Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 240
Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:24
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời ngũ phu nhân càng nhắc đến Kim Nguyệt Nga, lúc trong bốn nhi tức của Thời gia, phận của bà thấp nhất, bây giờ khó khăn lắm mới một Kim Nguyệt Nga bằng , bà sẽ để bà leo lên đầu .
Còn về phần Thời thất phu nhân, từ đến nay bà bao giờ mở miệng những chuyện liên quan đến , đương nhiên sẽ chủ động giúp Kim Nguyệt Nga.
Sau mấy tiếp khác, bởi vì thể bắt chuyện nên Kim Nguyệt Nga thường xuyên bỏ qua một bên, biểu hiện ngơ ngác các khách nhân đến thăm hỏi thấu trong mắt, bọn họ cũng nhạo trong lòng.
Sau khi chuyện , trong lòng Thời lão phu nhân tràn ngập thất vọng.
Thời gia yên lặng lâu lắm , cho nên tất cả trong phủ đều quên mất đạo lý phúc cùng hưởng, hoạ cùng chịu.
Kim thị mất mặt, mặt mũi trong phủ vẫn thể ?
Bà một đạo lý thể rõ, nếu bà lúc nào cũng bảo vệ tứ phòng, chừng còn phản tác dụng, nên Thời lão phu nhân cũng tìm ba trưởng nhi tức chuyện, nhưng đó khi khách đến nhà, bà chỉ để Kim Nguyệt Nga lộ mặt một chút, đó gọi bà đến Ý Tường đường xem quản lý công việc.
Cuối năm năm Kiến Khang thứ tư, Thời phủ cũng một mạch nước ngầm bắt đầu chuyển động.
Bởi vì Kim Nguyệt Nga bao giờ tỏ khác thường, nên đối với chuyện , Thời Chính Hoà và bốn Thời Phù Hân cũng chú ý quá nhiều, mấy phụ tử đều công việc giải quyết, bản còn thể lo liệu hết công việc của , nào tinh lực quan tâm đến khác.
Thời Chính Hoà cả nhà ngẩng cao đầu ở Thời phủ nên vội vàng lập công, vội vàng thăng tiến.
Thời Định Hiên bận rộn chuẩn cho võ cử, trời còn sáng thức dậy luyện võ, khi luyện võ xong bắt đầu chăm chỉ học hành.
Trước đó Thời Phù m vẫn luôn ở trong phòng sách, nhưng khi quyết định thi Quốc Nữ giám, mỗi ngày bữa sáng, nàng sẽ theo đến vùng ngoại thành luyện kiếm.
Ba tỷ mỗi tìm một hẻm núi, Thời Phù Hân luyện đàn, Thời Định Hạo luyện tiêu, Thời Phù m luyện kiếm, mỗi luyện một thứ riêng, hết sức hài hoà.
Ngày 25 tháng chạp, ba tỷ từ ngoại thành trở về, mới bước nội thành một chiếc xe ngựa bốn điều khiển xa hoa dừng ngay đầu đường chặn .
Xe ngựa bốn điều khiển, đó là xe của công hầu.
Ngay khi ba tỷ đề phòng hết sức nghi hoặc thì màn xe ngựa nhấc lên.
Trong xe ngựa, Sở Diệu đặt tay lên bệ cửa sổ, khoé miệng nở một nụ như như , ngoắc ngoắc ngón trỏ về phía Thời Phù Hân.
Thấy , Thời Phù Hân cho tỷ tỷ và một ánh mắt yên tâm, đó mỉm đến: “Diệu tam công tử việc gì ?”
Sở Diệu Thời Phù Hân đang mỉm trầm ngâm: “Ngươi sợ .”
Thời Phù Hân tỏ vẻ kỳ quái: “Diệu tam công tử cũng giống như những khác, thêm mắt mũi gì cả, tại sợ ngài?”
Sở Diệu gõ nhẹ bệ cửa sổ: “Ngươi cũng những dám đổ oan cho sẽ kết cục như thế nào?”
Thời Phù Hân mở to đôi mắt hạnh, tràn ngập chân thành : “Ta Diệu tam công tử là , sẽ chấp nhặt với , lúc đó cố ý, chuyện coi như xong đúng ?”
Sở Diệu mỉm : “Ngươi là đầu tiên là .”
Thời Phù Hân một cách chính đáng: “Đó là vì những khác mắt tròng, Diệu tam công tử ngài đến mức nào, thực ngài là thể chống đỡ cả một con thuyền trong bụng.”
Sở Diệu chút bội phục Thời Phù Hân, nàng chính là một nhân tài trong việc trợn mắt dối.
Thời Phù Hân rèn sắt khi còn nóng: “Diệu tam công tử, năm mới sắp đến , bây giờ đây xin chúc mừng năm mới với ngài , chúc ngài thuận buồm xuôi gió nhị long đằng phi tam dương khai thái bốn mùa bình an ngũ phúc lâm môn lục lục đại thuận thất tinh cao chiếu bát phương lai tài cửu cửu đồng tâm thập thập mỹ, bách sự hanh thông ngàn sự cát tường và vạn sự như ý!”
