Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 313

Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:41:53
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân kể những chuyện xảy ở Hữu An môn một : “Hôm nay chỉ Vĩnh Định môn xảy bạo loạn, mà phía bên Hữu An môn cũng xảy cuộc đại chiến giữa các tuyệt điên tông sư.”

“Cái gì?”

Thời Định Hiên, Thời Phù Âm và Thời Định Hạo đều kinh sợ.

Thời Phù Hân: “Cuộc bạo loạn ở Vĩnh Định môn xảy là để yểm hộ nhi tử của Nhiếp Chính vương tẩu thoát từ Hữu An môn.”

“Nhi tử của Nhiếp Chính vương?”

Chẳng cả nhà Nhiếp Chính vương đều tru sát gần như còn ai nữa ?”

Tin tức quá bùng nổ, cả ba Thời Định Hiên đều hoảng hốt thôi.

Thời Phù Hân tiếp tục : “Chuyện liên quan đến cả nhà Nhiếp Chính vương, chúng thể dính trong đó.”

Thời Định Hạo đột nhiên gật đầu: “ về phần Triệu Thịnh Hào…”

Thời Phù Hân tỏ vẻ chắc chắn : “Triệu tổng đốc và Triệu phu nhân đều là khôn khéo, bọn họ tuyệt đối sẽ im lặng gì giống như chúng .”

Thời Định Hiên nhíu mày: “Có lẽ chúng liên luỵ .”

Y và Âm tỷ nhi đều tay chống đám , trong mắt bè phái của Nhiếp Chính vương, lẽ hai chính là đồng loã phá hỏng hành động của bọn họ.

Thời Phù Hân kể chuyện xảy ở Hữu An môn cũng là vì nhắc nhở Thời Định Hiên và Thời Phù Âm: “Ca ca, tỷ tỷ, ngoài, hai nhất định chú ý nhiều hơn nữa, Nhiếp Chính vương của năm đó là thù tất báo.”

Thời Định Hiên và Thời Phù Âm gật đầu.

Thời Định Hiên đột nhiên bừng tỉnh hiểu , : “Ta , Diệp sư phụ thúc giục chúng rời , lẽ là vì chúng liên luỵ quá nhiều.”

Thời Phù Hân dặn dò một câu: “Có một chuyện nếu thêm một thì sẽ thêm một phần chắc chắn, đừng chuyện cho khác .”

Ba Thời Định Hiên đều gật đầu đồng ý.

Cuộc bạo loạn ở Vĩnh Định Môn gây chấn động bộ kinh thành, khi tin, Hoàng thượng lập tức nổi giận nôi đình, lệnh cho Kinh Triệu phủ, Đại Lý Thạch hợp tác với Đặc Sát ty điều tra đồng đảng của nhóm côn đồ.

Ngày hôm chính là ngày mười lăm tháng tám, tất cả cho rằng nếu xảy chuyện như , trong cung sẽ cử hành trung thu yến.

ngờ, trung thu yến vẫn tổ chức như thường lệ.

Đám tân võ tiến sĩ như Thời Định Hiên đều mời tham gia.

Trong yến hội, Hoàng thượng phủ doãn của Kinh Triệu phủ đề cập đến việc ngày hôm qua Thời Định Hiên và những khác giúp đỡ truy bắt đám côn đồ, lập tức khen ngợi bọn họ ngay tại chỗ, đồng thời trực tiếp phong Trạng Nguyên Thời Định Hiên, Bãng Nhãn Tô Vũ Đông, Thám Hoa Lục Phương Trì ngự tiền thị vệ tứ phẩm, những khác cũng chức quan.

Sau khi tin tức truyền về bá phủ, Thời gia đương nhiên đều vô cùng cao hứng.

Thời đại nãi nãi trượng phu đang bận rộn với sự vui mừng lộ rõ khuôn mắt, khẽ cau mày: “Tướng công, chẳng lẽ cảm thấy chút vui nào ?”

Trên mặt Thời Định Vinh lộ vẻ kinh ngạc: “Tại vui? Ngũ tiền đồ, vui, lúc là đích trưởng tôn, trọng trách chấn hưng Thời phủ đều đè nặng lên vai , bây giờ cuối cùng cũng một thể chia sẻ với , vui mừng còn kịp.”

Thời đại nãi nãi im lặng một chút: “Chàng cũng đấy, mới là đích trưởng tôn, một thấp hèn so sánh…”

Cuối cùng Thời Định Vinh cũng hiểu rõ ý của thê tử, lắc đầu bật : “Nàng đấy, cuối cùng vẫn là nữ nhân, nếu tước vị của bá phủ còn tiếp tục, lẽ còn lo lắng một phen, nhưng tước vị bá phủ kết thức ở đời tổ phụ .”

“Nếu tranh đoạt tước vị, đương nhiên các nhi lang trong nhà càng tiền đồ càng , như khi tổ phụ qua đời, nhà chúng mới thể tiếp tục vững ở kinh thành.”

Bên ngoài cổng viện, Thời đại phu nhân cũng đang lo lắng trong lòng nhi tử sẽ thoải mái thấy những lời Thời Định Vinh , mặt cũng nở nụ vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-313.html.]

