Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 317

Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:41:57
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu cứ tiếp tục như thế , lẽ Sở Diệu thể sống quá bốn mươi tuổi.

Với trình độ y thuật của thời đại , tổn thương gân mạch là căn bệnh thể chữa trị , tối hôm qua, nàng chỉ giúp trị liệu chứng bệnh ghi sách đăng ký, tổn thương nội tạng và gãy xương.

Còn về phần gân mạch tổn thương, nàng sử dụng dị năng trị liệu chữa trị giúp .

Việc thể hiện trình độ y thuật vượt qua trình độ của thời đại mặt một ngoài, hơn nữa còn là một ngoài hoàng quyền lưng là một chuyện sáng suốt gì.

nghĩ đến chuyện từng chịu đựng nỗi đau đớn khi nội lực bao động vô , nàng vẫn để cho một lọ thuốc viên bồi dưỡng cơ thể.

Có thể hiệu quả của thuốc viên sẽ chậm một chút, nhưng nếu sử dụng trong một thời gian dài, vẫn sẽ một chút hiệu quả.

“Tối hôm qua thức đêm xem thoại bản, để ý nên ngủ muộn một chút.” Thời Phù Hân tìm một lý do nào đó qua loa lấy lệ.

Nghe , Kiều Tâm Ngữ cũng lộ vẻ mặt hiểu rõ.

Rõ ràng, nàng cũng từng thức khuya xem thoại bản ít .

“Khi nào ca ca ngươi nghỉ ? Ngày hôm qua lão quốc công nhắc đến , bảo khi nào nghỉ thì dẫn theo các trong nhà đến Định Quốc công khách.”

“Chuyện cũng hỏi, khi trở về sẽ hỏi một tiếng.”

“Ta cho ngươi , mấy ngày nay cô mẫu tiếp tục cho Hoan Nhan biểu tỷ xem mặt mấy vụ công tử, nhưng đáng tiếc, ai ý…”

Ngay khi hai đang chuyện hăng say thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng la hét ầm ĩ hoảng hốt.

Ngay đó, Thời Phù Hân và những khác trong phòng học thấy một nha vội vàng chạy với vẻ mặt bàng hoàng, lập tức lao thẳng đến Đinh Uyển Tình của nhà Hình bộ thượng thư.

“Cô nương, trong phủ xảy chuyện, của Đặc Sát ty bao vây phủ của chúng .”

Nàng dứt lời, tất cả đều tỏ hoảng sợ, Đinh Uyển Tình càng giống như sét đánh bên tai, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.

Chuyện dư nghiệt của Nhiếp Chính vương nhắc đến trong yến hội trung thu, đó kinh thành vẫn luôn sóng yên biển lặng, mấy ngày nay cũng còn chú ý nhiều, ngờ hôm nay thấy một nữa, hơn nữa, xuất hiện gây động tĩnh lớn như .

Nhìn thấy Đinh Uyển Tình mặt chút m.á.u rời , những còn trong phòng học cũng thể bình tĩnh nữa.

“Đinh gia chính là nhà của Hình bộ thượng thư!”

Kiều Tâm Ngữ lẩm bẩm một câu.

Thời Phù Hân rũ mắt gì, đám mặc áo đen khởi xướng cuộc bạo loạn ở Vĩnh Định môn xuất phát từ Đinh gia, ngày hôm đó ít bá tánh thương vong, trong lòng nàng cũng bao nhiêu cảm thông khi Đinh gia điều tra .

Kiều Tâm Ngữ về phía Thời Phù Hân: “Không sẽ bao nhiêu chết.”

Thời Phù Hân phát hiện bàn tay nàng chút lạnh lẽo, tỏ vẻ kinh ngạc: “Những khác sợ hãi thì thôi , tại ngươi cũng sợ hãi như ? Có Định Quốc công phủ ở đó, ngươi thể yên tâm mà.”

Kiều Tâm Ngữ lắc đầu: “Ngươi hiểu , Định Quốc công phủ kim bài miễn tử.” Nói , nàng dừng một chút, thấy những khác đều chú ý đến các nàng, nàng mới hạ giọng : “Ngươi cho rằng Hoàng thượng cho Đặc Sát ty quyền sinh sát nghĩa là gì?”

Nhìn thấy sự mờ mịt trong mắt Kiều Tâm Ngữ, trong đầu Thời Phù Hân đột nhiên xét qua một tia sáng.

Hoàng thượng cho Đặc Sát ty quyền sinh sát, thoạt giống như căm hận dư nghiệt của Nhiếp Chính vương đến tận xương tuỷ, nhưng thực chất còn mang một ý tứ khác, ví dụ như… Nhân cơ hội thanh trừ những quan viên thích trong triều.

Sống lưng Thời Phù Hân chút lạnh lẽo.

Những quan viên đó thể là vô tội, hơn nữa còn thể công với xã tắc, dù cũng thể g.i.ế.c một cách công khai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-317.html.]

