Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:27
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Con mắt nào của thấy ông động thủ với yêu của chứ? Chẳng yêu của chủ động đến gần phụ ?”

“Chỉ với bản lĩnh quản lý thiên vị một bên , chẳng trách…”

“Khụ khụ khụ…”

“Khụ khụ khụ…”

Tiếng ho khan dữ dội của Kim Nguyệt Nga cắt ngang câu của Thời Phù Hân.

“Hân tỷ nhi, mẫu sặc , mau đến đây giúp đỡ mẫu về phòng nghỉ ngơi .” Thời Phù Âm đỡ Kim Nguyệt Nga sốt ruột gọi Thời Phù Hân.

Nhìn thấy mẫu ho khan đến mức sắc mặt đỏ bừng, Thời Phù Hân thoáng qua Thời Chính Mậu vẫn đang ngơ ngác , vẫn hồi phục tinh thần, nàng miễn cưỡng trở về bên cạnh Kim Nguyệt Nga.

Kim Nguyệt Nga vẫn đang tiếp tục ho khan, áy náy về phía Thời lão phu nhân.

Thời lão phu nhân: “Mau trở về nghỉ ngơi .”

Kim Nguyệt Nga ho khan vội vàng túm chặt lấy cổ tay Thời Phù Hân rời .

Thời lão phu nhân về phía Thời Chính Khôn: “Không ngã đau ở đấy chứ?”

Thời Chính Khôn vội vàng giải thích: “Mẫu , lúc nãy là con , là con thể vững, tự trượt chân, liên quan gì đến Chính Hoà.”

Thời lão phu nhân gật đầu, về phía Tăng Vũ Vi: “Có lẽ Chính Khôn ngã nhẹ, đêm nay cần phủ đón giao thừa, mau về , bôi cho Chính Khôn ít thuốc.”

Nghe , sắc mặt Thời Chính Khôn chấn động, đang định gì đáng ngại thì thấy Thời lão phu nhân và Thời lão gia trực tiếp xoay phòng.

Thấy , những khác cũng tiện thêm gì.

Sau khi cả nhà Thời Chính Khôn rời , đám Thời Chính Mậu trong đại sảnh đón giao thừa.

So với sự náo nhiệt vui vẻ bàn cơm đó, lúc , trong đại sảnh yên tĩnh quá mức.

“Nha đầu Hân tỷ nhi … Mẫu , dạy dỗ quy củ cho nó , ngay cả con cũng dám quở trách.” Thời Chính Mậu là đầu tiên phá vỡ sự im lặng.

Đến tận bây giờ ông vẫn thể hồi phục tinh thần, ông là đại bá phụ đấy, tiểu nha đầu quá to gan.

Thời lão phu nhân liếc trưởng tử một cái: “Nó sai gì ?”

Thời Chính Mậu: “…”

...

Thời Chính Hoà vô cùng coi trọng đêm trừ tịch đầu tiên với Thời gia, nhưng việc Thời Chính Khôn đột nhiên đề cập đến Lý gia khiến những cảm giác khó chịu ông vẫn luôn kìm nén đáy lòng đột nhiên dâng trào.

Ông thể miễn cưỡng nở nụ mặt Thời gia, hơn nữa lúc nãy đại ca Thời Chính Mậu mới mặt chỉ trích ông để ông giải thích, trong lòng Thời Chính Hoà càng thoải mái, Ý Tường đường thêm nữa.

khi trở về Ý Quế viện, Thời Chính Hoà bình tĩnh , ông nên để thê tử và hài tử ở đó một rời đêm giao thừa.

Thời Chính Hoà đang chuẩn trở thì thấy Kim Nguyệt Nga dẫn theo bốn hài tử trở về.

“Sao các nàng trở về ?”

Kim Nguyệt Nga Thời Chính Hoà: “Chàng ở đó, chúng ở bên gì?”

Thời Phù Hân mỉm theo: “Phụ , sở dĩ chúng con liên quan đến Thời gia tất cả đều là vì phụ , phụ , mối quan hệ giữa chúng con và bọn họ cũng chặt đứt, đương nhiên về.”

Kim Nguyệt Nga chỉ cái trán Thời Phù Hân: “Cái gì mà chặt đứt với chặt đứt chứ, các con là huyết mạch của Thời gia, thứ thể đứt là đứt ? Nói gì cũng dùng đầu óc một chút, con đừng những lời như nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-243.html.]

Thời Phù Hân nhún vai, gì thêm nữa.

Sau đó, Thời Định Hiên dẫn theo b.ắ.n pháo trúc ở trong viện, Kim Nguyệt Nga và Thời Chính Hoà ở trong phòng chuyện với , chừng nửa canh giờ , hai ngoài, gọi bốn trở về Ý Tường đường một nữa.

