Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 316
Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:41:56
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế tử thứ ba, thứ nhất lão vương gia, lão vương phi coi trọng, thứ hai Vinh Quận vương coi trọng, chỉ mẫu của Diệu ca ai thương yêu, vì thế Diệu ca cũng coi trọng.
Hơn nữa mẫu gia của Diệu ca cũng mấy hiển hách, trong Vinh Vương phủ, tình cảnh của mẫu tử Diệu ca vô cùng khó xử.
Hơn nữa, bất kể là Sở Huyên Sở Chiêu, hai đều là nhân tinh, đều am hiểu diễn trò, trong những chuyện khác, hai đều tranh giành đến mức ngươi c.h.ế.t sống, nhưng trong chuyện đối phó với Diệu ca, bọn họ đoàn kết từng .
Diệu ca vốn dĩ nhỏ tuổi hơn hai , hai liên thủ với , thể là đối thủ của bọn họ, lúc còn nhỏ đàn áp đến mức thể sức phản kháng, cũng chỉ mấy năm , Diệu ca mới dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Đáng tiếc, cái giá trả cũng lớn.
Mạnh Mặc Linh an ủi Sở Diệu vài câu, nhưng khi thấy đối phương nhắm mắt , hình như ngủ, đó thêm một lát nữa ngoài việc.
Nghe thấy âm thanh Mạnh Mặc Linh ngoài, hai hàng lông mi Sở Diệu run rẩy, nhưng vẫn mở mắt , cho nên cảm nhận một làn khói trắng từ cửa sổ bay .
Chờ đến khi nhận gì đó thích hợp, mí mắt đang thể ngước lên nổi.
“Chậc, cơ thể rách nát thành thế mà vẫn còn sống sót, mạng đủ lớn.”
Thời Phù Hân lặng lẽ một tiếng động lẻn phòng, dùng tinh thần lực quét qua cơ thể Sở Diệu một , đó chậc chậc lắc đầu.
“Thời Phù Hân…”
“Thời Phù Hân…”
Trong lúc mơ mơ màng màng, Thời Phù Hân thấy đang gọi , nàng cảm thấy vô cùng ồn ào, xoay đầu tiếp tục bàn sách ngủ .
“Cốc cốc cốc…”
Chẳng bao lâu , tiếng ngón tay gõ lên mặt bàn vang lên, Thời Phù Hân chút mất kiên nhẫn mở mắt : “Ai …”
Nhìn thấy đại thúc mỹ nam trung niên mặc trường bào giống như Bạch Nguyệt Quang bàn sách, đôi mắt vốn dĩ còn chút nhập nhèm của Thời Phù Hân lập tức mở to.
Người mắt thực sự giống như những gì trong sách, giống như trăng sáng trời quang, giống như tùng bách.
Nhìn thấy dáng vẻ hoa si của nàng, Kiều Tâm Ngũ ở bàn bên cạnh đưa hai tay lên che mặt.
Tại lúc cảm thấy Thời Phù Hân giống như những khác chứ? Ánh mắt vụng về, ánh mắt vụng về.
Mỹ đại thúc trung niên vẫn còn tính mỉm hỏi: “Ngũ ngon quá nhỉ?”
Thời Phù Hân gật đầu: “Cũng .”
Mỹ đại thúc trung niên khẽ mỉm một tiếng: “Ngươi xem bây giờ đang là giờ học, nhưng ngươi ngủ , ít nhiều cũng chút tôn trọng phu tử dạy học, đồng thời quấy rầy các đồng học khác học tập, chỉ bằng, ngươi ngoài ngủ ?”
Thời Phù Hân: “…”
Nàng mở rộng kiến thức, cái gì gọi là dùng giọng dịu dàng nhất những lời khiến khác căm hận nhất đúng ?
Thời Phù Hân nở một nụ gượng gạo: “Tiên sinh, mệt.”
Mỹ đại thúc trung niên mỉm Thời Phù Hân: “Ta thấy ngươi vẫn còn khá ủ rũ, là cứ ngoài cửa , để gió thổi một lát cho tỉnh táo tinh thần?”
Tiểu nhân trong lòng Thời Phù Hân bắt đầu dậm chân, đang dùng hình phạt thể xác để xử phạt .
Đại thúc trung niên thấy Thời Phù Hân gì, nhướn mày: “Sao , ngươi ?”
Thời Phù Hân ngay lập tức trả lời: “Ta bằng lòng, cũng vì cho , thể , sẽ ngoài một chút cho tỉnh táo đầu óc.” Nàng mỉa khỏi phòng học.
Mỹ đại thúc trung niên Thời Phù Hân ngoài, lúc mới xoay trở về bục giảng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-316.html.]
Bên ngoài phòng học, thấy đám nha mở to mắt đang phạt , mặc dù da mặt Thời Phù Hân khá dày nhưng cũng cảm thấy chút hổ.
Sống lâu gặp nhiều, sống qua hai đời, nhưng đây vẫn là đầu tiên nàng lão sư phạt , cần , trải nghiệm khá mới mẻ.
là mỹ đại thúc trung niên là ai ?
