Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 318
Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:41:58
Lượt xem: 73
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Diệu đầu về phía : “Đáng tiếc cái gì?”
Sở Khiêm: “Đáng tiếc cho Diệp Mặc, cũng thể là đáng tiếc cho Trường Nhạc hầu phủ, trong các danh tướng Đại Sở, mà ngưỡng mộ nhiều lắm, Trường Nhạc hầu chắc chắn là một trong đó.”
Nói , về phía Sở Diệu.
“Năm đó, rốt cuộc Trường Nhạc hầu gia nhập Nhiếp Chính vương ?”
Sở Diệu: “Người cũng c.h.ế.t , những chuyện còn quan trọng nữa ?”
Sở Khiêm: “Đương nhiên quan trọng, âm thầm quan sát Diệp Mặc, thể cảm nhận trong lòng ông đang đè nén sự hận thù sâu sắc, ông liều mạng g.i.ế.c giúp Hoàng thượng như , chắc chắn là mục đích.”
Sở Diệu im lặng một chút: “Vụ án của Nhiếp Chính vương xảy lâu lắm , nhiều hồ sơ thể tìm thấy nữa, chỉ , Trường Nhạc hầu phủ khác buộc tội, đối phương còn lấy nhiều thư từ về mưu đồ bí mật mưu nghịch giữa Trường Nhạc hầu và Nhiếp Chính vương.”
Sở Khiêm: “Không cần những lá thư là thật giả, thể nhận thứ, chứng tỏ buộc tội thiết với Trường Nhạc hầu phủ.”
Sở Diệu: “ là thiết, từ nhỏ Diệp Mặc bộc lộ thiên phú luyên võ xuất sắc, sinh thần tám tuổi, ông đính hôn với cô nương của Bình Quốc công phủ.”
Sở Khiêm mở to mắt : “Ý là Bình Quốc công phủ hãm hại Trường Nhạc hầu phủ? Tại chứ?”
Sở Diệu lắc đầu: “Không .”
Sở Khiêm tỏ vẻ cảm thán: “ là .”
Sở Diệu cũng tán thành với điều .
Hai cảm thán một lát, Sở Khiêm đột nhiên : “Thi thể của Sở Hổ Luân Hồi điện kiểm tra qua, tìm thấy bất cứ thứ gì liên quan đến kho báu.”
Sở Diệu trực tiếp : “Có lẽ căn bản kho báu gì cả, đây chỉ là một cái cớ Sở Hổ tuỳ tiện đặt để bảo mạng sống mà thôi.”
Sở Khiêm lắc đầu: “Sở Hổ hề bậy, thực sự kho báu.”
Thấy Sở Diệu về phía , Sở Khiêm lập tức phát hiện của : “Chẳng mấy năm nay chịu trách nhiệm về tất cả thứ ở nội phủ , cẩn thận xem qua một tài liệu cũ, đồng thời kết hợp với một hồ sơ từ thời kỳ Cao Tổ, cuối cùng suy đoán rằng thể một kho báu.”
Nói đến Cao Tổ, Sở Khiêm vô điều .
“Sở Diệu, xem, rốt cuộc Văn Đức Hoàng hậu là như thế nào?”
“Tông than hoàng thất Sở thị lo lắng bà mê hoặc Cao Tổ, đó kiểm soát giang sơn của Sở thị nên mới thành lập Luân Hồi điện, khẩu hiệu ban đầu cũng là “Thanh Quân Trắc”, rốt cuộc bà lợi hại đến nhường nào mới thể khiến tông Sở thị kiêng kỵ như ?”
“Cao Tổ Lưỡng Nghi điện, tông Sở thị Luân Hồi điện, nhưng Văn Đức Hoàng hậu vẫn thể yên bảo toạ Hoàng hậu, chu thế lực ở khắp các nơi, lưng bà chắc chắn cũng một thế lực bí mật đúng ?”
Cái Sở Diệu : “Sau lưng Văn Đức Hoàng hậu một thế lực, nếu tập truyện ký mà đang bừa thì lẽ chính là một tổ chức truyền nhân của Long thị.”
...
Bởi vì việc trong hoàng cung nên tin tức vẫn nhanh nhạy hơn một chút, ngày mùng năm tháng mời, Thời Định Hiên kết thúc công việc trở về, mang theo một tin tức, tháng trong cung sẽ bắt đầu tuyển tú.
Tất cả các quan viên ngũ phẩm trở lên ở trong kinh thành, các cô nương tròn mười lăm tuổi và đính hôn ở trong nhà đều tham gia tuyển tú.
Sinh thần của Thời Phù Âm là ngày hai mươi bảy tháng mười, năm nay tròn mười lăm tuổi.
“Nói như , chẳng Nguyệt tỷ nhi và Âm tỷ nhi đều tham gia tuyển tú ?”
Đối với chuyện tuyển tú , Thời gia chia hai phe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-318.html.]
Phe thứ nhất chủ trương tham gia tuyển tú, nếu các cô nương Thời gia thực sự tham gia, bất kể là tiến cung phi tử chỉ hôn cho hoàng tử, đối với Thời gia mà đều là một chỗ dựa.
Chuyện Đặc Sát ty bắt giữ Viêm đảng khắp nơi đó khiến nhiều của Thời gia thể ngủ ngon giấc.