Nghe thấy Thời Phù Hân một tràng dài ngừng nghỉ như , Mạnh Mặc Linh theo Sở Diệu đến cũng bội phục thôi: “Những lời vỗ m.ô.n.g ngựa thực sự lưu loát.”
Duỗi tay đánh mặt tươi , những lời cát tường như , lão đại sẽ bỏ qua cho tiểu phì nữu ?
Sở Diệu im lặng Thời Phù Hân, như thể nên tiếp như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-240.html.]
Thấy , Thời Phù Hân dứt khoát rút lui: “Diệu tam công tử, sắc trời còn sớm nữa, về nhà ăn cơm, ngài cũng về sớm một chút , cáo từ.”
Nói , nàng xoay bỏ chạy, chẳng bao lâu chạy một quãng đường xa.
“Thời Lục!”
Nghe thấy tiếng gọi , bước chân của Thời Phù Hân giông như ghìm chặt, nàng đột nhiên ngừng , mặt cũng lộ vẻ hoảng hốt.
“Thời Liễu!”
“Thạch Lựu!”
Những tiếng gọi hoặc lớn hoặc nhỏ, hoặc cao hoặc thấp vang lên bên tai Thời Phù Hân, chỉ trong thoáng chốc, một vài hình ảnh sinh tồn kiếp ngừng hiện lên trong đầu nàng.
Không ngờ khi thấy cái tên của kiếp một nữa, là từ trong miệng tiểu gia hoả .
“Vèo!”
Một âm thanh phá khí vang lên, Thời Phù Hân theo bản năng đưa tay , vững vàng bắt lấy đồ vật bay tới.
Một quả thạch lựu đỏ rực!
Nhìn quả thạch lựu điêu khắc bằng hồng ngọc trong tay, sắc mặt Thời Phù Hân chút phức tạp, đầu về phía Sở Diệu trong xe ngựa: “Diệu tam công tử, ngài quá khách khí , tặng cho lễ vật năm mới quý giá như , thích nhất là ăn thạch lựu, đa tạ.”
Nói , nàng xoay chuẩn rời .
“Máu con chồn Xích Diễm, một bình đầy.”
Thời Phù Hân dừng bước, về phía Sở Diệu: “Ta hiểu ngài đang gì?”
Sở Diệu nở một nụ nhàn nhạt, thạch lựu hồng ngọc trong tay Thời Phù Hân: “Nhớ kỹ, một bình đầy, sáng mai sẽ phái đến lấy.”
Thấy Thời Phù Hân còn cãi , Sở Diệu : “Ngươi đích đến Võ Xương bá phủ một chuyến?”
Thời Phù Hân im lặng, nụ đắc thắng mặt Sở Diệu, dáng vẻ giống như chắc chắn nàng sẽ từ chối, nàng tức giận đến sôi máu.
“Thời tiết lạnh thật, chúng thôi.”
Trước đó là Thời Phù Hân vội vã rời , đến lượt Sở Diệu dặn dò xa phu khởi động xe ngựa.
Nhìn chiếc xe ngựa xa, Thời Phù Hân căm giận cầm “quả thạch lựu” về phía Thời Phù m và Thời Định Hạo.
Thời Phù m nhíu mày: “Sở Diệu con chồn Xích Diễm chúng tìm về?”
Thời Phù Hân: “Chuyện khó điều tra, chuyện trong Ý Quế viện dễ hỏi thăm.”
Thời Phù m im lặng một chút : “Sau khi trở về, bảo mẫu chỉnh đốn các nha trong viện chúng , tin tức gì cũng thể ngoài.”
Thời Định Hạo Thời Phù Hân: “Tỷ tỷ, tỷ sẽ cho Sở Diệu m.á.u của con chồn Xích Diễm ?”
Thời Phù Hân gật đầu, quả thạch lựu hồng ngọc rỗng ruột trong tay: “Cho, đúng là đổ oan cho , m.á.u chồn Xích Diễm coi như lễ vật bồi tội .”
Sáng sớm hôm , Mạnh Mặc Linh đến Thời phủ.
Thân là nhi tử của công chúa, Thời gia vô cùng coi trọng, ngũ gia Thời Chính Đức đích cửa nghênh đón, nhưng Mạnh Mặc Linh ý định bá phủ, chỉ gặp Thời Phù Hân.
Thời Chính Đức còn cách nào khác, chỉ đành sai gác cổng đến Ý Quế viện gọi Thời Phù Hân.
Chờ thêm một lát, Thời Phù Hân mới ngoài, nàng đưa quả thạch lựu hồng ngọc trong tay cho Mạnh Mặc Linh: “Nói với Sở Diệu, món nợ giữa và thanh toán xong.”