Nhìn thấy bọn họ trở về, Thời lão phu nhân vội vàng : “Ta bảo trong phòng bếp nấu cơm nắm rượu nếp, các con trở về thật đúng lúc, thể ăn ngay.”

Sau khi xuống, Thời Chính Hoà áy náy về phía Thời lão phu nhân và Thời lão thái gia, mở miệng giải thích một chút, nhưng Thời lão phu nhân trực tiếp ngăn : “Hôm nay là trừ tịch, hãy quên hết những chuyện buồn phiền .”

Trong đại sảnh, những lớn vây xung quanh Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân chuyện, còn đám trẻ đang chơi trò b.ắ.n phúc ở sảnh bên.

Các ngươi lớn vì ngại mặt mũi và đủ loại cân nhắc, khi Thời Chính Hoà và Kim Nguyệt Nga xuống, bất kể trong lòng vui , lúc chuyện đều mang theo hai bọn họ.

Đám trẻ nhiều băn khoăn như , bọn họ trực tiếp quan tâm đến bốn Thời Định Hiên.

Lúc , mỗi khi gặp chuyện tương tự, đại gia Thời gia Thời Định Vinh còn mặt xoa dịu bầu khí, nhưng đêm nay Thời Phù Hân khiến phụ là Thời Chính Mậu mất hết mặt mũi ở mặt , trong lòng cũng chút bất mãn nên đó nhúc nhích.

Thời Phù Hân hứng thú với trò b.ắ.n phúc mà đám Thời Định Vinh đang chơi, nàng về phía ca ca tỷ tỷ: “Ở lâu trong phòng cũng chán, chúng ngoài chơi nhé?”

Thời Định Hiên các tỷ trong nhà quan tâm đến bọn họ, nên cũng chủ động bắt chuyện, y gật đầu, bốn lập tức rời khỏi phòng.

“Đêm nay thức suốt đêm , chúng chơi cái gì để g.i.ế.c thời gian đây?” Thời Phù Hân chống cằm trầm tư.

Thân là chính viện của bá phủ, Ý Tường đường xây dựng vô cùng hoành tráng, khí khái, hai bên trái đều đình đài lục giác cao năm tầng, tầng cao nhất của đình những thể quan sát bộ bá phủ mà còn thể thưởng thức cảnh sắc bên ngoài phủ.

Thời Phù Hân thấy lâu đình, hai mắt sáng ngời: “Muội nghĩ nên chơi cái gì , chờ một chút.” Nói , nàng chạy tìm An ma ma mượn ba bó dây thừng dài.

“Ca ca, tỷ tỷ, chúng hãy buộc dây thừng đình chơi trò dây nhé, thể g.i.ế.c thời thể luyện tập khinh công, hơn nữa còn ngắm cảnh đêm, một hòn đá trúng mấy con chim.

Nghe , hai mắt Thời Định Hiên và Thời Phù Âm cũng sáng lên.

“Ý kiến đấy.”

Chẳng bao lâu , hai buộc ba sợi dây thừng hai mái đình.

Thời Định Hạo về phía Thời Phù Hân: “Tại chỉ buộc ba dây thừng?”

Thời Phù Hân: “Ca ca một cái, tỷ tỷ một cái, một cái, mà.”

Thời Định Hạo: “Tỷ chơi ?”

Thời Phù Hân: “Các mãi dây thừng mà thấy chán ? Tỷ nghĩ như thế , các dây thừng lượt chơi trò đoán vỏ sò cùng với tỷ, chỉ cần các thắng thì sẽ tiến về phía một bước, nếu thua, sẽ cho một hạt dưa bạc.”

Trong dịp tết , mỗi bọn họ đều nhận mấy chục hạt dưa bạc, đủ để bọn họ chơi.

Thời Định Hiên mỉm : “Khoảng cách giữa dây thừng với mặt đất hề thấp, bọn ném hạt dưa bạc cho , bắt ?”

Thời Phù Hân mỉm : “Chuyện còn xem bản lĩnh của , dù chỉ cần các thể ném xuống gần, nếu bắt , hạt dưa bạc sẽ là của , nếu , chúng vẫn là của các , ?”

Thời Phù Âm cũng mỉm hỏi: “Nếu bọn tỷ thắng , đưa hạt dựa bạc ?”

Thời Phù Hân: “Đưa chứ!”

Thời Định Hiên và Thời Phù Âm mỉm đưa mắt một cái: “Muội thấy đấy.”

Thời Định Hạo cũng tìm kiếm cảm giác tồn tại: “Đệ cũng cảm thấy .”

Thời Phù Hân bước nhanh đến bàn đá trong sân: “Vậy các lên !”

Vừa dứt lời, ba hoặc dẫm lên phòng ốc, hoặc dẫm lên cây cổ thụ trong sân, vèo vèo vèo bay lên dây thừng.

Thời Định Hiên và Thời Phù Âm bên trái, Thời Định Hạo tạo sự khác biệt một chút nên ở bên .

Loading...