Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 257
Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:41
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau bao nhiêu năm, cuối cùng các bà cũng thể tham gia yến tiệc của giới quý tộc.
Kim thị lộ vẻ khó xử.
Mọi thấy, còn tưởng rằng trong lòng bà e ngại những yến tiệc cao cấp như , Thời đại phu nhân chủ động bước đến an ủi: “Tứ , chúng ở đây, cần lo lắng những thứ khác.”
Thấy hiểu lầm, Kim thị vội vàng về phía Thời lão phu nhân: “Mẫu , lẽ Âm tỷ nhi và Hân tỷ nhi thể , các nàng đăng ký tham gia thi năng khiếu của Quốc Nữ giám, ngày mùng một tháng ba sẽ bắt đầu, trong thời gian , trời còn sáng, các nàng thức dậy luyện tập.”
“Cái gì!”
“Ghi danh Quốc Nữ giám?”
“Còn là tử năng khiếu?”
Mấy Thời lão phu nhân đều khiếp sợ về phía Kim Nguyệt Nga.
Kim Nguyệt Nga đến mức cảm thấy tự nhiên: “Mấy đứa nhỏ Âm tỷ nhi cũng với học thức của thì thể thi đậu Quốc Nữ giám, cho nên chỉ thể thi tử năng khiếu.”
Thời đại phu nhân bình tĩnh , : “Các tử năng khiếu cần tài năng thiêu phú ở một phương diện nào đó, điều còn khó hơn nhiều so với việc thi Quốc Nữ giám bằng học thức.”
Kim Nguyệt Nga hiểu về chuyện lắm, chỉ : “Ta tin rằng bọn nhỏ sẽ .”
Mấy Thời lão phu nhân: “…” Rất tự tin.
Thời lão phu nhân: “Nếu đăng ký sở trường đặc biệt, mấy đứa nhỏ Âm tỷ nhi sở trường đặc biệt gì?”
Trên mặt Kim Nguyệt Nga lộ vẻ kiêu ngạo: “Âm tỷ nhi chơi kiếm, cho nên dự định sẽ phá vỡ võ trận, Hân tỷ nhi chơi đàn, Cửu Lang thổi tiêu.”
Nghe , mí mắt Thời thất phu nhân giựt giựt.
Hoá đó Hân tỷ nhi và Cửu Lang đến tìm tướng công mượn nhạc phổ là để ghi danh Quốc Tử giám, Quốc Nữ giám!
Thời lão phu nhân im lặng một chút : “Phá vỡ võ trận… Không là thứ dễ dàng, hơn nữa cũng nguy hiểm; Muốn thể hiện tài năng thiên phú về chơi đàn thổi tiêu cũng khó.”
Kim Nguyệt Nga vẫn câu đó: “Con tin rằng bọn nhỏ thể .”
Nghe thấy câu , Thời lão phu nhân cũng nên cái gì mới , Thời đại phu nhân đang định bước đến phổ cập một chút kiến thức về yêu cầu khắc nghiệt của việc nhận tử năng khiếu của Quốc Tử giám, Quốc Nữ giám thì An ma ma vội vàng chạy .
“Lão phu nhân, gác cổng mới đến báo, rằng một khắc đó, tứ lão gia Hoàng thượng gọi tiến cung.”
“Cái gì?”
Hôm nay khá nhiều điều kinh ngạc, tâm trạng của mấy Thời lão phu nhân cũng d.a.o động phập phồng thôi.
“Mau, mau tìm hiểu xem rốt cuộc xảy chuyện gì?”
...
Vào tháng hai hàng năm, các quan viên địa phương từ khắp nơi sẽ lượt kinh báo cáo công tác, trong thời gian thường xuyên xảy mâu thuẫn giữa một quan viên địa phương và các nha sai tuần tra.
Theo luật lệ của Đại Sở, ngoại trừ một quan chức, tất cả đều phép cưỡi ngựa trong khu vực phố xá sầm uất.
một quan chức địa phương, thể là quen tác oai tác quái ở địa phương hoặc chỗ dựa dẫm khác, bọn họ thường xuyên phớt lờ quy định .
Vào ngày mười tám tháng hai, Thời Chính Hoà dẫn theo một đội nha sai Binh Mã ty bắc thành tuần tra ở vùng Kính Hà ngoại thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-257.html.]
Kinh Hà là một trong ba con sông lớn ở kinh thành, chảy từ Đức Thắng môn chảy từ Đông Tiện môn, trải dài bộ bắc thành.
Từ đến nay, hai bên bờ sông luôn là khu vực náo nhiệt nhất ở bắc thành, khi bước tháng hai, cùng với mùa xuân trở và vạn vật sinh sôi nảy nở, càng ngày càng nhiều ngoài đạp thanh thưởng ngoạn phong cảnh, cứ thế đường hai bên bờ sông rộn ràng nhốn nháo, đông như trẩy hội.
Đặc biệt là khu vực cầu Thạch Động, bởi vì phong cảnh tuyệt , bên cạnh hồ hoa sen thể du hồ nên càng tụ tập một lượng lớn du khách hơn nữa.
