Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 248

Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:32
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim Nguyệt Nga thể kiềm chế cảm xúc của , sắc mặt “quả nhiên là như thế” trực tiếp xuất hiện mặt.

ngay mà, chỉ cần thái độ của vị nhị cô tỷ đối với bọn họ đột nhiên chuyển biến thì bà chắc chắn ý đồ, quả nhiên ngoài sở liệu, nhớ thương đồ vật của tiểu nữ nhi!

Sao thể hổ như chứ? Ngay cả đồ của chất nữ cũng chằm chằm, dáng vẻ của một vị trưởng bối chút nào.

“Chết tiệt!”

Thời Phù Hân trực tiếp bật thành tiếng, về phía Thời Ngọc Hoa: “Nhị cô cô, thực sự bội phục bà, rốt cuộc bà lấy tự tin mà cảm thấy sẽ đưa con chồn Xích Diễm cho bà chứ?”

Thời Ngọc Hoa lạnh lùng Thời Phù Hân, thèm quan tâm đến nàng, mà về phía Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân: “Phụ , mẫu , con như cũng là vì bản .”

“Không con con chồn Xích Diễm , mà là Võ An hầu, ngài từ chỗ Đổng viện chính của Thái Y viện m.á.u của con chồn Xích Diễm điều chế thuốc viên thể nóng cơ thể, loại trừ hàn khí trong .”

“Hai cũng đấy, lúc còn trẻ, Võ An hầu vẫn luôn đóng giữ Nam Hải, quanh năm gặp lạnh lẽo ẩm ướt nên cơ thể đau ốm nhiều năm, bây giờ con chồn Xích Diễm thể trị bệnh của ngài , ngài đương nhiên con chồn Xích Diễm.”

Thời Phù Hân nên lời: “Là đầu óc của bà vấn đề vấn đề đây? Tên Võ An hầu đau ốm thì liên quan gì đến , tại đưa con chồn Xích Diễm cho ông ? Ông là thiên hoàng lão tử ?”

Kim Nguyệt Nga trừng mắt Thời Phù Hân, cố ý cao giọng hơn một chút: “Hân tỷ nhỉ, năng cẩn thận!”

Thời Phù Hân thể nén giận mãi: “Mẫu , con cũng chuyện đàng hoàng, nhưng , con thể gì bây giờ?”

Kim Nguyệt Nga: “…”

Mặc dù bà cũng âm thầm đồng ý với điều , nhưng cô nương ngốc nghếch là, đừng mặt khác chứ, bà phản bác như thế nào đây?

Thời Phù m đột nhiên một câu: “Muội là tiểu thư khuê các, chú ý đến ngôn hành cử chỉ.”

Nghe thấy câu , Thời Phù Hân mới kiềm chế lửa giận một chút.

Thời Ngọc Hoa tức giận đến mức lồng n.g.ự.c ngừng phập phồng, nhưng bà vẫn còn nhớ rõ mục đích của , mất bình tĩnh, chỉ tiếp tục với Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân:

“Nếu con chồn Xích Diễm cắn thương Tống tam công nương lúc săn mùa đông, Võ An hầu cũng nhà một con chồn Xích Diễm.”

“Tống tam cô nương suýt chút nữa mất mạng, nếu thực sự truy cứu, chúng gánh trách nhiệm, đưa con chồn Xích Diễm cho bọn họ cũng coi như là chúng đang bù đắp món nợ đây với bọn họ…”

Thời Phù Hân nhịn nữa, trực tiếp cắt ngang câu của Thời Ngọc Hoa: “Đừng mở miệng ngậm miệng là chúng chúng , ai là chúng với bà? Con chồn Xích Diễm đó là của , liên quan gì đến bà?”

“Ta thực sự nghi ngờ một thể phân biệt thị phi, lúc gặp chuyện tự tìm nguyên nhân nơi , chỉ trốn tránh trách nhiệm như bà thể đương gia chủ mẫu? Có lẽ Nguỵ gia bà quản lý đến rối tinh rối mù đúng ?”

Thế mà còn hổ đẩy trách nhiệm việc con chồn Xích Diễm cắn lên nàng, đầu óc đúng là vấn đề.

Nghe thấy câu của Thời Phù Hân, sắc mặt của Thời đại phu nhân, Tăng Vũ Vi và tam cô nãi nãi Thời Ngọc Văn, lục cô nãi nãi Thời Ngọc Như đều chút thâm sâu.

Nhị (nhị tỷ) thực sự quản lý Nguỵ gia đến rối tinh rối mù, mà ở Nguỵ gia, bà chỉ là đương gia chủ mẫu hữu danh vô thực, chỉ chút chuyện đáng kể, chưởng gia thực sự ở Nguỵ gia chính là Nguỵ lão phu nhân.