Phe còn phản đối chuyện tham gia tuyển tú, chủ yếu là của tứ phòng và ngũ phòng, bởi vì các cô nương đủ điều kiện tham tuyển đến từ hai phòng .
“Nguyệt tỷ nhi, Âm tỷ nhi, các cháu trở về phòng nghỉ ngơi , trong nhà sẽ bàn bạc cách giải quyết nhất.”
Thấy Thời Phù Nguyệt và Thời Phù Âm im lặng bên cạnh, một vài lời bọn họ khó thể , Thời đại lão gia hiệu cho Thời đại phu nhân, Thời đại phu nhân lập tức mỉm bảo hai rời .
“ , sắc trời còn sớm nữa, những hài tử các cháu cũng lui .” Còn quên giải tán các tiểu bối ở đây.
Thời Phù Hân đương nhiên rời , nếu giao tương lai của tỷ tỷ nàng cho khác chủ, sẽ kết quả như thế nào nữa, đang định phản bác thì Thời lão phu nhân mở miệng.
“Chuyện gì để thương lượng nữa, cả nhà lão tứ và lão ngũ ở , những khác đều lui .”
Thời đại lão gia sửng sốt: “Mẫu .”
Thái độ của Thời lão phu nhân vô cùng cứng rắn, về phía đám Thời đại lão gia: “Các con về phòng .”
Thấy , Thời đại lão gia thoáng qua Thời đại phu nhân, gì thêm nữa, xoay rời khỏi Ý Tường đường.
Ông , những khác cũng theo.
Chờ đến khi trong phòng chỉ còn của tứ phòng và ngũ phòng, Thời lão phu nhân mới về phía Thời Phù Nguyệt, Thời Phù Âm: “Nguyệt tỷ nhi, Âm tỷ nhi, các cháu tham gia tuyển tú ?”
Thời Phù Nguyệt trả lời ngay, mà về phía Thời Chính Đức và Thời ngũ phu nhân, nàng suy nghĩ một chút : “Tôn nữ lời tổ phụ tổ mẫu.”
Thời lão phu nhân gật đầu, về phía Thời Phù Âm: “Âm tỷ nhi, còn cháu thì ?”
Thời Phù Âm lắc đầu: “Tô mẫu, tôn nữ .”
Thời lão phu nhân gật đầu tỏ vẻ , đó để mấy đứa nhỏ rời , chỉ để phu thê Thời Chính Hoà và phu thê Thời Chính Đức chuyện.
Sau khi khỏi Ý Tường đường, Thời Phù Âm nhịn hỏi Thời Phù Nguyệt: “Nhị tỷ tỷ, tại lúc nãy tỷ rằng tỷ tham gia tuyển tú?”
Nàng hỏi như cũng là đang từ bụng suy bụng , mặc dù Thời gia là nhà bá tước, nhưng căn bản chút thực quyền nào, nếu tham gia tuyển tú, gần như thể trở thành chính thê của hoàng tử.
Như chỉ còn hai lựa chọn, hoặc tiến cung phi, hoặc thất cho hoàng tử, bất kể là cái nào nữa cũng là một sự lựa chọn , nàng hiểu tại Thời Phù Nguyệt từ chối dứt khoát.
Thời Phù Nguyệt một tiếng: “Thân là con cái, trong chuyện hôn nhân đại sự vỗn dĩ nên theo lời phụ mẫu.”
Nghe thấy câu trả lời , sắc mặt Thời Phù Âm cứng đờ, nàng dứt khoát từ chối, chẳng là nàng theo lời phụ mẫu ?”
Thời Phù Hân lôi kéo Thời Phù Âm: “Tỷ tỷ, và Cửu Lang đói bụng lắm , chúng mau trở về thôi.”
Thời Phù Âm tạm biệt với Thời Phù Nguyệt, đó Thời Phù Hân lôi kéo rời cùng với Thời Định Hiên và Thời Định Hạo.
Nhìn theo bọn họ xa, nụ mặt Thời Phù Nguyệt cũng biến mất.
Đương nhiên nàng cũng tham gia tuyển tú, nhưng khi nghĩ đến việc ngũ phòng ở tầng lót cuối cùng của bá phủ, đồng thời cũng là đóng góp thấp nhất trong nhà, nàng thể thốt lời từ chối.
Đến tận bây giờ nàng vẫn còn nhớ rõ dáng vẻ vui mừng của mẫu khi chuyện Chính Khôn bá và tứ bá ôm nhầm đó, bà vui sướng khi thấy khác gặp hoạ, mà chỉ đơn thuần là bà còn là nhi tức thấp kém nhất trong bá phủ nữa.
Nàng , là nữ tử nhà thương gia gả bá phủ, trong lòng mẫu vẫn luôn cảm thấy tự ti.
Lúc đại bá, Chính Khôn bá và thất thúc nạp , đại bá phụ, Tăng bá mẫu và thất thẩm đều thể vô cùng tự tin tỏ vẻ phản đối, chỉ mẫu tự tin phản đối việc phụ nạp , vì thế, trong phủ chỉ ngũ phòng bọn họ là thứ tử, thứ nữ nhiều nhất.