Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 271
Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:56
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng đàn tiếng sáo vang lên, Thời Phù Âm giống như trở những ngày tháng luyện tập sa mạc biên quan tây bắc, còn hai mươi bảy võ giả cũng giống như trở về năm tháng nhiệt huyết tuổi trẻ, cầm kiếm xông pha khắp thế gian.
Cả hai bên đều đánh một trận sảng khoái thực thụ!
Khi tiếng đàn dâng trào và tiếng tiêu mênh m.ô.n.g hoà quyện với một nữa, Thời Phù Âm bỗng nhiên xuất chiêu, nhanh như chớp tấn công về phía hai mươi bảy võ giả.
Trong hai mươi tám trong cửu cung cách chỉ một Thời Phù Âm dùng kiếm, nhưng cảm giác như vẫn thể đánh đao quang kiếm ảnh.
Hai mươi bảy võ giả, một cửu phẩm, còn đều là võ giả bát phẩm, cộng thêm cả trận pháp nhưng cũng thể ngăn cản Thời Phù Âm.
Trong cửu cung cách trận, bóng dáng màu đỏ thực sự quá bắt mắt, ảnh lúc ẩn lúc hiện, xuất kiếm dứt khoát, chứng kiến một nàng đánh hai mươi bảy võ giả, chỉ cần là am hiểu chút công phu đều nhịn nuốt nước miếng.
Trên lâu Nhạc Dương, Sở Diệu lộ vẻ mặt “quả nhiên là ”.
Sau ngày hôm nay, cả nhà Thời Chính Hoà lẽ sẽ danh chấn kinh thành.
Mà của Thời gia ở trong Bách Xuyên tửu lầu lúc cũng im lặng, chỉ các nàng, ngay cả đám Triệu phu nhân cũng ngạc nhiên đến mức nên lời.
Bọn họ Thời Phù Âm sở hữu chút công phu, nhưng ngờ thể lợi hại đến thế!
Ánh mắt Triệu đại công tử sáng ngời, trong mắt tràn ngập sự bội phục và thưởng thức.
Thời Chính Hoà đang ở con phố đối diện quảng trường Quốc Học cũng đến mức miệng rách đến tận mang tai, Âm tỷ nhi của ông cho ông thể diện thật lớn.
...
“Keng keng keng!”
Trong cửu cung cách, thanh kiếm phát thứ ánh sáng lạnh lẽo ngừng c.h.é.m cơ thể của đám võ giả.
cánh tay và cơ thể vạm vỡ cơ bắp của các võ giả hề dấu hiệu thương, thanh kiếm dừng ở , giống như c.h.é.m đồng sắt.
Trong tiếng cầm tiêu hoà quyện với một cách hào hùng kiêu hãnh, bất kể là Thời Phù Âm các võ giả đều đánh đến quên .
Khi tiếng cầm tiêu dâng trào, thế tấn công trở nên nhanh và mạnh, khi tiếng cầm tiêu thong thả chậm rãi, sát khí cũng dịu , trong giai điệu cuồng nhiệt hào hùng, bọn họ thể hiện khí phách thẳng tiến lùi của các võ giả.
Trong đám , khuôn mặt vốn lạnh lùng trong trẻo của Nhậm Như Tuyết càng trở nên lãnh đạm.
Thân là đồ tôn của tuyệt điên tông sư, xuống núi ghi danh Quốc Nữ giám, nàng dự định sẽ thể hiện uy danh của Đông Kiếm, nhất cử thành danh ở mặt các huân quý triều đình.
nàng thể ngờ xuất hiện ba chướng ngại vật.
Nhậm Như Tuyết híp mắt Thời Phù Hân đang đánh đàn và Thời Định Hạo đang bức tường của Quốc Nữ giám thổi tiêu, nàng mấy để ý đến hai , chẳng bao lâu chuyển dời tầm mắt đến Thời Phù Âm.
Thiên phú võ học của hề thua kém nàng , với năng lực thực sự mà nàng để lộ ngay mắt, chắc chắn trăm phần trăm là võ giả cửu phẩm.
Thực Nhậm Như Tuyết chút thể tiếp nhận điều .
Nàng năm nay mười lăm tuổi, thể xếp hàng ngũ võ giả cửu phẩm ở độ tuổi , chắc chắn thể coi là thiên tài trong thiên tài, nàng vẫn luôn cảm thấy là tuyêt vô cận hữu, độc nhất vô nhị, nhưng ngờ, mới xuống núi, nàng gặp một thể bất phân cao thấp với .
Thiên tài thế gian thực sự nhiều như ?
Phía nàng Phiếu Miễu cung ủng hộ lực, thiếu các võ công bí tịch, các phương thuốc bồi bổ cơ thể, chữa trị vết thương tiềm ẩn, hơn nữa còn mời các danh y đặc biệt điều chế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-271.html.]
