Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:34
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe ngựa lắc lư rời , ba khắc chung, đến Nguỵ gia.

Thời Ngọc Hoa nghĩ đến những gì Thời Phù Hân , nàng sẽ bỏ qua bà và Nguỵ gia, trong lòng bà yên tâm, do dự một chút gọi Dư ma ma hồi môn đến thì thầm vài câu.

Sau đó, Dư ma ma lập tức đến Võ An hầu phủ.

Kỳ nghỉ đông ở Đại Sở kéo dài từ ngày 27 tháng chạp đến ngày mồng ba năm mới.

Bởi vì ngày mồng bốn bắt đầu việc, nên ngày mồng ba năm mới, Thời Chính Mậu thuyết phục Thời Chính Hoà về chuyện giao con chồn Xích Diễm một phen, trong miệng ngừng kể tình cảnh thê thảm khi phớt lờ của ông ở Binh bộ.

Thời đại phu nhân cũng lôi léo kim Nguyệt Nga chuyện phiếm, lời trong ý ngoài đều nhắc đến khó khăn vất vả của bá phủ.

Thời lão phu nhân thấy cảnh tượng ở trong mắt, thở dài: “Lần lão đại và tức phụ lão đại tuột dây xích, cuối cùng cũng dùng đúng biện pháp.”

Con chồn Xích Diễm là của Hân tỷ nhi, trong nhà thể ép buộc nàng đưa .

Nha đầu mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng chủ ý còn lớn hơn cả lớn, để nàng chủ động giao con chồn , chỉ thể thuyết phục thứ tử và Kim thị , đó để hai thuyết phục nha đầu .

Thời lão thái gia: “Nha đầu Hân tỷ nhi … Ngọc Hoa đúng là ích kỷ, nhưng dù nó cũng là vãn bối, nó khiến cô cô mất hết mặt mũi ở mặt , thực sự chút tôn trọng trưởng bối.”

Thời lão phu nhân im lặng một chút: “Tính tình nha đầu hung dữ, quá nhiều gai nhọn, nhưng cũng may vẫn còn lời Kim thị và Chính Hoà, Ngũ Lang và m tỷ nhi cũng thể chế trụ nó, thể coi là vô pháp vô thiên.”

Trong khi công tác thuyết phục của phu thê Thời Chính Mậu vẫn còn đang tiến hành thì quản gia của Võ An hầu phủ đến bá phủ.

“Cái gì? Người của Võ An hầu phủ trực tiếp đến tận nhà đòi con chồn Xích Diễm?”

Thời Phù Hân khó thể tìm về phía Thời Định Húc đến báo tin cho bọn họ.

Khuôn mặt mập mạp của Thời Định Húc nhăn nhó: “Từ đến nay Võ An hầu vẫn luôn bá đạo, bá phủ chúng quyền thế, đương nhiên ông cần kiêng kỵ gì cả.”

“Nếu Võ An hầu tới thì , nhưng hầu phủ chỉ phái một quản gia tới, đây rõ ràng là tát mặt bá phủ chúng .”

Thời Phù Hân nhớ cảnh tượng Võ An hầu sai tông cửa xông Tái Hoa Đà cư , lập tức nhíu mày : “Ta tin Võ An hầu thể gì thì ở kinh thành.”

Thời Định Húc khổ: “Võ An hầu thể gì thì với những khác, nhưng ông thể như với nhà chúng , chỉ cần một câu của ông thể khiến đại bá phụ mất chức ở Binh bộ.”

“Trong nhà chúng , ngoài tổ phụ bá tước , cũng chỉ đại bá phụ là chức cao nhất trong nhà, nếu ngài đánh mất chức quan, sẽ khó thể trở về quan trường, chờ đến khi tổ phụ qua đời, nhà chúng sẽ mất chỗ dựa.”

Thời Phù Hân liếc mắt Thời Định Húc một cái, những lời là thất thúc thất thẩm dạy cho tiểu gia hoả nữa?

Đây rõ ràng là ép nàng giao con chồn Xích Diễm một cách trá hình.

Haiza, nàng thực sự thể ngờ rằng Võ Xương bá phủ xuống dốc đến mức , ngay cả việc khác công khai đến tận nhà cướp đồ của cũng thể phản kháng, chỉ thể phản kháng mà còn chủ động giao con chồn Xích Diễm .

Thời Phù Hân cảm thấy chút lo lắng, khi trở về Thời gia, bọn họ những thêm sự giúp đỡ mà ngược còn nhiều thêm một vật cản đường, nếu ngày trừ tịch hôm đó nhận hai điền trang và sáu cửa hàng, nàng sẽ cảm thấy hối hận vì trở về nhận .

Vốn tưởng rằng việc Võ An hầu trực tiếp đến nhà đòi con chồn Xích Diễm đủ quá đáng, ngờ, trưa hôm đó, quản gia của Khánh Quốc công phủ cũng đến, cũng đến đòi con chồn Xích Diễm.

