Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 336
Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:42:17
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời đại phu nhân chuyện.
Thời Ngọc Hoa vẫn còn đang oán giận: “Theo ý của , trong chuyện Khánh Quốc công phủ, cả nhà Chính Khôn còn chịu thiệt thòi nhiều hơn cả nhà tứ , Âm tỷ nhi gì cũng mẫu mặt sáng tỏ, nhưng Định Hằng thì , thanh danh của nó coi như huỷ hoại.”
“Trước đó Vũ Vi trúng một mối hôn nhân cho Định Hằng, nhưng bởi vì chuyện ở Đào Dư các bắt tại trận, trực tiếp từ chối.”
Thời đại phu nhân thầm nghĩ một tiếng “xứng đáng”.
Thời Ngọc Hoa về phía Thời đại phu nhân: “Đại tẩu, tẩu phát hiện , khi cả nhà tứ trở về, nhà chúng bắt đầu lục đục đủ chuyện, một năm qua, trong phủ xảy bao nhiêu chuyện, gần như chuyện đều liên quan đến cả nhà tứ .”
“Tẩu thử nghĩ kỹ mà xem, khi bọn họ trở về, trong phủ chúng yên tĩnh hoà thuận đến nhường nào, nhưng , nhưng cả nhà tứ thực sự liên luỵ đến nhà chúng .”
Thời đại phu nhân đưa tay che đầu, chuyện.
, khi cả nhà tứ trở về, trong phủ vô cùng yên tĩnh, đáng tiếc yên tĩnh quá mức, yên tĩnh đến mức trong kinh thành sắp quên mất Võ Xương bá phủ.
Mặc dù khi cả nhà tứ hồi phủ, trong phủ xảy nhiều chuyện, nhưng quan điểm của bà và Thời Ngọc Hoa giống .
Thời Ngọc Hoa cảm thấy cả nhà tứ liên luỵ đến trong phủ, nhưng bà nghĩ ngược , cả nhà tứ khiến bá phủ khôi phục sức sống một nữa, chứ âm thầm c.h.ế.t chóc giống như .
Tháng mười một năm ngoái, các danh môn quý tộc trong kinh thành đều đang bận rộn thưởng tuyết pha , nhưng năm nay, sự chú ý của đều kỳ tuyển tú thu hút.
Vào ngày mùng tám tháng mười một, những chiếc xe ngựa chở các tú nữ thỉnh thoảng đường phố kinh thành.
Bên ngoài cổng lớn Võ Xương bá phủ, cả nhà Thời gia theo Thời Phù Nguyệt và Thời Phù Âm- Những mặc xiêm y mới bước lên xe ngựa.
Trong đám , Kim Nguyệt Nga trông vẻ lo lắng nhất, trong khi sắc mặt của Thời ngũ phu nhân phức tạp nhất.
Tiến cung tham gia tuyển tú, thể sẽ là bước ngoặt lớn trong cuộc đời của nữ nhi , hai mẫu , đương nhiên là lo lắng nhất.
Còn về những khác của Thời gia, sắc mặt của bọn họ đều tương đối nhẹ nhàng, thực trong lòng hầu hết đều hy vọng hai sẽ trúng tuyển, những lớn quan tâm đến tình cảm tứ phòng ngũ phòng nên gì cả, lập tức giải tán, trong khi các hậu bối lai tụ tập với , cùng khát khao về tương lai.
“Hy vọng nhị tỷ tỷ và tam tỷ tỷ đều chọn, như nhà chúng sẽ là hoàng quốc thích.”
“Tốt nhất là Hoàng thượng coi trọng, tiến cung phi.”
“Hoàng thượng? Hoàng thượng lớn tuổi lắm , thậm chí còn thể phụ của nhị tỷ tỷ, tam tỷ tỷ, vẫn nên hoàng tử coi trọng thì hơn.”
“Muội thì cái gì, tiến cung phi mới là điều nhất đối với bá phủ, nhị , tam là phi tử của Hoàng thượng, chúng đương nhiên sẽ trở thành của Hoàng thượng, cần liên quan đến sự tranh giành giữa các bè phái khác.”
“Nếu nhị , tam trở thành của hoàng tử, thể bá phủ sẽ cuốn cuộc tranh đoạt giữa các vị hoàng tử.”
“Từ đến nay cuộc chiến đoạt đích vẫn luôn mưa tanh gió máu, chỉ cần bất cẩn một chút sẽ rước hoạ xét nhà giệt tộc, các thử nghĩ xem, nhị , tam tiến cung phi hơn, hậu trạch của hoàng tử sẽ hơn?”
“Chuyện … Nên tiến cung phi thì hơn.”
Thời Phù Hân ở phía , lắng tỷ trong nhà nghị luận, thêm gì nữa.
“Tỷ tỷ, tỷ đang nghĩ gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-336.html.]
Thời Định Hạo thấy Thời Phù Hân vẫn luôn im lặng gì, bèn đưa tay quơ quơ mặt nàng: “Tỷ đang lo lắng tam tỷ tỷ sẽ chọn ?” Nói , kéo Thời Phù Hân cách xa một .
