Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-09-01 12:14:30
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thấy những lời bàn tán của xung quanh, Thời Phù Hân đang vùi đầu biên soạn sách huấn luyện y thuật dừng bút một chút, nghĩ đến dung mạo yêu nghiệt của Sở Diệu, nàng tiếc nuối lắc đầu.

Sau thể quang minh chính đại ngắm gương mặt nữa !

Đông Phương Vân Dung!

Thời Phù Hân vẫn gặp nhất mỹ nhân kinh thành , trong lòng chút tò mò, nàng trông như thế nào, liệu thực sự là hoa nhường nguyệt thẹn giống như những gì ngoài ?

Trưa hôm đó khi tan học, Thời Phù Hân ở quảng trường trung tâm chờ Thời Phù Âm giống như thường lệ.

Thời gian chờ hôm nay lâu, khi Thời Phù Âm và hai đồng học cùng về phía , Thời Phù Hân đang tấm bia đá do đích Văn Đức Hoàng hậu .

Trên bia đá khắc tám chữ: Tự tôn, tự tin, tự lập, tự cường.

“Văn Đức Hoàng hậu từng rằng, nữ nhi hề thua kém nam tử, cũng thể kiến công lập nghiệp giống như nam tử.

“Để các nữ tử trong thiên hạ hiểu tự tôn, tự tin, tự lập, tự cường, đó là mục đích ban đầu của Quốc Nữ giám.”

Thời Phù Hân đầu thì thấy chuyện đang bên cạnh tỷ tỷ .

“Hân tỷ nhi, vị là Mục cô nương, vị là Phương cô nương.” Thời Phù Âm mỉm giới thiệu Mục Thanh Ca và Phương Mộc Lâm mới quen cho Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân mỉm hành lễ: “Mục tỷ tỷ, Phương tỷ tỷ, xin chào.”

Mục Thanh Ca đánh giá Thời Phù Hân một chút, : “Nụ của Hân thật ngọt ngào, khiến khác cảm thấy vui vẻ.”

Thời Phù Hân ngại ngùng mỉm : “Mục tỷ tỷ mới xinh .”

Thời Phù Âm đang tỏ vẻ thẹn thùng của , khẽ nheo mắt, vội vàng sang chuyện khác: “Thời gian còn sớm nữa, chúng mau về nhà thôi.”

Mục Thanh Ca và Phương Mộc Lâm nhận Quốc Nữ giám từ học phủ địa phương dựa kiến thức của , gia đình ở kinh thành, chỉ một toà nhà ngoài ngoại thành, mất ít thời gian để trở về.

Bốn cũng lâu thêm nữa, nhanh chóng rời khỏi Quốc Nữ giám.

Trên quảng trường Quốc Học, khi theo Mục Thanh Ca và Phương Mộc Lân lên xe ngựa rời , Thời Phù Hân nắm lấy cánh tay Thời Phù Âm: “Tỷ tỷ, tỷ thật lợi hại, kết giao bằng hữu mới trong một thời gian ngắn như .”

Thời Phù Âm thoáng qua tiểu nhà : “Nếu , cũng thể.”

Thời Phù Hân ha ha, gì thêm nữa.”

Thời Phù Âm nàng: “Khoảng thời gian đang bận rộn chuyện gì ?” Tiểu thể yên, nàng im lặng như chắc chắn là đang gì đó.

Thời Phù Hân suy nghĩ một chút mới mở miệng: “Thần Nông đường ở Nhung thành quỹ đạo, thể bắt đầu mở chi nhánh .” Nói , nàng dừng một chút: “Lúc chỉ nghĩ sẽ mở thật nhiều chi nhánh, kiếm thật nhiều tiền, nhưng hôm nay, một ý tưởng khác.”

Thời Phù Âm: “Ý tưởng gì?”

Thời Phù Hân đầu tấm bia đá ở quảng trường trung tâm Quốc Nữ giám, nghiêm túc : “Văn Đức Hoàng hậu thành lập Quốc Nữ giám, cảm thấy cũng nên chút gì đó.”

Nghe , mí mắt Thời Phù Âm giựt giựt điên cuồng, nàng tiểu nhà chí hướng cao, nhưng ngờ cao đến mức , nàng sắp lấy Văn Đức Hoàng hậu- Hoàng hậu khai quốc chuẩn mực.

“Muội gì?”

Thời Phù Hân: “Muội cũng mở một trường học, thậm chí còn nghĩ tên của nó , tên là học viện y nữ tử Thần Nông đường.”

Sắc mặt Thời Phù Âm khựng một chút: “Học viện y nữ tử?”

Thời Phù Hân gật đầu: “Văn Đức Hoàng hậu thành lập Quốc Nữ giám để các nữ tử cũng cơ hội sách giống như nam tử, so với các triều đại khác, sự trói buộc của Đại Sở với nữ tử thể là tương đối thoải mái.”

các nữ tử vẫn quá ít sự lựa chọn, nhiều sự kế thừa gia thiệp vẫn tuân theo nguyên tắc chỉ truyền cho nam truyền cho nữ, cho nên nữ tử gần như thể học bản lĩnh thực sự gì.”