Người của Khánh Quốc công phủ còn lợi hại hơn, thậm chí còn thèm đưa lý do, quản gia kiêu căng hất cằm lên, chỉ một câu: Nghe Võ Xương bá phủ bắt một con chồn Xích Diễm, Quốc Công gia thấy hữu dụng, xin hãy giao đồ .

…. Chỉ như .

chuyện vẫn kết thúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-250.html.]

Vào ngày mồng bốn, của Ôn Quốc công phủ cũng đến xem náo nhiệt.

Ôn Quốc công phủ là ai? Bọn họ chính là mẫu gia của đích thê Đương kim hoàng thượng, cữu gia của đại hoàng tử.

Thời Định Hạo cho Thời Phù m tin tức ngóng : “Có lẽ Ôn Quốc công phủ con chồn Xích Diễm để cho đại hoàng tử.”

Tên đồ keo kiệt còn trúng hàn độc?

Thời Phù Hân chút tự trách, sư phụ như nàng đây thực sự quá vô trách nhiệm, ngay cả đồ của trúng hàn độc cũng .

Nếu nàng , dù thế nào nữa cũng đưa cho một bình m.á.u chồn Xích Diễm!

Đối với nhà, nàng vẫn hào phóng.

Đầu tiên là Võ An hầu, đó Khánh Quốc công phủ, tiếp theo nữa là Ôn Quốc công phủ, đối với chuyện , cả đám Thời phủ đều ngơ ngác, ngay cả Thời Ngọc Hoa ở Nguỵ gia cũng ngây dại.

Hầu phủ chắc chắn thể tranh với Quốc công phủ, thì tất cả những gì bà đó đều trở thành trò !

“Tỷ tỷ, phát hiện tên Sở Diệu cũng đến nỗi tồi tệ giống như trong kinh thành , đầu tiên phát hiện chúng chồn Xích Diễm, nhưng cũng chỉ yêu cầu tỷ cho một lọ huyết, dựa phận cướp đoạt con chồn Xích Diễm, giống như Võ An hầu và Khánh quốc công, bọn chúng còn cường đạo hơn cả cường đạo.”

“Tỷ tỷ, tỷ thực sự sẽ đưa con chồn Xích Diễm ?”

Thời Phù Hân: “Đệ xem?”

Thời Định Hạo gãi gãi ót: “Đệ .” Sau đó, mở to hai mắt Thời Phù Hân cầm lấy miếng ngọc bội của Thái tổng đốc cho bọn họ ngoài.

“Đưa cho Ôn Quốc công phủ, chi bằng chúng đích đưa cho đồ ! Cửu Lang, thôi, xách theo con chồn Xích Diễm, chúng dạo hoàng thành một chút.”

“Người sư phụ như đúng thật là… Người khác đều là đồ tặng lễ vật cho sư phụ, đến lượt thì ngược .”

Trong Hoàng thành bốn toà nhà lớn, Thái Bình lâu ở Bắc An môn, Quốc Thái môn ở Thừa Thiên môn, Phong Đăng lâu ở Đông An môn và Thiên Thu lâu ở Tây An môn.

Bốn toà nhà đều chín tầng, cao tới mấy chục mét.

Đứng tầng thứ chín của bốn toà nhà thể ngắm bộ hoàng thành, bao gồm cả cung thành bên trong.

Trên tầng thứ chín của Thiên Thu lâu, Sở Diệu chắp hai tay lưng, ở mép lan can, chằm chằm tình hình phía tây hoàng thành, các đường phố ngang dọc đan xen, các phủ san sát nối tiếp , lúc đều thu hết đáy mắt .

“Cộp cộp cộp.”

Lối lâu đình đột nhiên vang lên tiếng dẫm đạp dồn dập, chẳng bao lâu , Mạnh Mặc Linh mỉm chạy tới.

“Diệu ca!”

Sở Diệu thậm chí còn đầu : “Sao ngươi đến đây?”

Mạnh Mặc Linh hì hì đến bên cạnh Sở Diệu: “Diệu ca, một chuyện thú vị về Võ Xương bá phủ nên mới lập tức chạy đến cho .”

Cuối cùng Sở Diệu cũng phản ứng, nghiêng đầu liếc mắt Mạnh Mặc Linh một cái, chút để ý: “Võ Xương bá phủ? Một bá phủ yên lặng nhiều năm và sắp tàn lụi thì thể cái gì…”

Nói tới đây, đột nhiên ngừng .

Lúc , Võ Xương bá phủ thực sự để ý đến, nhưng, chuyện hai đứa nhỏ ôm nhầm lộ ngoài, bọn họ thực sự chút khí sắc.

Cả nhà Thời Chính Hoà mới trở về từ biên quan tây bắc , bất kể là lão tử bốn nhi nữ, hình như đều chút bản lĩnh.

Loading...