“Tỷ tỷ, chẳng tỷ điều chế thuốc hôi nách cho tam tỷ ? Lúc nãy khi tam tỷ lên xe ngựa, cố ý ngửi một chút, hương vị … Qủa thực tuyệt.”
“Đệ dùng cảm nhận của một nam nhân với tỷ, một nam nhân nào thể chịu , tỷ đấy, hãy đặt trái tim lồng n.g.ự.c .”
“Ha ha…”
Thời Phù Hân nhịn bật thành tiếng, ngốc: “Đệ là nam nhân? Đệ là nam nhân gì chứ, cùng lắm cũng chỉ là một tiểu thí hài mà thôi.”
Thời Định Hạo vui: “Tại là nam nhân chứ?” Hắn vỗ vỗ ngực: “Đệ là nam tử hán đường đường chính chính, tỷ tỷ, thật cho tỷ nhé, tiểu cô nương tặng hà bao cho đấy.”
Nhìn ngốc khoe khoang, Thời Phù Hân vui mừng khôn xiết: “Ồ, thể , mị lực của tiểu tử nhỏ nhỉ.” Nàng tò mò hỏi: “Hà bao , cho tỷ xem thử nào.”
Thời Định Hạo tỏ vẻ nghiêm túc: “Tỷ tỷ, tỷ quá coi thường của đấy, là một tuỳ tiện như ? Nếu một cô nương nào đó tuỳ tiện tặng hà bao cho , lập tức nhận thì chẳng hạ giá của ?”
Trên mặt Thời Phù Hân tràn ngập ý : “Tỷ thấy cũng đấy.”
“Lục , cửu , chúng sẽ đến nhà thuỷ tạ của đại ca thưởng tuyết, các cùng ?”
Thời Định Hạo thoáng qua Thời Phù Hân, thấy nàng hứng thú, bèn lớn tiếng trả lời: “Chúng còn bài tập , nên , các tỷ chơi vui vẻ nhé.”
Nhìn Thời Phù Hân, Thời Định Hạo xa, Thời Phù Lâm bĩu môi: “Mỗi gọi bọn họ chơi cùng, vài ba bọn họ mới đồng ý một , giá lớn quá .”
Thời Phù Y: “Cả nhà tứ thúc đều tam tỷ tỷ tham gia tuyển tú, tâm trạng của bọn họ , cần gì ép bọn họ.”
Thời Phù Lâm: “Muội nào cưỡng cầu bọn họ, thể cưỡng cầu ?” Nói , nàng hừ một tiếng: “Huynh tỷ cả nhà đều tụ tập với , chỉ thiếu mặt bọn họ, chuyện thì hiểu bọn họ chơi cùng với chúng , còn tưởng chúng xa lánh bọn họ đấy.”
Thời Định Vinh lên tiếng: “Được , lục và cửu việc, chúng tự thưởng tuyết là .”
….
Sau khi Thời Định Hạo cùng Thời Phù Âm trở Ý Quế viện, thấy cảm xúc của Thời Phù Hân vẫn , kinh ngạc : “Tỷ tỷ, tỷ trở nên đa sầu đa cảm như , điều giống tỷ chút nào.”
Thời Phù Hân liếc mắt một cái: “Đệ cho rằng ai cũng giống như , tim phổi?”
Thời Định Hạo phản bác: “Đệ đây là trời sinh tấm lòng rộng lượng.”
Thời Phù Hân tiếp tục nhiều lời với , chỉ : “Những lời mấy Lâm tỷ nhi lúc nãy cũng thấy đấy, nghĩ như thế nào?”
Thời Định Hạo nhạo: “Một đám tự cho là đúng, bọn họ tưởng ai chọn thì đó sẽ chọn ?”
Sắc mặt Thời Phù Hân nhàn nhạt: “Mang danh là tỷ một nhà, nhưng khi chuyện gì xảy , tất cả đều quan tâm đến lợi ích của bản , mấy ai đặt cảnh của khác và nghĩ đến cảm nhận của tỷ tỷ và nhị tỷ tỷ ?”
Mọi đều đang nghĩ đến những lợi ích của bá phủ khi hai chọn, nhưng bất kể là tiến cung phi phủ hoàng tử, tất cả đều dễ dàng như .
Thời Phù Hân về phía Thời Định Hạo: “Cửu Lang, cảm thấy kinh thành như thế nào?”
Thời Định Hạo chút nghĩ ngợi, lập tức : “Kinh thành đương nhiên là , đồ ăn ngon, cảnh , còn thứ để xem chuyện vui để nghi, những điều bao giờ nghĩ đến ở biên quan.”
Thời Phù Hân im lặng một chút : “Kinh thành đúng là phồn hoa náo nhiệt, nhưng cũng nhiều chuyện thể chủ .”
Thời Định Hạo gật đầu: “Tỷ tỷ, chuyện hiểu, cũng nhớ kỹ những gì tỷ đó, kinh thành giống như một bàn cờ, khi đến kinh thành, chúng sẽ là quân cờ trong đó.”