Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 241

Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:25
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Mặc Linh ha ha: “Ngươi tính, để Diệu ca mới tính.” Nói , cưỡi ngựa nhanh chóng rời .

Thời Phù Hân chút buồn bực, đang chuẩn trở về Ý Quế viện thì Thời Chính Đức gọi .

“Hân tỷ nhi, Mạnh Mặc Linh đến tìm ngươi gì, tại nhắc đến Diệu tam công tử? Chẳng lẽ Diệu tam công tử vẫn còn tìm ngươi gây chuyện vì chuyện ở bãi săn ?”

Thời Phù Hân mỉm trả lời: “Ngũ thúc, chuyện giữa và Diệu tam công tử kết thúc, cho dù kết thúc nữa cũng sẽ liên luỵ đến bá phủ, hãy thu lòng của bụng !”

...

Vào ngày 27 tháng chạp, các quan viên bắt đầu nghỉ, nhưng Binh Mã ty- Những chịu trách nhiệm về trị an của kinh thành lúc bận rộn nhất, khi đám Thời Chính Mậu nghỉ ngơi thì Thời Chính Hoà vẫn còn tuần tra phố.

Thời Chính Hoà là mới ở Binh Mã ty, trong dịp tết, ông bên phân công trực ban, đến ngày mùng hai tết mới đến lượt ông nghỉ ngơi.

Đối với chuyện , mặc dù Thời Chính Hoà chút tiếc nuối khi thể đón giao thừa với nhà, nhưng ông vẫn bình tĩnh tiếp nhận, tuy nhiên, những khác của Thời gia ý kiến.

“Công việc của tứ mệt mỏi khổ cực, còn phẩm cấp, bảo từ chức, nhưng . Bây giờ cả nhà đều tệ tựu đông đủ, chỉ vắng mặt, chẳng điều sẽ khiến phụ mẫu buồn lòng ?”

Thời đại phu nhân cúi đầu giúp Thời Chính Mậu mặc quần áo, gì.

Thời Chính Mậu: “Thôi quên , mặc kệ , tết đến, cả nhà Chính Khôn chắc chắn sẽ đến đây ăn cơm, tránh mặt một chút cũng , nếu tết nhất xảy chuyện gì khó chịu mới là điều tồi tệ nhất.”

Nói , ông thoáng qua sắc trời bên ngoài cửa sổ: “Cả nhà Chính Khôn sắp tới , chúng mau đến chỗ mẫu .”

Sau khi dọn khỏi bá phủ, Thời Chính Khôn thứ nhất là bận rộn công việc, thứ hai là cũng chút hổ khi gặp mặt Thời Chính Hoà, vì thế ít khi đến bá phủ.

Bây giờ đang trong kỳ nghỉ tết, Thời Chính Hoà ở nhà nên ngày nào ông cũng dẫn theo thê nhi đến bá phủ ăn cơm.

Cái gọi là xa thơm gần thối, kể từ khi cả nhà Thời Chính Khôn dọn khỏi bá phủ, những khác ít khi gặp mặt bọn họ, cộng thêm khi cả nhà Thời Chính Hoà trở về, xảy ít chuyện, hoặc ít hoặc nhiều tạo thành một ảnh hưởng trong phủ, nên mấy Thời gia càng thiết với cả nhà Thời Chính Khôn hơn so với .

Trong Ý Tường đường, Thời Phù Hân ghế gấm bên cạnh Kim Nguyệt Nga, tất cả đang hoà thuận vui vẻ trong phòng, cho dù nàng chút tình cảm nào với của Thời gia, nhưng cũng cảm thấy vô cùng chói mắt chán ghét.

Làm trò cho ai xem chứ?

Nhìn thấy nụ gượng gạo mặt mẫu , Thời Phù Hân khẽ nghiêng đầu, trực tiếp ngã trong lồng n.g.ự.c bà : “Mẫu , con đau đầu, trở về cùng con .”

Động tĩnh hề nhỏ, trực tiếp khiến trong phòng im lặng trong chốc lát.

Kim Nguyệt Nga đỡ lấy Thời Phù Hân đang “yếu ớt vô lực”, áy náy về phía Thời lão phu nhân: “Mẫu , Hân tỷ nhi cảm thấy khó chịu, con đưa con bé trở về phòng nghỉ ngơi .”

Thời lão phu nhân tỏ vẻ lo lắng: “Có mời đại phu đến xem ?”

Kim Nguyệt Nga lắc đầu: “Không cần, nghỉ ngơi một chút là .”

Thời lão phu nhân gật đầu: “Vậy con mau đỡ Hân tỷ nhi nghỉ ngơi .”

Được lão phu nhân cho phép, Kim Nguyệt Nga và Thời Phù Âm lập tức đỡ Thời Phù Hân rời .

Nhìn theo bóng dáng rời của ba mẫu tử, Tăng Vũ Vi che giấu ý trong mắt.

