Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 234

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:48:39
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy Thời Phù Hân đang chậm rãi đến gần, da đầu Thời Ngọc Hoa chút tê dại, Thời Phù Hân của lúc khiến bà cảm thấy vô cùng đáng sợ, những lời nghẹn trong cổ họng cũng dũng khí .

Ngay khi Thời Phù Hân đang chuẩn đến chỗ Thời Ngọc Hoa thì Thời Phù m tiến lên một bước túm chặt lấy nàng: “Mẫu đang đau, chúng nên đỡ mẫu về nghỉ ngơi .”

Kim Nguyệt Nga cũng phối hợp “ôi trời” một tiếng, dáng vẻ đau đớn thôi.

Thời Phù Hân lập tức thu khí thế , lạnh lùng thoáng qua Thời Ngọc Hoa, xoay về phía Kim Nguyệt Nga.

Thời Định Hạo mặt cảm xúc Thời Ngọc Hoa, cúi xuống, cõng Kim Nguyệt Nga lên lưng, bốn mẫu tử cứ thế rời .

Nhìn theo bọn họ ngoài, Thời Ngọc Hoa lạnh lùng : “Nếu các cô nương của Võ An hầu phủ xảy chuyện, các ngươi đừng mơ tưởng sẽ một cuộc sống !”

Thời Phù Hân đầu , lạnh lùng : “Con chồn Xích Diễm là do Nguỵ Nhược Tịch lấy cho các cô nương ngắm, bây giờ xảy chuyện, Võ An hầu phủ và Nam Hoà hầu phủ tìm chịu trách nhiệm, đương nhiên sẽ tìm nàng , liên quan gì đến chúng ?”

Nghe , Thời đại phu nhân khựng một chút, mặc dù trong lòng vẫn vô cùng lo lắng, nhưng sắc mặt căng thẳng cũng thả lỏng hơn.

, mặc dù con chồn Xích Diễm là do Lâm tỷ nhi đưa đến bãi săn, nhưng cuối cùng đưa cho các cô nương xem là Nguỵ Nhược Tịch.

Võ An hầu phủ và Nam Hoà hầu phủ tìm gây chuyện thì cũng nên đến tìm Nguỵ gia.

Thời Ngọc Hoa sốt ruột: “Nếu Nhuợc Tịch xảy chuyện, ngươi cho rằng các ngươi thể sống riêng cho bản ?”

Thời Phù Hân lạnh: “Nguỵ Ngược Tịch là của Nguỵ gia, chúng Thời gia, sống c.h.ế.t của Nguỵ gia liên quan gì đến .” Nói xong, nàng cũng đầu rời .

Ý Quế viện.

Thời Phù Hân châm cứu cho Kim Nguyệt Nga một , đó dán thuốc dán cho bà mới dừng .

“Mẫu ngủ ?”

“Mặc dù tổn thương đến xương cốt, nhưng té ngã như chắc chắn sẽ đau, khi ngủ một giấc sẽ khôi phục nhanh hơn, tỷ tỷ, tỷ trông chừng mẫu , tìm Cửu Lang một chuyến.”

Thời Phù m quá hiểu rõ , vài , nhị cô cô cũng chỉ vài lời khắc nghiệt, tạo thành bất cứ thương tổn thực tế nào với bọn họ, nhưng , mẫu thực sự tổn thương.

“Đừng tay quá nặng, nghĩ đến cảm thụ của tổ phụ và tổ mẫu!”

Khoé miệng Thời Phù Hân khẽ cong lên: “Tỷ yên tâm , c.h.ế.t .” Nói xong, nàng lập tức ngoài.

Trên cây cổ thụ cổng thuỳ hoa, Thời Định Hạo lạnh lùng Thời Ngọc Hoa mang theo sắc mặt thâm trầm đang chuẩn rời , trong tay cần hòn đá chuẩn tay.

Khi Thời Ngọc Hoa ngang qua, đang định b.ắ.n hòn đá thì thấy Thời Phù Hân ở phía lắc đầu với .

“Tỷ tỷ, tại tỷ ngăn cản ?”

“Đừng tay ở bá phủ, bên cạnh tổ phụ và tổ mẫu vẫn mấy cao thủ, trốn cây chỉ thể giấu những khác trong phủ, thể giấu bọn họ.”

“Vậy bây giờ?”

“Đi, đến tiền viện của .”

Hai cùng đến Tùng Phong quán, đó còn thấy ngoài nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-234.html.]

Nửa canh giờ , nha bên cạnh Thời Ngọc Hoa vội vàng trở bá phủ, rằng khi Thời Ngọc Hoa đang xuống xe ngựa cổng Nguỵ phủ thì té ngã một cái, trực tiếp ngã gãy bắp chân.

Nghe thấy tin tức , mí mắt Thời lão phu nhân giật kinh hoàng, gọi An ma ma .

“Đi hỏi lão thái gia một chút, Ngũ Lang và Cửu Lang rời khỏi phủ ?”

