Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 266
Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:50
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nghe Thanh Ba môn sở hữu tuyệt kỹ âm luật với lực sát thương cực kỳ mạnh, là sự thật ?” Tào Vân Đình tò mò .
Tiêu Tử Thanh bật : “Nếu thực sự tuyệt kỹ lợi hại như , Thanh Ba môn sẽ lưu lạc thành tam lưu môn phái, chỉ thể dựa triều đình và bồi dưỡng nhạc sư cho lê viên mới thể chỗ dừng chân giang hồ ?”
Tô Vũ Trạch suy nghĩ một chút : “Ta lão gia tử nhà , Thanh Ba môn của thực sự lợi hại, chỉ là đó xảy chuyện gì mà đột nhiên sụp đổ.”
Tào Vân Định nhạo : “Bình thường khi loại tình huống xảy , chắc chắn là Thanh Ba môn xuất hiện nội chiến.”
Tiêu Tử Thanh đến cửa sổ: “Thanh Ba môn xảy chuyện gì chỉ chính bọn họ , chúng ở đây đoán mò cũng chỉ lãng phí thời gian. Chúng chỉ cần rằng âm luật đàn tấu của những nhạc sư lê viên do Thanh Ba môn bồi dưỡng là đủ .”
Nói , ánh mắt thể dừng một bóng dáng màu đỏ vô cùng bắt mắt trong quảng trường.
So với vẻ ngoài phần cố ý của thiếu cung chủ Phiếu Miễu cung Nhậm Như Tuyết , điều thu hút ánh mắt của nhất vẫn là bóng dáng mảnh khảnh, hiên ngang oai hùng .
Nàng tên là gì nhỉ?
Hình như là của Võ Xương bá phủ.
Nhạc Dương lâu, trong một căn phòng lầu năm.
Sở Diệu và một vị công tử cẩm y hai mươi mấy tuổi đang đối diện ghế bên cạnh cửa sổ, uống quan sát tất cả thứ quảng trường.
“Năm ngoái hứng thú với những thứ mà, tại năm nay đến xem náo nhiệt?”
Vị công tử cẩm y chính là Sở Khiêm- Thập nhất nhi tử của Khang vương gia, cũng chính là chủ nhân của Nhạc Dường lâu, mỉm hỏi Sở Diệu.
Ánh mắt của Sở Diệu hề rời khỏi quảng trường, giơ tay đưa một phần danh sách cho Sở Khiêm.
Sau khi xem xong danh sách, Sở Khiêm hờ hững : “Chẳng chỉ là Phiếu Miễu cung và Thanh Ba môn thôi , cần để bụng như ?”
Sở Diệu thu hồi ánh mắt, mỉm Sở Khiêm: “Ánh mắt của Thập Nhất ca đúng là càng ngày càng cao, thèm để ý đến Thanh Ba môn, nhưng ngay cả Phiếu Miểu cung mà cũng dám bỏ ở trong mắt?”
Sắc mặt của Sở Khiêm đổi: “Chẳng chỉ là một tuyệt điên tông sư thôi , đối phương mấy chục năm xuất hiện, ai còn sống chết?”
Sở Diệu: “Đông Kiếm còn sống.”
Sở Khiêm thấy khẳng định như , tò mò hỏi: “Sao ? Chẳng lẽ còn thể nắm giữ tung tích của các tuyệt điên tông sư ?”
Sở Diệu một cái, chuyển dời tầm mắt về phía quảng trường.
Sở Khiêm bĩu môi: “Bên gì chứ?” Theo tầm mắt của Sở Diệu, thấy chiếc xe ngựa rèm che màu trắng , Sở Khiêm lập tức nở một nụ hài hức.
“Năm nay tròn mười bảy tuổi, cũng đến tuổi mai , , trúng thiếu cung chủ của Phiếu Miễu cung? Nghe chính là một tuyệt sắc mỹ nhân!”
Nghe , Sở Diệu lạnh lùng nhạo một tiếng: “Một tên giặc cỏ giang hồ thôi mà, thể xứng đôi với ?”
“…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-266.html.]
Sở Khiêm chút nên lời: “Câu của quá đáng , Phiếu Miểu cung gì cũng là môn phái chính tông triều đình công nhận, còn xuất từ một gia tộc chút bối cảnh, xứng với nhi tử của một quận vương như …”
Đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Sở Diệu, Sở Khiêm ngại ngùng mỉm , dứt khoát sửa miệng: “Chắc chắn xứng với nhi tử của một quân vương như …”
Nghe như , Sở Diệu mới hừ lạnh một tiếng, gì cả, đầu tiếp tục quảng trường bên .
Sở Khiêm cũng về phía đó, thấy phần lớn trong quảng trường đều chiếc xe ngựa rèm che màu trắng thu hút ánh mắt.