Lần là Thời Chính Hoà lên tiếng ngăn cản Thời Phù Hân : “Hân tỷ nhi, chuyện đàng hoàng, đó là nhị cô cô của con đấy!” Nói , ông trừng mắt tiểu nữ nhi một cái, hiệu cho nàng một hai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-248.html.]

Lời của phụ thể , Thời Phù Hân hừ một tiếng, tiếp tục nữa.

Thời Ngọc Hoa Thời Phù Hân là một phản nghịch trời sinh, mặc dù vô cùng tức giận nhưng cũng thèm tranh luận với nàng: “Phụ , mẫu , con chỉ trở về truyền lời mà thôi.”

“Để tỏ lòng ơn, Võ An hầu hứa hẹn chỉ cần chúng đưa con chồn Xích Diễm cho ngài , giải quyết căn bệnh nhiều năm của ngài , ngài nhất định sẽ tiến tử đại ca với Binh bộ thượng thư, năm nay đại ca thể từ ngũ phẩm nên tứ phẩm.”

dứt lời, Thời Chính Mậu và Thời đại phu nhân đều nóng bỏng về phía Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân.

Sắc mặt của Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân cũng chuyển biến , cả hai đều im lặng gì.

Con chồn Xích Diễm là của nhà thứ tử, nhưng đợi lợi lộc là lão đại.

Không cần hỏi, Võ An hầu chắc chắn cũng hứa hẹn với Nguỵ gia.

Yêu cầu cả nhà thứ tử lấy con chồn Xích Diễm , bọn họ thể mở miệng .

Rõ ràng Thời Chính Mậu cũng chuyện nhận sự đồng ý của Thời Chính Hoà, ông bèn đến mặt Thời Chính Hoà: “Tứ , chỉ cần giúp đại ca , đại ca nhất định sẽ đưa Binh bộ.”

Chức vị viên ngoại lang Binh bộ từ ngũ phẩm ông mười mấy năm, ông thăng chức.

Ông hơn bốn mươi , thêm mấy năm nữa, nếu trong thời gian thể thăng chức, khi phụ qua đời, lẽ Thời gia sẽ mai danh ẩn tích ở kinh thành.

Thời Chính Hoà khéo léo từ chối: “Đại ca, ở Binh Mã ty .”

Thời Chính Mậu tận tình tiếp tục khuyên bảo: “Tứ , đầu Binh Mã ty chỉ là một chức quan ngũ phẩm, ngày thường chỉ quản lý một việc lông gà vỏ tỏi, căn bản tiền đồ gì.”

Thời Ngọc Hoa cũng giúp: “ , tứ , khi trở về bá phủ cũng giúp việc gì cho nhà, nếu giúp đại ca, đại ca còn thể bạc đãi ?”

Lời khiến Thời Chính Hoà cảm thấy vô cùng khó chịu, lạnh lùng về phía Thời Ngọc Hoa: “Nếu thể giúp đại ca, đương nhiên sẽ từ chối, nhưng con chồn Xích Diễm là của Hân tỷ nhi.”

Nói , ông áy náy Thời Chính Mậu: “Đại ca, xin , thể giúp .”

Thấy thể đả thông Thời Chính Hoà, sắc mặt của Thời Chính Mậu và Thời Ngọc Hoa đều lắm.

Thời đại phu nhân cũng sốt ruột về phía Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân, hy vọng bọn họ thể giúp đỡ thuyết phục Thời Chính Hoà một chút.

Đáng tiếc, Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân đều đáp .

Thời lão thái gia Thời Phù Hân: “Hân tỷ nhi, ngươi bằng lòng đưa con chồn Xích Diễm ?”

Thời Phù Hân nhanh chóng quyết đoán lắc đầu: “Không .”

Thời lão thái gia im lặng một chút về phía Thời Chính Mậu và Thời Ngọc Hoa: “Con chồn Xích Diễm là của Hân tỷ nhi, nếu nó thì các con cũng cần nhiều.”

Thời Ngọc Hoa nóng nảy: “Phụ , chỉ là một con chồn Xích Diễm thôi mà, chúng đắc tội với Võ An hầu, cũng may ngoại thành vị Tái Hoa Đà gì đó cứu Tống tam cô nương một mạng.”

“Mặc dù chuyện trôi qua, nhưng nếu chúng đưa con chồn Xích Diễm , với tính tình của Võ An hầu, ngài nhất định sẽ ghi hận chúng , đến lúc đó bá phủ đừng hòng ngày xuất đầu, đại ca thăng tiến cũng là chuyện thể.”

Nói , bà về phía Thời Phù Hân.

Loading...