An ma ma nhanh chóng trở về: “Lão phu nhân, ngũ gia, cửu gia, kể cả tam cô nương, lục cô nương từng khỏi phủ.”

Nghe , Thời lão phu nhân cũng thở phào nhẹ nhõm một , ngay đó mệt mỏi nhắm hai mắt : “Té ngã cũng , mấy năm nay Ngọc Hoa việc càng ngày càng thể chấp nhận , đúng lúc khiến nó tỉnh táo đầu óc một chút.”

Thời đại phu nhân ở Ý Minh viện cũng lo lắng bất an, kéo Cố ma ma hỏi: “Đang yên đang lành, tại té ngã chứ? Liệu … Liệu là do mấy Ngũ Lang tay ?”

Cố ma ma vội vàng : “Không , nô tỳ hỏi gác cổng , mấy ngũ gia từng rời khỏi phù, hơn nữa chẳng cũng hỏi nha bên cạnh nhị cô nãi nãi ? Không ai đến gần xe ngựa của ngài , lẽ chỉ là trượt chân té ngã.”

“Vậy ?”

Thời đại phu nhân vẫn chút tin, mặc dù bất cứ chứng cứ nào cho thấy việc liên quan đến tứ phòng, nhưng trực giác với bà rằng chính là do mấy đứa nhỏ tứ phòng .

Lúc , Thời Phù Lâm yếu ở đến.

Nhìn thấy nữ nhi, Thời đại phu nhân lập tức vứt bỏ nghi hoặc trong lòng, nghĩ đến các cô nương của Võ An hầu phủ và Nam Hoà hầu phủ con chồn Xích Diễm cắn, bà đau đầu thôi.

“Mẫu , Tống tam tỷ tỷ và Uông lục tỷ tỷ thực sự sẽ c.h.ế.t ?”

Nhìn thấy dáng vẻ hoảng hốt kinh hoàng của nữ nhi, Thời đại phu nhân cũng tiện mở miệng trách cứ: “Sẽ , tổ phụ con phái cầm danh của bá phủ đến Triển phủ mời Triển thần y mặt trị liệu giúp hai vị cô nương .”

Nghe , sắc mặt Thời Phù Lâm lập tức thả lỏng: “Chỉ cần Triển thần y tay, mấy Tống tam tỷ tỷ nhất định sẽ .”

Thời đại phu nhân gật đầu, kéo Thời Phù Lâm đến: “Sau con ít trêu chọc lục tỷ tỷ của con .”

Thời Phù Lâm im lặng một chút : “Con nàng sẽ nuôi sủng vật độc chứ.”

Thời đại phu nhân bày sắc mặt nghiêm túc: “Không cần độc , con cũng nên tự lấy.”

Thời Phù Lâm cúi đầu: “Mẫu , con sẽ như nữa.”

Thấy nữ nhi sai, Thời đại phu nhân cũng thêm gì nữa, ngay khi hai mẫu tử đang thảo luận xem tối nay ăn gì thì Cố ma ma vội vàng đến.

“Phu nhân, Triển thần y núi hái thuốc , bây giờ vẫn trở về!”

Năm mới đang đến gần, nhà nào nhà nấy đều đang vui vẻ chuẩn đón năm mới, nhưng Võ An hầu phủ Tống gia và Nam Hoà bá phủ Uông gia đang ở trong trạng thái u ám bi thảm.

Ngày hôm khi trở về từ bãi săn, Tống tam cô nương và Uông lục cô nương đều bắt đầu cảm thấy khó chịu, đều tưởng là cảm lạnh, uống một chút thuốc trị phong hàn để ý đến nữa.

đầy hai ngày , bệnh tình của hai vị cô nương bắt đầu trở nên tồi tệ hơn, mặt và xuất hiện những đốm đỏ thật lớn, giống như bỏng trong nước nóng hoặc nướng trong lồng hấp.

Trong thời tiết giá lạnh tháng chạp, nhưng hai vị cô nương mặc quần áo vô cùng mỏng manh ngừng kêu nóng, như thế nóng đến mức thể chịu nổi.

Vào ngày mười lăm tháng chạp, cả hai vị cô nương đỏ rực giống như tôm hấp, lúc còn thể kêu nóng, bây giờ giường nên lời.

Hầu phủ và bá phủ mời tất cả đại phu nổi tiếng trong kinh thành đến nhà, nhưng những đại phu thậm chí còn thể tìm nguyên nhân của căn bệnh, cuối cùng Võ An hầu đến Thái Y viện một chuyến, mời viện chính đến hầu phủ.

Sau khi xem bệnh xong, viện chính về phía nha bên cạnh của Tống tam cô nương: “Khoảng thời gian cô nương của các ngươi con gì cắn ?”

Nha vội vàng : “ , đúng , đúng , lúc còn ở bãi săn, cô nương nhà con chồn đỏ do cô nương Nguỵ gia cắn một cái.”

Bởi vì miệng vết thương tương đối bí mật nên các đại phu khác đều chuyện .

Loading...