Cầu Thạch Động là một cây cầu hình vòm mười nhịp, các nhịp cầu tăng dần từ hai bên đến giữa cầu, cây cầu dài ba mươi lăm mét, rộng tám mét.
Trên mặt cầu, một lượng lớn đang tụ tập, hoặc , hoặc dừng , ngắm phong cảnh sông.
Vốn dĩ tất cả thứ đều vô cùng hài hoà và , nhưng bỗng nhiên mấy con ngựa cao lớn đang chạy như bay lao lên cầu, mắt thấy một đường kịp né tránh, sắp vó ngựa dẫm đạp thì đám Thời Chính Hoà kịp thời chạy tới, tung một quyền đánh đầu con ngựa, khiến ngựa và lưng ngựa cùng ngã xuống mặt đất.
“To gan!”
Những con ngựa còn đột ngột dừng , lưng ngựa trợn mắt tức giận Thời Chính Hoà: “Các ngươi thật to gan, dám chặn xe ngựa của Nam Trung tổng đốc, cái đầu nữa ?”
Thời Chính Hoà ngước mắt lên đoàn mắt: “Ngươi to gan chính là các ngươi, khi thành cưỡi ngựa phố xá đông đúc, đây là quy định của triều đình.”
Nói , ông chiếc xe ngựa phía .
Rõ ràng, những cưỡi ngựa chỉ là mở đường, mục đích là hộ tống chiếc xe ngựa phía qua cầu.
“Chỗ cho phép xe ngựa qua, những đường xung quanh quá nhiều, mong đại nhân chọn con đường khác để .”
Người lưng ngựa căn bản để những nha sai tuần tra thấp phẩm của Binh Mã ty như Thời Chính Hoà mắt, hừ lạnh : “Nếu thức thời thì hãy nhanh chóng nhường đường, tổng đốc nhà đang vội vàng tiến cung diện thánh đấy, nếu chậm trễ thời gian, các ngươi thể gánh chịu trách nhiệm .”
Nói , giơ rơi lên, chuẩn thúc ngựa qua cầu một nữa.
Sau khi thấy đến là Nam Trung tổng đốc, những còn của Binh Mã ty đều rút lui, gây chuyện, nên tất cả đều đồng loạt lui về hai bên.
Chỉ Thời Chính Hoà vẫn còn ở giữa cây cầu, ngước mắt lên đoàn đang qua cầu một nữa, lớn tiếng với chiếc xe ngựa phía : “Bảo vệ trị an của khu vực cầu Thạch Động là chức trách của Binh Mã ty bắc thần, mong đại nhân đừng gây khó dễ cho chúng .”
Trong xe ngựa, Nam Trung tổng đốc Mục Thiệu Võ chờ đến mất kiên nhẫn, đường , ông trì hoãn ít thời gian, hôm nay là kỳ hạn cuối cùng để báo cáo công tác, ngay khi đang gấp gáp tiến cung diện thành thì đối mặt với sự ngăn cản của nha sai Binh Mã ty bắc thành, ông vô cùng bực bội, gõ gõ cửa xe, thốt hai chữ: “Qua cầu.”
Chẳng qua chỉ là một ít nha sai cấp thấp thôi mà, khi diện thánh xong, tìm chỉ huy Binh Mã ty bắc thành ăn một bữa cơm là thể giải quyết trong hoà bình.
Xa phu mệnh lệnh, lập tức hét lớn “qua cầu”.
Ông dứt lời, những vốn dĩ trực tiếp cưỡi ngựa xông lên đồng loạt vung roi quất ngựa.
Thời Chính Hoà thấy, sắc mặt trở nên nghiêm nghị, đầu đám đang dựng sạp hàng bày bán hai bên bờ sông, ánh mắt ngưng trọng, khi con ngựa đang lao về phía , ông thả tiến về phía vài bước nhảy lên giữa trung, “bịch bịch bịch” mấy tiếng, lập tức đá lưng ngựa xuống ngựa.
“Giữ chặt ngựa!”
Nghe thấy tiếng hét của Thời Chính Hoà, một nha sai binh mã ty can đảm bước đến ngăn chặn con ngựa đang kích động lao về phía .
lúc , một bóng đen “vèo” một tiếng bay khỏi chiếc xe ngựa phía , chỉ trong chớp mắt đến mặt Thời Chính Hoà, tung một cú đ.ấ.m sắc bén về phía ông .
“Bịch, bịch, bịch!”
Thời Chính Hoà hề nhượng bộ, giơ nắm đ.ấ.m lên nghênh đón, nhận lấy vô đòn tấn công của mặc áo đen.
“Bùm!”
Khi hai nắm đ.ấ.m va chạm , một lực va chạm thật lớn xảy , trực tiếp khiến nước sông cầu nổ tung.
Nước sông b.ắ.n tung toé bay tới cầu, ướt quần áo của ít cầu, khiến hoảng sợ lui về phía .