Bọn họ dọn khỏi bá phủ thì chứ? Bọn họ mới đến, cả nhà sẽ tránh xa.

Vừa mới khỏi Ý Tường đường, Thời Phù Hân sống dậy: “Trong phòng chướng khí mù mịt, lúc nãy suýt chút nữa khiến nghẹn chết.”

Kim Nguyệt Nga đầu thoáng qua bà tử đang ngoài cổng viện Ý Tường đường, bất đắc dĩ trừng mắt Thời Phù Hân một cái, dứt khoát kéo nàng dựa sát : “Bây giờ con vẫn đang choáng váng đầu óc đấy!”

Khoé miệng Thời Phù Hân giật giật, đáng thương về phía Kim Nguyệt Nga: “Mẫu , con còn choáng váng nữa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-241.html.]

Kim Nguyệt Nga: “Không, con vẫn đang choáng váng, Âm tỷ nhi, đây giúp một chút, đỡ lấy con, để tránh nó té ngã.”

Thời Phù Âm lén lút mỉm , cùng với Kim Nguyệt Nga một trái một đỡ Thời Phù Hân trở về Ý Quế viện.

Lần choáng váng của Thời Phù Hân kéo dài đến đêm trừ tịch.

Nếu Kim Nguyệt Nga cưỡng ép túm nàng khỏi Ý Quế viện, nàng thể choáng váng đến thiên hoang địa lão.

“Phụ các con vẫn đang việc, lát nữa khi chúc tết với lão thái gia, lão phu nhân, các con nhất định phụ các con dập đầu thêm mấy .”

“Còn nữa, đừng quan tâm đến thái độ của những khác trong phủ, chúng tự lo cho bản .”

Trên đường , Kim Nguyệt Nga ngừng dặn dò bốn Thời Phù Hân.

Chẳng bao lâu đến Ý Tường đường.

Dựa theo quy củ của bá phủ, trong ngày trừ tịch tiến hành tế tổ, lúc năm mẫu tử đến nơi, những khác trong bá phủ, bao gồm cả nhà Thời Chính Khôn mặt.

“Đi thôi, đến đông đủ .”

Dưới sự dẫn đầu của Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân, cả đám đến từ đường.

Sau khi tế tổ xong, bọn họ trở về Ý Tường đường, bắt đầu chúc tết Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân.

Kim Nguyệt Nga thấy hồng bao của và Thời Chính Hoà lớn hơn và dày hơn một chút so với những khác nên ngạc nhiên về phía Thời lão phu nhân.

Thời lão phu nhân : “Mấy đại ca của các con đều , phần là của con và Chính Hoà.”

Nghe , tất cả khỏi về phía .

Phu thê Thời Chính Mậu và phu thê Thời Chính Nghiệp hồng bao đỏ rực, đoán bên trong thể là điền trang và cửa hàng gì đó, sắc mặt cũng đổi nhiều.

Phu thê Thời Chính Đức bĩu môi một chút.

Khi các nam tử của thế hệ thứ hai thành , bọn họ sẽ chia một tài sản, một phần tài sản chia từ của công, một phần là Thời lão phu nhân dùng của hồi môn thêm .

Của hồi môn của lão phu nhân đương nhiên sẽ để cho nhi tử ruột thịt, còn về phần thứ tử, chỉ cần tuỳ tiện thêm một vài thứ đáng kể để khác dị nghị là .

Lúc Thời Chính Đức thành , cũng chỉ nhận mấy thứ đồ trang sức.

Thời Ngọc Hân chút tò mò, khi trở về Ý Quế viện, nàng lập tức thúc giục Kim Nguyệt Nga mở xem.

Trong hồng bao đựng khế ước của hai điền trang và khế nhà ở của sáu cửa hàng.

“Tổ mẫu tay quá hào phóng .”

Hai điền trang, một cái rộng năm trăm mẫu, một cái rộng hai trăm mẫu lượt ở trúc sơn và đào sơn, ở ngay ngoại thành; Còn sáu cửa hàng đều trong nội thành.

Thời Phù Hân từng hỏi thăm giá cả ở kinh thành, một cửa hàng rộng một trăm mét vuông trong nội thành ít nhất cũng mất vài ngàn lượng bạc mới thể mua .

Sáu cửa hàng, chính là hai mươi, ba mươi ngàn lượng bạc, cho dù giá cao hơn nữa cũng bán.

Còn về phần điền trang, lúc còn ở Nhung thành, bọn họ mua một mảnh đồng ruộng cũng dễ dàng gì, chứ đừng là ở kinh thành.

Kim Nguyệt Nga cũng chút nên lời, cảm thấy mấy khế ước khế nhà trong tay chút bỏng tay: “Như thế quá nhiều .”

Thời Phù Hân : “Nếu tổ mẫu đưa nó ở mặt , lẽ mấy đại bá, ngũ thúc, thất thúc đều cả, mẫu cứ yên tâm nhận là .”

Loading...