“Định vinh thể nghĩ như , thể thấy thực sự trưởng thành .”

Thời đại phu nhân thoáng qua trưởng tử trưởng tức ở trong viện, lặng lẽ rời .

….

Trong khi những khác đang đoàn tụ vui vẻ thì ở hậu viện sòng bạc Tứ Hải, An Nghiệp phường, Sở Diệu hôn mê hai ngày một đêm chậm rãi mở mắt .

“Mạng của tiểu tử đúng là đủ lớn, thương nặng như cũng thể chống đỡ .”

Thấy Sở Khiêm đang với ánh mắt “chỉ tiếc rèn sắt thành thép”, Sở Diệu nhếch khoé miệng: “Thập nhất ca, cứu .”

Sở Diệu chút bất đắc dĩ xuống giường: “Sở Diệu, thập nhất ca khuyên một câu, đừng liều mạng như , mạng chỉ một cái, nếu c.h.ế.t sẽ còn nữa .”

Sở Diệu để bụng mỉm : “Huynh tưởng rằng , đó là quy củ của Luân Hồi điện, thể tuân thủ.”

Trên mặt Sở Khiêm tỏ vẻ tiếc nuối: “Chỉ trách , năm đó nếu , căn bản sẽ Luân Hồi điện.”

Sở Diệu mặt cảm xúc : “Không liên quan gì đến cả, Luân Hồi điện là bản cam tâm tình nguyện.”

Sở Khiêm hối hận xoa xoa mặt.

Sở Diệu : “Thập nhất ca, t.h.i t.h.ể của Sở Hổ ?”

Sở Khiêm liếc mắt một cái: “Đệ vẫn còn nhớ đến chuyện ?”

Sở Diệu: “Đương nhiên nhớ , vết thương của đều là do ông gây .”

Sở Khiêm: “Bị Nam Bộ Tổng Cửu Tư đưa cung .” Nói , nhịn quở trách: “Đệ , suýt chút nữa mất cái mạng nhỏ, nhưng công lao thuộc về khác, cần gì thế chứ?”

Sở Diệu : “Thập nhất ca, xem nếu để Sở Hổ sống sót rời khỏi kinh thành, Hoàng thượng sẽ còn trọng dụng ?”

Sở Khiêm im lặng, một lúc lâu mới : “Không trọng dụng thì trọng dụng, cho dù ăn no chờ c.h.ế.t nữa thì cũng thể sống trong phú quý cả đời.”

Sắc mặt Sở Diệu trở nên lạnh lùng: “Dựa sự bố thí của vương phủ? Nếu sống theo cách đó, chi bằng c.h.ế.t cho !”

“Đệ…”

Sở Khiêm gì mới , tình hình trong Vinh Quận vương phủ thực sự quá phức tạp.

Không đến chuyện nữa, Sở Diệu hỏi: “Vậy một tay Phương Vô Trần thì ?”

Sở Khiêm: “Chạy thoát .” Nói , hừ lạnh một tiếng: “Tống Cửu Tư là tên vô dụng, dẫn theo nhiều như cũng thể bắt Phương Vô Trần.”

Sở Diệu : “Tuyệt điên tông sư thể bắt dễ dàng như .”

Sở Khiêm còn cảm thán vài câu, nhưng thấy Sở Diệu vẻ đang kìm nén đau đớn, vội vàng dậy gọi một lão giả mái tóc hoa râm tiến .

Lão giả nhanh chóng đ.â.m hàng chục cây ngân châm lên Sở Diệu, sắc mặt Sở Diệu mới từ từ bình tĩnh .

Chờ bình tĩnh , Sở Khiêm mới hỏi: “Lần tại nội lực của phản phệ nặng nề như ?”

Trong mắt Sở Diệu xẹt qua sát ý: “Trong Luân Hồi điện kẻ phản bội, Sở Hổ dùng ly hồn yên với .”

Sở Khiêm nhịn nữa: “Lúc nên kế tục nội lực của điện chủ.”

Sở Diệu: “Nếu kế tục, thể lọt mắt xanh của Hoàng thượng.” Nói , về phía Sở Khiêm: “Thập nhất ca, thực sự hối hận, tất cả việc đều mất, một chút đau đớn thể chịu .”

Sở Khiêm gì, một lát mới mở miệng: “Chẳng một vị Tái Hoa Đà nào đó đến An Nghiệp phường ? Vết thương của quá nặng, cố lão ông thể trị , sẽ bảo Mặc Linh đến đó một chuyến.”

Sở Diệu cơ thể tồi tệ đến mức nào, cũng gặp mặt Tái Hoa Đà nên từ chối.

Trung thu yến năm Kiến Thang thứ năm vô cùng náo nhiệt, ngoại trừ khen ngợi các tân võ tiến sĩ , Hoàng thượng còn đặc biệt khen thưởng cho chỉ huy Đặc Sát ty Diệp Mặc và Nam Bộ Tống Cửu Tư, lý do là bọn họ thành công diệt trừ một đám dư nghiệt của Nhiếp Chính vương.

Loading...