Hắn : “Đệ khinh thường vị thiếu cung chủ , nhưng ước gì đến gần đấy.”
“Dù thế nào nữa, nếu nắm giữ vị thiếu cung chủ , điều đó tương đương với việc một tuyệt điên tông sư hậu thuẫn phía , lợi lộc vẫn hấp dẫn.”
Sở Diệu hề d.a.o động, tầm mắt đảo quanh quảng trường, cuối cùng dừng ở sân khấu cao phía đông bắc.
Sở Khiêm theo về phía đó, nhướn mày : “Đông Phương gia đúng là nhân tài mọc lên như núi, năm ngoái ngũ cô nương, năm nay đến lục cô nương và thất cô nương.”
Thấy ánh mắt của Sở Diệu vẫn luôn dừng hai vị cô nương của Đông Phương gia, sắc mặt Sở Khiêm đổi: “Chẳng lẽ tiểu gia hoả nhà coi trọng Đông Phương gia đấy chứ?”
Sở Diệu ngước mắt lên Sở Khiêm: “Thập nhất ca cảm thấy xứng với cô nương Đông Phương gia ?”
Sở Khiêm: “…” Hắn ngại ngùng mỉm : “Đệ cũng đấy, Đông Phương gia là mẫu gia của Văn Đức Hoàng hậu nên từ đến nay vẫn luôn kiêu ngạo, mấy năm nay đến cầu hôn Đông phương ngũ cô nương sắp đạp vỡ ngạch cửa , cần gì tham gia cuộc vui đó chứ?”
Sắc mặt Sở Diệu tối sầm : “Sở Huyên cưới đích nữ của Khánh Quốc công phủ, Sở Chiêu cưới đích nữ của Bảo Định hầu phủ, phận của thê tử thể thua kém các nàng , cô nương của Đông Phương gia chính là sự lựa chọn thích hợp nhất.”
Sở Khiêm nghẹn họng một nữa, im lặng một lát mới thở dài : “Đệ cần gì như chứ? Hãy thập nhất ca khuyên nhủ một câu, điều quan trọng nhất trong việc lựa chọn thê tử chính là tâm đầu ý hợp, đừng vì đua đòi với hai vị đích của mà lẫm lỡ chuyện chung đại sự của .”
Nghe , Sở Diệu kinh ngạc về phía Sở Khiêm: “Thập nhất ca, lúc hề như , lấy một thê tử , điều quan trọng nhất là môn đăng hộ đối, cho nên mới cưới cô nương của Bảo Ninh hầu phủ, tại bây giờ biến thành tâm đầu ý hợp mới là điều quan trọng nhất?”
Sở Khiêm ho nhẹ vài tiếng: “Con luôn đổi mà, những chuyện phức tạp trong Khang vương phủ cũng thua kém gì so với trong vương phủ của , chẳng lúc cuộc sống của cũng khó khăn , cho nên mới cưới một cô nương gia thế , nhạc gia nâng đỡ, cũng thể sống nhẹ nhàng hơn một chút, đúng ?”
“ mấy năm nay, đột nhiên phát hiện, nếu thê tử bạn bên cạnh hiểu , cảm giác thực sự vô cùng khó chịu, bản cũng nên chuyện gì với thập nhất tẩu của .”
Sở Diệu nhàn nhạt về phía Sở Khiêm, trúng tim đen chỉ : “Đó là vì mấy năm nay chuyện ăn của lên, cảm thấy còn cần đến Bảo Ninh hầu phủ nữa nên hao tâm tổn sức lấy lòng thập nhất tẩu.”
Sở Khiêm đến sắc mặt cứng đờ, mạnh miệng phản bác : “Ta là như ? Nói như thể là một nam tử phụ tâm .”
Sở Diệu mặt cảm xúc : “Huynh là như đấy.”
Sở Khiêm: “… Diệu ca nhi, phát hiện mồm miệng của đúng là càng ngày càng độc, là trưởng, thể chừa cho chút mặt mũi ?”
Sở Diệu nhàn nhạt : “Mặt mũi là do tự kiếm , khác cho.”
Sở Khiêm chuyện.
Sở Diệu vẫn còn đang tiếp tục: “Thập nhất ca, cần tại lúc cưới thập nhất tẩu, nếu cưới , nếu vẫn còn là nam nhân thì nên chịu trách nhiệm đến cùng với , chứ cảm thấy cần đến nhạc gia nữa bèn ném sang một bên.”
Sở Khiêm tức giận bật : “Ý của là, nếu bạc đãi thập nhất tẩu của , còn là nam nhân nữa?”
Sở Diệu đáp trả bằng một ánh mắt “chính là như đấy”.