Bây giờ g.i.ế.c c.h.ế.t như một Viêm đảng, nếu chuyện bại lộ, nhất định một chịu trách nhiệm.

Diệp Mặc của Đặc Sát ty trở thành chọn nhất.

Được quyền sinh sát mà cần báo lên , đây là quyền lực lớn đến nhường nào, Hoàng thượng cho là cho, rõ ràng là đang phủi sạch liên quan đến bản .

Trong lòng Thời Phù Hân ngưng trọng, liệu Diệp Mặc chuyện ?

Nghĩ đến trong kinh thành tránh còn kịp với Đặc Sát ty, xem bọn họ như những tên ác ma tội ác tày trời, lẽ ông cũng đúng ?

Bởi vì trong phủ Hình bộ thượng thư xảy chuyện nên bầu khí trong phòng học chút ngưng đọng, đều tâm trạng học tập, ngay cả giáo dụ đang giảng bài cũng chút thất thần.

Lúc tan học, đó còn ở thêm một lúc, nhưng hôm nay, tất cả đều gấp gáp trở về nhà.

Ngày hôm khi học, bọn họ thấy Đinh Uyển Tình nữa, đầy hai ngày , các nam đinh Đinh gia c.h.é.m đầu, nữ quyến sung Giáo Phường ty.

Lúc , cho dù là các cô nương qua với Đinh Uyển Tình, trong lòng cũng nhịn chút xúc động.

Đinh gia mới ngã xuống bao lâu, Công bộ thượng thư Thôi gia, Nội các đại học sĩ Đơn gia, Giang gia và ngự sử Kỷ gia, Tống gia cũng Đắc Sát ty niêm phong.

Sau đó, ngay cả chưởng quản Lễ bộ Ninh Quận vương cũng đưa , Quận vương phủ cũng bao vây.

Lần , các quan viên huân quý kinh thành đều kinh sợ.

Kiều Tâm Ngữ tin tức linh thông, ngày nào Thời Phù Hân cũng nàng kể nhà ai nhà ai bắt, bao vây, khi càng ngày càng tăng, trong lòng nàng thực sự cảm thấy đổ mồ hôi lạnh cho Diệp Mặc.

Trong những bắt, đương nhiên sẽ hung hãn lớn tiếng kêu oan, lẽ trong quá trình bắt bớ xảy xung đột nên của Đặc Sát ty giải quyết ngay tại chỗ.

Nhìn thấy vẻ mặt phẫn uất của Kiều Tâm Ngữ, Thời Phù Hân thể tưởng tượng các quan viên huân quý khác căm thù đám Đặc Sát ty và Diệp Mặc như thế nào.

Bây giờ Hoàng thượng vẫn còn cần đến thanh đao chỉ g.i.ế.c đó là Đặc Sát ty, nhưng nếu cần nữa thì , chờ đợi đám Diệp Mặc sẽ là kết cục gì đây?

Hành động truy bắt dư nghiệt Viêm đảng kéo dài chừng hơn một tháng, mãi đến khi bước tháng mười, bầu khí căng thẳng trong kinh thành mới từ từ tiêu tan.

An Nghiệp phường, sòng bạc Tứ Hải.

Nhìn thấy Sở Diệu thể xuống đất tự do , trái tim treo cao của Sở Khiêm mới thả xuống lồng n.g.ự.c một nữa: “Suốt hơn một tháng nay, cũng may thương, nếu cũng sẽ ngoài những công việc nặng nhọc dơ bẩn giống như Đặc Sát ty.”

Sở Diệu đương nhiên chuyện Đặc Sát ty đang truy bắt dư nghiệt của Viêm đảng khắp nơi, im lặng một lúc lâu mới : “Thủ đoạn của Hoàng thượng càng ngày càng tàn nhẫn.”

Sở Khiêm mỉm , lắc lắc ngón trỏ: “Không càng ngày càng tàn nhẫn, mà vẫn luôn tàn nhẫn.”

Tiên hoàng mười mấy vị hoàng tử, nhưng đến nay chỉ còn hai là Đoan vương và Cung vương vẫn luôn tất cung tất kính với Hoàng thượng còn sống, những khác đều Diệp Mặc thanh trừ khi Hoàng thượng mới đăng cơ.

Sở Diệu gì, coi như đồng ý.

Hắn chịu trách nhiệm Đặc Giám ty, đương nhiên hiểu rõ trong những nhà xét nhà lưu đày , nhà nào thực sự là dư nghiệt của Viêm đảng, nhà nào oan uổng.

Ngoại trừ Hình bộ thượng thư Đinh gia , những nhà khác hề liên quan gì đến Viêm đảng.

Sở Khiêm : “Diệp Mặc cũng là một kẻ tàn nhẫn, ông g.i.ế.c như cũng chừa cho bản một đường lui nào.”

Sở Diệu: “Ông thể tồn tại trở về kinh thành vốn dĩ là chuyện ngoài y .”

Sở Khiêm: “Đáng tiếc.”

Loading...