Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 322
Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:42:02
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba Thời Phù m, Thời Phù Hân và Kiều Tâm Ngữ bóng cây cách đó xa: “…”
Thấy Thời Định Hiên ngơ ngác đó, Hạ Hầu Hoan Nhan nhíu mày: “Sao , ?”
“Khụ khụ…”
Thời Định Hiên đưa tay lên che miệng ho khan, khụ khụ một lúc lâu, mãi đến khi nghĩ với Hạ Hầu Hoan Nhan như thế nào, y mới buông tay: “Cửu cô nương, , chỉ là hỏi ngươi một vấn đề.”
Hạ Hầu Hoan Nhan thấy y đính hôn với , sắc mặt lập tức giãn nở : “Huynh hỏi .”
Thời Định Hiên dám thẳng đôi mắt sáng ngời của Hạ Hầu Hoan Nhan, chuyển ánh mắt sang chỗ khác: “Ngươi thích ?”
“Hả?”
Lần đến lượt Hạ Hầu Hoan Nhan trợn tròn mắt, ngơ ngác Thời Định Hiên.
Thời Định Hiên thấy dáng vẻ ngây thư của nàng , trong lòng chút tự tin, hỏi một nữa: “Ngươi thích ?”
“Chuyện … Chuyện …”
Ngón tay Hạ Hầu Hoan Nhan đan chặt , tầm mắt cũng chỗ , chỗ , miệng ấp a ấp úng, thể một câu chỉnh.
Thời Định Hiên trả lời giúp nàng : “Ngươi thích .”
Hạ Hầu Hoan Nhan thấy sắc mặt khẳng định của Thời Định Hiên, đột nhiên chút chột , dám đối diện với y.
Sau khi xác định Hạ Hầu Hoan Nhan thể là đang cáu kỉnh, Thời Định Hiên bình tĩnh hơn nhiều, : “Mặc dù tại lúc nãy ngươi như , nhưng vẫn hy vọng ngươi thể bình tĩnh một chút.”
“Hôn nhân đại sự là chuyện đùa, mà là đại sự cả đời, nhất định suy nghĩ thật kỹ khi , thể hành sự một cách xúc động.”
Nói xong những lời , Thời Định Hiên bèn nghiêng sang một bên, tránh đường, hiệu cho Hạ Hầu Hoan Nhan thể .
Hạ Hầu Hoan Nhan theo hành động của y, theo bản năng qua cổng nguyệt môn, nhưng mới ngang qua, nàng đột nhiên gọi Thời Định Hiên đang chuẩn rời : “Thời Ngũ Lang, cho dù lúc nãy chút xúc động nữa, tại ngươi đồng ý với .”
Nàng chính là đích tiểu thư của Định Quốc công phủ, nhiều đang tranh giành cưới nàng đấy.
Thời Định Hiên mỉm : “Ngươi thích , tại đồng ý?”
Hạ Hầu Hoan Nhan ngẩn , ngay đó cứng đầu : “Gia thế của .”
Thời Định Hiên bật : “Ta cưới một thê tử cùng chung hoạn nạn chứ là gia thế, , Cửu cô nương, lão quốc công gia vẫn còn đang chờ , đây.”
Nhìn Thời Định Hiên nghênh ngang rời , Hạ Hầu Hoan Nhan vẫn thể thu hồi tầm mắt.
Thời Ngũ Lang…
Chờ đến khi thể thấy bóng dáng của Thời Định Hiên nữa, Hạ Hầu Hoan Nhan mới chậm rãi xoay về phía sân viện của , lẩm bẩm: “Thời Ngũ Lang thích nên mới đồng ý, nếu thích , sẽ đồng ý đúng ?”
Nghĩ đến đây, mặt Hạ Hầu Hoan Nhan khỏi nở một nụ ngượng ngùng.
Ý của y là đúng ?
Cách đó xa, Thời Phù m, Thời Phù Hân và Kiều Tâm Ngữ trốn ở gốc cây đưa mắt .
Thời Phù Hân là đầu tiên phá vỡ sự im lặng: “Hạ Hầu tỷ tỷ chút xúc động, nhưng ánh mắt tuyệt.”
Kiều Tâm Ngữ nàng: “Hoan Nhan biểu tỷ chỉ là nhất thời nghĩ , các ngươi đừng coi là sự thật.” Tình huống của Võ Xương bá phủ chắc chắn thể xứng đôi với Định Quốc công phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-322.html.]
Thời Phù Hân nàng như , lập tức hiểu rõ ý của nàng , nhàn nhạt : “Ca ca xuất sắc đến thế, chúng sẽ thiếu tẩu tử ?”
Thời Phù m kịp thời tiếp: “Được , Hoan Nhan xa, chúng mau đuổi theo tỷ .”
Trưa hôm đó, khi trở về từ Định Quốc công phủ, Thời Phù Hân vô cùng vui vẻ với Thời Phù m: “Tỷ tỷ, thực sự ngờ ca ca lợi hại như đấy.”
