Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 321

Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:42:01
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân im lặng một chút: “Chúng là đương sự, chỉ là ngoài cuộc, hiểu rõ tình hình bên trong nên đừng quá võ đoán và tuỳ ý nhận xét.”

Kiều Tâm Ngữ kinh ngạc nàng: “Ngươi đang giúp cho Đặc Sát ty?”

Thời Phù Hân bình tĩnh : “Ta chỉ đang quan điểm của thôi.”

Kiều Tâm Ngữ nàng, cũng tiếp tục chủ đề nữa: “Tháng tuyển tú , tỷ tỷ ngươi cũng sẽ tham gia ?”

Thời Phù Hân gật đầu: “Hạ Hầu tỷ tỷ thì ? Chuyện hôn nhân của tỷ quyết định ?”

Kiều Tâm Ngữ lắc đầu: “Làm thể dễ dàng như , Hoan Nhan biểu tỷ chướng mắt , thích , yêu cầu của Định Quốc công phủ cũng cao nên thể tìm thích hợp chỉ trong thời gian ngắn .”

Thời Phù Hân: “Nếu cứ như , chẳng Hạ Hầu tỷ tỷ cũng tham gia tuyển tú ?” Với gia thế của Hạ Hầu Hoan Nhan, nàng thể sẽ chỉ định chính phi cho một vị hoàng tử nào đó.”

Kiều Tâm Ngữ gật đầu: “Bởi vì chuyện , cô mẫu của lo lắng đến mức đêm ngủ thể ngon giấc.”

Thời Phù Hân: “Lúc mới phủ, thấy xe ngựa của Minh Quốc công phủ, hôm nay của Đông Phương gia cũng đến, xem thế tử phu nhân vẫn quan tâm đến Minh Quốc công phủ.”

Kiều Tâm Ngữ sửng sốt một chút: “Ta chú ý đến điều .” Nói , nàng duỗi cổ về phía thi hội, phát hiện Hạ Hầu Hoan Nhan và Thời Phù m đều ở đó: “Ồ, Hoan Nhan biểu tỷ và tỷ tỷ ngươi ?”

Thời Phù Hân đầu , thấy cả, nàng cũng khá bất ngờ.

“Đi thôi, chúng đến Du Nhiên cư xem .”

Kiều Tâm Ngữ lôi kéo Thời Phù Hân nhanh chóng rời khỏi nơi tổ chức thi hội, đáng tiếc, khi đến Du Nhiên cư cũng thấy .

“Bọn họ ?”

Kiều Tâm Ngữ suy nghĩ một chút: “Mặc dù quy củ của Minh Quốc công phủ vô cùng khắc nghiệt, nhưng so với gả hoàng gia, Đông phương gia rõ ràng là một sự lựa chọn hơn, thôi, chúng đến chính viện.”

Hai về phía chính viện, lúc gắp đến gần thì thấy Hạ Hầu Hoan Nhan lôi kéo Thời Phù m chạy khỏi chính viện, hai bọn họ chào đón cũng kịp.

“Hình như Hoan Nhan biểu tỷ và tỷ tỷ ngươi đang về phía hồ hoa sen, chúng theo xem.”

Kiều Tâm Ngữ dẫn theo Thời Phù Hân đến nhà thuỷ tạ bên hồ hoa sen.

Trong đình viện ở giữa hồ hoa sen, Hạ Hầu lão quốc công và Đông Phương Trường Khanh đang chơi cờ.

lúc bốn nha bưng điểm tâm, trái cây chuẩn đưa đến trong đình, Hạ Hầu Hoan Nhan vội vàng kéo Thời Phù m theo phía đám nha qua đó.

Kiều Tâm Ngữ thấy , cũng đến, nhưng Thời Phù Hân kéo .

“Chúng đừng qua đó thì hơn, nhiều đến cùng một lúc như , lão công gia chắc chắn sẽ tức giận.”

Kiều Tâm Ngữ liếc mắt một cái thấu tâm tư của nàng: “Ngươi sợ lão công gia kéo ngươi đến chơi cờ đúng ?”

Thời Phù Hân trả lời, tầm mắt về phía chính giữa nhà thuỷ tạ.

Trong đình, hình như Hạ Hầu lão quốc công Đông Phương Trường Khanh gây khó dễ, ông chậm chạm hạ cờ, nếu là thường ngày, Hạ Hầu lão quốc công chắc chắn sẽ liều mạng đến cuối cùng, nhưng hôm nay…

Hạ Hầu lão quốc công mỉm thả quân cờ trong vại cờ, : “Ta lớn tuổi , đầu óc chắc chắn thể nhanh nhẹn bằng những trẻ tuổi như các ngươi.”

Nói , ông cầm tách bên cạnh lên, đích rót thêm nước cho Đông Phương Trường Khanh.

Đông Phương Trường Khanh vội vàng cúi cảm tạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-321.html.]

Không đợi gì, Hạ Hầu lão quốc công mở miệng : “Trường Khanh , và ngươi đánh cờ với nhiều năm, lão phu cũng quanh co lòng vòng với ngươi thêm nữa, ngươi cảm thấy Hoan Nhan nhà thế nào?”