Trước đó nàng từng đào ngũ ở trong lớp học, nhưng các giáo dụ đều mắt nhắm mắt mở, thậm chí còn thèm quan tâm đến nàng, tại nọ tích cực như chứ?
Nửa canh giờ , mỹ đại thúc trung niên tan lớp, lúc khỏi phòng học còn về phía Thời Phù Hân đang ngoài cửa.
Thời Phù Hân thấy ông đến, lập tức thẳng , dáng bao nhiêu tiêu chuẩn bấy nhiêu tiêu chuẩn.
Mỹ đại thúc trung niên một tiếng: “Sau buổi tối nhớ ngủ sớm một chút, như ban ngày mới tinh thần.”
Thời Phù Hân ngoan ngoãn gật đầu: “Đệ tử nhất định nhớ kỹ những gì .”
Mỹ đại thúc trung niên ừ một tiếng, đó nghênh ngang rời .
Ông , Thời Phù Hân vội vàng trở về phòng học, khi xuống chỗ của , nàng lập tức lôi kéo Kiều Tâm Ngữ : “Vị giáo dụ lúc nãy là ai , tại đây từng thấy ông dạy học cho chúng , mới đến ?”
Kiều Tâm Ngữ chút nên lời: “Ngay cả ông là ai mà ngươi cũng ?”
Thời Phù Hân: “Ta nên ?”
Kiều Tâm Ngữ trợn mắt trắng: “Mấy tháng nay khi đến Quốc Nữ giám, ngươi những gì ? Ông là tế tửu của Quốc Nữ giám Bắc Phong đấy!”
Thời Phù Hân sửng sốt, hoá là tế tửu!
“Vậy vị Bắc Phong đến lớp chúng dạy gì ?”
Kiều Tâm Ngữ chỉ cuốn cầm phổ mặt bàn: “Bắc Phong giỏi âm luật, đến dạy chúng học đàn.” Nói , nàng cũng tỏ vẻ bất ngờ: “Từ đến nay Bắc Phong luôn yêu cầu cao, tại ông đến dạy Hoàng Tự ban của chúng chứ?”
Ánh mắt Thời Phù Hân loé lên một chút, trong ngày ghi danh tử năng khiếu hôm đó, bản cầm tiêu hợp tấu của nàng và Cửu Lang thể là danh chấn tứ phương, chắc chắn khiến cho Bắc Phong chú ý.
Chẳng lẽ ông đến đây vì nàng?
Nghĩ đến đây, Thời Phù Hân cũng tự lắc đầu bật , tật tự luyến là chuyện gì.
Kiều Tâm Ngữ thấy Thời Phù Hân lắc đầu, bèn lôi kéo ống tay áo của nàng: “Tối hôm qua ngươi ngủ ? Lúc ngươi chỉ việc riêng ở trong giờ học, hôm nay thì , trực tiếp ngủ luôn.”
Nhắc đến chuyện , nụ mặt Thời Phù Hân lập tức biến mất.
Tối hôm qua nàng chữa trị cho Sở Diệu, vết thương của tên quá nặng nên trị mãi đến khi trời sắp sáng mới về bá phủ.
Vừa mới trở về bá phủ, nàng lập tức theo tỷ tỷ đến Quốc Nữ giám học.
Nếu chỉ thức trắng suốt một đêm, nàng cũng đến mức buồn ngủ như , nhưng tối hôm qua tiêu hao tinh lực quá lớn, ban ngày đương nhiên dễ mệt mỏi, nhịn bèn ngủ .
Nghĩ đến vết thương của Sở Diệu, Thời Phù Hân rũ mắt xuống.
Sở dĩ nội lực của Sơ Diệu thể so sánh với tuyệt điên tông sư là vì kế thừa từ khác.
Năm nay chỉ mới mười bảy tuổi, xét từ trình độ tổn hại gân mạch của mà , lẽ kế thừa nội lực của một vị tuyệt điên tông sư từ năm mười mấy tuổi.
Nội lực của tuyệt điên tông sư, thể tưởng tượng nó lớn mạnh đến nhường nào, một hài tử mười mấy tuổi thể thể rắn chắc và gân mạch cường tráng để thừa nhận nó?
Nếu quá nhiều nội lực đột ngột đổ trong cơ thể, gân mạch sẽ nứt vỡ.
Chưa kể, bởi vì đó là nội lực do bản tu luyện nên năng lực khống chế nó của Sở Diệu chắc chắn sẽ mấy thuận buồm xuôi gió, chỉ cần sơ hở một chút chắc chắn sẽ khiến nội lực bạo động.
Nội lực bạo động sẽ khiến gân mạch tổn thương nặng nề hơn.
Bây giờ, gân mạch của Sở Diệu nhiều vết rách thật nhỏ trải dài, mỗi nội lực bạo động, vết rách sẽ gia tăng nhiều hơn nữa, cho đến khi thể chịu nổi gánh nặng nữa.