuẩn của hồi môn cho .”
Nhìn các khách khứa ngừng chỉ chỉ trỏ trỏ của hồi môn của tân nương tử Triệu gia, cùng với sự hài lòng lộ mặt của Triệu gia khi xem xong của hồi môn của tân nương tử, trong lòng Thời Phù Âm chút lo lắng.
Người đời quá coi trọng của hồi môn của tân nương tử, nếu của hồi môn quá ít, thực sự sẽ nhà chồng khinh thường.
“Quốc Nữ giám một thương xã, nó chuyên giúp đỡ các tử học kinh thương, chỉ cần nhận giấy phép của thương xã, bọn họ còn cung cấp cho cửa hàng, chờ sang năm bắt đầu học, tỷ xem, nếu thể mở cửa hàng, tích cóp một chút của hồi môn cũng .”
Nghe thấy những lời , Thời Phù Hân cũng hứng thú: “Chuyện cũng , đến lúc đó chúng sẽ cùng .”
Hai tỷ đang chuyện với thì thấy Thời Định Hạo chạy hậu viện, hai vội vàng gọi : “Sao đến hậu viện?”
Thời Định Hạo: “Đệ đến để xem của hồi môn.”
Thời Phù Âm: “Ca ca ?”
Thời Định Hạo: “Ca ca đang ở với Triệu đại ca ở bên ngoài.” Nói , nhỏ giọng : “Hôm nay là ngày đại hỉ của Triệu đại ca, nhưng thấy vui lắm.”
Thời Phù Âm trừng mắt : “Những lời tuỳ tiện bậy.”
Thời Định Hạo bĩu môi: “Vốn dĩ là mà, nụ mặt Triệu đại ca vô cùng miễn cưỡng.”
Thời Phù Hân nhàn nhạt : “Cuộc hôn nhân là do Hoàng thượng chỉ định, chừng Triệu đại ca và tân nương tử từng gặp cũng nên, chứ đừng là tình cảm.”
“Chuyện chung đại sự của đời nhưng do chủ, mấy ai thể vui vẻ .”
Nói , nàng thở dài một tiếng.
“Kiếm sống ở kinh thành, đều dễ dàng gì, leo lên cao, gây chú ý quá nhiều cũng , dễ phía coi trọng.”
“Mà phía thì , để thể hiện quyền lực của bản , điều bọn họ thích nhất chính là quan tâm khác , ép buộc bọn họ một chuyện họ thích, còn lấy danh nghĩa là gần gũi coi trọng.”
“ nếu leo lên , quyền thế, bất cứ nào cũng thể dẫm lên đầu thì còn tôn nghiêm gì nữa cả.”
“Triệu gia cũng khó khăn.”
Thời Định Hạo mãnh liệt gật đầu: “Ca ca cũng , thực Triệu đại ca khó xử.”
“Tại các ngươi ở chỗ , cuối cùng cũng tìm các ngươi.”
Triệu Ngọc Yến đột nhiên tìm đến đây, kéo Thời Phù Âm về phía chính viện: “Khách khứa nhiều quá, lo liệu xuể, đến giúp tiếp đón một chút .”
Nhìn thấy Thời Phù Âm lôi , Thời Phù Hân cũng thúc giục Thời Định Hạo rời khỏi hậu viện: “Hậu viện là nơi nên ở, đến tiền viện tìm Triệu Thịnh Hào chơi .”