Sắc mặt Đông Phương Trường Khanh hề đổi, nhưng ánh mắt chút ngưng đọng, dừng một chút : “Cửu cô nương xuất từ Định Quốc công phủ, đương nhiên vô cùng xuất sắc.”

Nghe thấy câu trả lời khách sáo , Hạ Hầu lão quốc công đặt ấm xuống: “Trường Khanh, thời gian mẫu ngươi vẫn luôn thường xuyên dẫn theo ngươi đến Định Quốc công phủ, ngươi tại ?”

Đông Phương Trường Khanh thấy dáng vẻ như rõ của Hạ Hầu lão quốc công, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, gật đầu: “Trường Khanh .”

Hạ Hầu lão quốc công lập tức hỏi: “Vậy ý ngươi thì ?”

Đông Phương Trường Khanh im lặng một lát, đột nhiên dậy, cúi chắp tay hành lễ: “Trường Khanh thẹn với sự nâng đỡ của lão quốc công.”

Câu xem như trực tiếp từ chối chuyện Định Quốc công phủ kết với Minh Quốc công phủ.

Mặc dù Hạ Hầu lão quốc công vẫn luôn tự coi là kỳ hữu ở mặt Đông Phương Trường Khanh, nhưng dù ông cũng là trưởng bối, hơn nữa còn vô cùng yêu thương tằng tôn nữ Hạ Hầu Hoan Nhan, thấy lời từ chối của Đông Phương Trường Khanh, cho dù nó hàm ý lễ độ, nhưng ông cũng khỏi tức giận.

Ông còn kịp phản ứng gì thì thấy một tiếng hừ giận dữ thật mạnh vang lên bên ngoài đình viện, Hạ Hầu lão quốc công và Đông Phương Trường Khanh đầu thì thấy Hạ Hầu Hoan Nhan xoay chạy .

Lúc , Thời Phù m vô cùng hối hận vì theo Hạ Hầu Hoan Nhan đến đây, nàng nhanh chóng hành lễ với Hạ Hầu lão quốc công xoay đuổi theo Hạ Hầu Hoan Nhan.

Phía bên , Kiều Tâm Ngữ thấy Hạ Hầu Hoan Nhan trở với sắc mặt giận dữ, dáng vẻ giống như cực kỳ tức giận, nàng cũng tỏ vẻ kinh ngạc: “Hạ Hầu Hoan Nhan ?”

Thời Phù Hân rõ ràng cuộc đối thoại trong đình, Hạ Hầu Hoan Nhan tình cờ bắt gặp cảnh tượng Đông Phương Trường Khanh từ chối , lòng tự trọng xúc phạm nên nhất thời chút buồn bực hổ và tức giận.

Kiều Tâm Ngữ lôi kéo Thời Phù Hân: “Chắc chắn xảy chuyện, chúng cũng qua đó xem.”

Sau đó, trong hậu viện Định Quốc công phủ, Hạ Hầu Hoan Nhan chạy đầu tiên, Thời Phù m đuổi theo phía , cuối cùng là Kiều Tâm Ngữ và Thời Phù Hân.

Khi Hạ Hầu Hoan Nhan qua một nguyệt môn, nàng suýt chút nữa đụng Thời Định Hiên đang từ phía đối diện.

“Cẩn thận!”

Thời Định Hiên lắc né sang một bên, đồng thời đưa tay đỡ lấy cánh tay Hạ Hầu Hoan Nhan, ngăn cản nàng ngã về phía vì đột nhiên dừng .

“Là ?”

Nhìn thấy Thời Định Hiên, Hạ Hầu Hoan Nhan điều chỉnh cảm xúc của , khiến bản vẻ quá chật vật ngay mặt ngoài.

Thời Định Hiên thấy nàng đang thở hổn hển, hỏi: “Tại ngươi chạy nhanh như ? Đã xảy chuyện gì ?”

Nhắc đến chuyện , mặt Hạ Hầu Hoan Nhan lộ vẻ buồn bực tức giận, nghĩ đến Đông Phương Trường Khanh dứt khoát từ chối cầu thú như , hai hàng chân mày xinh lập tức nhíu chặt.

Hay cho một Đông Phương Trường Khanh, cưới nàng thì thôi , dù nàng cũng thích Minh Quốc công phủ, nhưng cũng nên từ chối lão tổ tông như .

Làm như cưới lắm !

Đâu đời chỉ một là nam nhân, , chẳng lẽ nàng thể gả ?

Hạ Hầu Hoan Nhan càng nghĩ càng tức giận, thấy Thời Định Hiên đang ngạc nhiên , trong đầu chợt léo lên một tia sáng, nàng đột nhiên hỏi một câu: “Huynh đính hôn ?”

Thời Định Hiên thể ngờ rằng Hạ Hầu Hoan Nhan sẽ hỏi chuyện , nhất thời thể phản ứng .

Thấy y trả lời, Hạ Hầu Hoan Nhan hỏi: “Thời Ngũ Lang, đính hôn ?”

Thời Định Hiên hồi phục tinh thần: “Vẫn .”

Nghe , sắc mặt u ám của Hạ Hầu Hoan Nhan lập tức chuyển sang trời quang mây tạnh: “Thật quá, Thời Ngũ Lang, hai chúng đính hôn ?”

Thời Định Hiên: “…”

Loading...