Dưới sự cung cấp nuôi dưỡng của đầy đủ tài nguyên như , nàng mới luyện năng lực của võ giả cửu phẩm, còn Thời Phù Âm thì ? Nàng nhỏ tuổi hơn nàng , tại cũng thể trở thành võ giả cửu phẩm?
Kinh thành thực sự là nhân tài đông đúc, ngoạ hổ tàng long, khi xuống núi, phụ dặn dò nàng nhiều học nhiều, thực sự là vì cho nàng.
Lúc rời khỏi Phiếu Miễu cung, Nhậm Như Tuyết tràn ngập tự tin rằng chắc chắn sẽ sánh với nàng , nhưng lúc , nàng đột nhiên nhận rằng thế gian thực sự là núi cao còn núi cao hơn, giỏi còn giỏi hơn, sự kiêu căng giữa hai hàng chân mày thể biến mất.
…
“Keng…”
Một cỗ kiếm khí giống như tia chớp xuyên qua tầng tầng lớp lớp mây đen, xuyên thủng sự bao vây tấn công của các võ giả, lập tức tấn công thẳng tấm bia đá ngay phía võ trận.
Kiếm khí xẹt qua, bia đá lập tức để một vết kiếm thật sâu.
Khi Thời Phù Âm vung nhát kiếm , Thời Phù Hân và Thời Định Hạo đồng loạt dừng tay .
Thanh kiếm rơi xuống, tiếng cầm tiêu cũng ngừng hẳn.
Nhìn thấy tất cả trong quảng trường đều ngơ ngác tỷ tỷ , Thời Phù Hân hài lòng ôm đàn dậy, Thời Định Hạo cũng nhảy xuống từ bức tường, lon ton chạy đến cầm lấy võ kiếm của Thời Phù Âm trở về, đưa cho Thời Phù Âm- Người thành công phá vỡ võ trận.
Thời Phù Âm đầu tiên là mỉm ôm quyền hành lễ tỏ vẻ cảm tạ với các võ giả trong võ trận, đó mới cầm kiếm đến mặt các lão sư khảo hạch, vui mừng nhận lấy thư nhập học.
Nhìn thấy Thời Phù Âm đang mỉm rạng rỡ nhận lấy thư nhập học của Quốc Nữ giám, Thời Định Hiên thật lòng cảm thấy vui mừng cho , trong bốn bọn họ, đại là chu đáo nhất, bình thường thứ gì nếu nghĩ đến ca ca là y thì cũng nhường nhịn cho , khi ít nghĩ đến bản .
Y thực sự hy vọng nàng thể những điều thích.
“Ngũ Lang, vị của ngươi thật khó lường, tài năng kiếm thuật của nàng cho dù so sánh với các cao thủ kiếm đạo giang hồ, cũng hề thua kém.”
Hạ Hầu lão công gia cảm thán .
Thời Định Hiên vội vàng khiêm tốn : “Lão công gia quá khen , thể so sánh với các cao thủ kiếm đạo chứ, là thành thực, chỉ thích luyện kiếm mà thôi.
Hạ Hầu lão công gia mỉm lắc đầu, cũng phản bác, chỉ tò mò hỏi: “Ngũ Lang, giữa ngươi ngươi, nào giỏi hơn?”
Hả…
Câu hỏi khiến Thời Định Hiên nghẹn họng, y im lặng một chút một cách chắc chắn: “Trong nhà chúng , là đại ca, đương nhiên là lợi hại hơn .”
Đây là câu trả lời gì ?
Hạ Hầu lão công gia nghi ngờ về phía Thời Định Hiên: “Phải ?”
Thời Định Hiên khẳng định gật đầu: “ , nếu tin, ngài thể hỏi các của .”
Hạ Hầu lão công gia đương nhiên sẽ thực sự hỏi đám Thời Phù Âm, ông về phía Thời Định Hiên: “Ngũ Lang, ngươi cố gắng hơn nữa, hôm nay các của ngươi thể coi là danh chấn kinh thành, trong kỳ khảo hạch võ cử tháng tám, nếu ngươi đạt thành tích cao thì thật mất mặt.”
Thời Định Hiên: “…”
Các quá lợi hại, ca ca như y cũng áp lực!
Trên con đường đối diện quảng trường Quốc Học, Thời Chính Hoà rạng rỡ Thời Phù Âm tiếp nhận thư nhập học, đó vẫy tay dẫn theo các sai dịch tuần tra rời : “Đi thôi, đến nơi khác xem thử.”
“Đầu nhân, nhà của ngài đều là các thiên tài luyện võ.”
“Còn nữa , trưởng tử của ngài thể đánh bất phân thắng bại với thiếu niên tướng quân, bây giờ trưởng nữ của ngài lợi hại như , tiểu nhi tử cũng thể bắt Giang Dương đại đạo, ngài dạy dỗ bọn họ như thế nào ?”