Trong màn đối đáp khi Hạ Hầu Hoan Nhan đính hôn với y, Thời Định Hiên xử lý quá , quan tâm đến mặt mũi và cảm thụ của Hạ Hầu Hoan Nhan thể hiện phong độ và giới hạn của .
Thời Phù m : “Ca ca vẫn luôn như .”
Thời Phù Hân nghiêng đầu: “Vậy , xem vẫn hiểu rõ quá ít về ca ca, tỷ, tỷ xem ca ca sẽ tìm cho chúng một tẩu tử như thế nào?”
Thời Phù m: “Như thế nào cũng , chỉ cần ca ca thích là .”
Hai tỷ trở về Ý Quế viện, thấy Kim Nguyệt Nga ở đó, mỗi tự trở về sân viện của .
Trở Lãm Nguyệt lâu, Thời Phù Hân mới xuống thấy Bình Yên vội vàng bước đến: “Có chuyện gì ?”
Bình Yên: “Tăng phu nhân dẫn theo Chi cô nương và Nhiễm cô nương đến phủ.”
Thời Phù Hân nhàn nhạt : “Đến thì đến thôi.”Nhìn thấy dáng vẻ ngập ngừng thôi của Mình Yên: “Sao , bọn họ gây chuyện gì ?”
Bình Yên: “Tăng phu nhân đến mai cho tam cô nương.”
Nghe xong, sắc mặt Thời Phù Hân lập tức trở nên lạnh lẽo: “Bà mai cho tỷ tỷ ? Rõ ràng là chồn đến chúc tết gà mà.” Nàng tin, nếu thực sự một nhà , cả nhà nhi tử Lý gia sẽ với tỷ tỷ nàng.
“Bảo Chính là nhà nào?”
Bình Yên: “Trưởng tử của tam phòng Khánh Quốc công phủ.”
Vừa đến Khánh Quốc công phủ, Thời Phù Hân lập tức bật dậy, nở một nụ lạnh: “Ta ngay cả nhà là thứ gì mà.”
Nói , nàng sải bước về phía Ý Tường đường.
Thấy Thời Phù Hân tức giận như , Bình Yên vội vàng khuyên nhủ: “Cô nương, bình tĩnh một chút , mặc dù tam phòng Khánh Quốc công phủ là thứ tử, nhưng trong mắt ngoài, bá phủ chúng đính hôn với bọn họ là chúng trèo cao.”
“Trèo cao cái đầu, như ai cần lắm .”
Trong lòng Thời Phù Hân vô cùng tức giận, đặc biệt là khi Khánh Quốc công phủ liên quan đến dư nghiệt của Nhiếp Chính vương, việc Khánh Quốc công phủ đột nhiên coi trọng tỷ tỷ nàng, chừng chính là trả thù ca ca tỷ tỷ nàng tay giúp đỡ ngăn cản nhóm côn đồ trong cuộc bạo loạn ở Vĩnh Định môn.
Bước chân của Thời Phù Hân nhanh, chẳng bao lâu đến Ý Tường đường.
Trong Ý Tường đường, Tăng Vũ Vi vẫn còn đang ngừng khen ngợi Khánh Quốc công phủ hiển khách như thế nào, Thời lão phu nhân và những khác lẳng lặng lắng , tỏ thái độ nhưng cũng phản đối.
“Nếu Khánh Quốc công phủ như , bà gả nữ nhi của qua đó .”
Nhìn thấy Thời Phù Hân đột nhiên , sắc mặt Tăng Vũ Vi khẽ đổi, những khác cũng đồng loạt về phía .
Tăng Vũ Vi sửng sốt vài giây, đó nở một nụ nhạo, về phía Thời lão phu nhân: “Mẫu , con thực sự ý …”
Thời Phù Hân trực tiếp cắt ngang: “Ý của bà chúng nuốt nổi, các ngươi ơn, xin đừng đến quấy rầy cả nhà chúng nữa, hai nhà chúng nước sông phạm nước giếng, ? Có các ngươi cứ khăng khăng tìm một chút chuyện để cảm giác tồn tại đúng ?”
Thời Phù Chi nổi nữa, dậy: “Thời Phù Hân, tỷ tỷ ngươi đang xem mắt, chúng lòng giúp đỡ, ngươi đừng như .”
Thời Phù Hân nở một nụ lạnh, châm chọc Thời Phù Chi: “Rốt cuộc mẫu ngươi lòng , chúng khoan hẵng , chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi gả một nhà như Khánh Quốc công phủ ?”
Thời Phù Chi hỏi đến sửng sốt.
Sự châm chọc mặt Thời Phù Hân càng sâu hơn nữa: “Sao , thể thành lời? Có các ngươi cảm thấy chúng mới trở về kinh thành bao lâu, chuyện gì cũng nên thể tuỳ tiện lừa gạt?”