“Có quá ít nữ tử nhận Quốc Nữ giám để theo học chuyên nghành, các nữ tử tài chính để kinh doanh cũng quá ít.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-281.html.]

“Bây giờ, những y thuật gần như đều là nam tử, y nữ chỉ trong những gia tộc giàu , hơn nữa cũng chỉ một y thuật đơn giản.”

“Muội mở một học viện y nữ tử, để nữ tử cũng thể học y, cũng một con đường sinh nhai, đến mức khác kiểm soát trong tất cả chuyện.”

Nhìn thấy khuôn mặt tràn ngập nghiêm túc của , Thời Phù Hân chút chấn động.

Thấy Thời Phù Âm đang ngây ngốc , Thời Phù Hân : “Đương nhiên, những thứ chỉ là ý tướng sơ bộ của , thực sự xây dựng học viện y nữ tử Thần Nông đường, còn mất bao lâu nữa.”

Sắc mặt của Thời Phù Âm vô cùng phức tạp: “Muội thể nghĩ như lắm .”

Thời Phù Hân ngại ngùng mỉm : “Tỷ tỷ, tỷ đang khen ? Muội ngại quá.”

Hả?

Thời Phù Âm thu những gì mới : “Đi thôi, chắc là Cửu Lang sắp .”

Hai tỷ đang định lên xe ngựa thì bỗng nhiên thấy từng đợt tiếng vang lên, về phía phát âm thanh, bọn họ thấy Sở Diệu.

Lúc , Sở Diệu đang một chỗ xe ngựa tứ gia, chuyện gì đó với một cô nương áo tím.

“Vị chính là ngũ cô nương Đông Phương gia, Đông Phương Vân Dung?”

Thời Phù Hân mở to mắt Đông Phương Vân Dung, gật đầu.

Quả nhiên hổ là mỹ nhân nhất kinh thành, dung mạo thực sự hoa nhường nguyệt thẹn, chỉ cảm thấy đáng tiếc cho nàng .

Chỉ là mỹ nhân từng từ chối bên ngoài ngàn dặm.

Sở Diệu đang ghét bỏ?

Cách đó mười mấy mét, Đông Phương Vân Dung Sở Diệu ngang nhiên xuất hiện xe ngựa nhà , dáng vẻ đến đây đón nàng tan học, sắc mặt chút lạnh lùng, qua loa lệ vài câu xoay lên xe ngựa.

Chẳng bao lâu , chiếc xe ngựa của Minh Quốc công phủ lái khỏi quảng trường Quốc Học.

Nhìn chiếc xe ngựa xa, nụ mặt Sở Diệu hề đổi, chỉ là nụ đạt đến đáy mắt.

Mạnh Mặc Linh nhận thấy Sở Diệu đang tức giận, lập tức hừ lạnh một tiếng: “Phương Đông Vân Dung đúng là , thế mà cho Diệu ca mặt mũi ở mặt .”

Sở Diệu nhàn nhạt hừ một tiếng: “Cô nương Đông Phương gia chút kiêu ngạo.”

Mạnh Mặc Linh do dự một chút: “Diệu ca, thực sự thích Đông Phương Vân Dung?”

Sở Diệu liếc xéo một cái, im lặng một lúc lâu mới lẩm bẩm : “Cô nương của Đông Phương gia chính là chọn thích hợp nhất thê tử của .”

Mạnh Mặc Linh mạnh dạn : “ hình như Đông Phương Vân Dung cũng thích lắm.”

Sở Diệu hừ một tiếng: “Chẳng qua chỉ là một tiểu thư yêu kiều quen khác nâng niu ngưỡng mộ thôi, chỉ cần chịu hao tổn chút tâm sức thì nàng gật đầu cũng khó.”

Nói , khoé miệng nhếch lên một nụ tự tin, đang định xoay rời thì bắt gặp một đôi mắt sáng lấp lánh.

Nhìn thấy mặt Thời Phù Hân tràn ngập cảm xúc vui sướng khi thấy khác gặp hoạ, biểu cảm mặt Sở Diệu phai nhạt vài phần, cất bước qua đó.

Thấy Sở Diệu về phía , Thời Phù Hân lôi kéo cánh tay Thời Phù Âm rời , nhưng nghĩ nếu thế chút giống như đang chạy trốn, nàng bèn dừng bước.

Sở Diệu đến mặt Thời Phù Hân, nở một nụ tà ác: “Buồn lắm ?”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Không buồn .”

Sở Diệu híp mắt: “Vậy ngươi đang chuyện gì?”

Thời Phù Hân mở to đôi mắt, nghiêm túc lắc đầu: “Ta .”

Thời Phù Hân hừ một tiếng, đánh giá Thời Phù Hân từ xuống một phen: “Ngươi đúng là ăn thật, béo thêm một vòng .”

Loading...