Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:48:36
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân dạo một vòng An Nghiệp phường , đó mới đến chỗ trạm giao dịch buôn bán, chuyến dạo kéo dài đến giữa trưa: “Ăn cơm , cơm nước xong xuôi hẵng đến chỗ trạm giao dịch buôn bán, cố gắng mua nhà trong ngày hôm nay.”

“Tỷ tỷ, chẳng Cam Phồn Nhân tửu lầu nổi tiếng nhất ở An Nghiệp phường chính là Thao Thiết tửu lầu , chúng đến đó ăn nhé?”

Cả hai tỷ đều là sành ăn, mặc dù ăn ở tửu lầu tương đối đắt đỏ, nhưng hai đều khiến cái miệng của ấm ức, vì thế đành chịu đựng cảm giác đau đớn cắt da cắt thịt Thao Thiết tửu lầu.

“Cam Phồn Nhân đồ ăn ở đây ngon đến mức khiến ăn đến no căng nhưng vẫn thể ngừng , là thật ?”

Sau khi tửu lầu, hai tỷ vốn định tìm một chỗ ở đại sảnh xuống, nhưng tiểu nhị dẫn hai đến phòng riêng lầu hai.

Khi ngang qua một gian phòng, bước chân Thời Phù Hân đột nhiên dừng một chút.

Thời Định Hạo thấy, khi phòng, mới hỏi: “Tỷ, lúc nãy tỷ thấy gì ?”

Thời Phù Hân: “Tỷ thấy thế tử của Bảo Định hầu, Đường Gia Giác.”

Thời Định Hạo: “Chính là giải vây giúp tỷ ở bãi săn hôm đó?”

Thời Phù Hân mỉm lắc đầu: “Hắn giải vây giúp tỷ, chỉ gây khó dễ cho Sở Diệu thôi.”

Câu rõ ràng truyền đến căn phòng bên cạnh.

Trong căn phòng bên cạnh, Sở Diệu biếng nhác dựa ghế thái sư, uống lật xem tư liệu của cả nhà Thời Chính Hoà.

Nghe thấy câu của Thời Phù Hân, Sở Diệu nhướn mày.

Hai tỷ ở nhà bên vẫn còn đang tiếp tục.

“Tên Sở Diệu thực sự mất phong độ, thế mà còn đích dẫn theo đến gây khó dễ với tỷ, nhiều tiểu thư phu nhân như , sợ thể tìm tức phụ ?”

“Không thể trách , là tỷ đổ oan cho , trả thù tỷ cũng là chuyện thể tha thứ.”

“Tỷ, nếu tìm đến tỷ gây chuyện thì ?”

“Chuyện gì thì gì chứ? Gặp chiêu nào phá giải chiêu đó là .”

Nghe , khoé miệng Sở Diệu lập tức nhếch lên.

Khẩu khí của tiểu phì nữu thực sự nhỏ!

“Tất cả đều Sở Diệu là một tên Hỗn thế ma vương vô pháp vô thiên, chúng cẩn thận một chút.”

“Sở Diệu… Chưa chắc tệ như những gì ngoài .”

“Độc hại trưởng, ức h.i.ế.p thê của phụ , hai chuyện đủ chấn động , tỷ tỷ, tỷ đừng thấy ưa nên lúc nào cũng bênh vực giúp .”

“Tỷ bênh vực , khiến tỷ khó xử ở mặt , cho dù khuôn mặt của đến nhường nào nữa cũng tiêu hao hết sạch . Tỷ như là vì chúng thể đó, một lời đồn rõ thực hư ảnh hưởng đến phán đoán.”

“Khoan hẵng đến chuyện độc hại trưởng, về chuyện giở trò với thê của phụ , tỷ tin.”

“Chỉ với khuôn mặt của Sở Diệu, nếu thích một nha nào đó, cần giở trò, sẽ nhiều nha chủ động đưa đến cửa.”

“Điều kỳ quái nhất chính là Sở Diệu xuất từ vương phủ, vương phủ là hoàng quốc thích, điều quan trọng nhất là thể diện, một khi xảy chuyện như , chẳng bọn họ nên che giấu , nhưng nó ầm ĩ đến mức tất cả đều , trong chuyện giở trò mới là lạ.”

, chẳng lẽ Sở Diệu khác đổ oan?”

“Ai .”

Nghe thấy cuộc trò chuyện của hai tỷ , mặt Sở Diệu mang theo sự châm chọc nồng đậm.

Ngay cả một tiểu phì nữu trở về từ biên quan cũng thể trong chuyện uẩn khúc, nhưng phụ , tổ phụ tổ mẫu của cứ thế định tội .

Lúc , cánh cửa phòng mở , Mạnh Mặc Linh mỉm đến.

“Diệu ca, dặn dò tiểu nhị bưng lên một chén canh gà “mỹ vị” cho hai tỷ tiểu phì nữu và Đường Gia Giác , đảm bảo sẽ khiến bọn họ dục tiên dục tử.”

Sở Diệu im lặng một lát: “Tiểu phì nữu đủ béo , còn uống canh gà gì nữa, bỏ .”

Nghe , Mạnh Mặc Linh lộ vẻ khó hiểu.

Lúc nãy chẳng đồng ý cho tiểu phì nữu một bài học ? Sao bây giờ đổi ý?

Mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng Mạnh Mặc Linh vẫn ngoài dặn dò tiểu nhị một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-231.html.]

“Ăn ngon thật, thực sự quá ngon.”

Thời Phù Hân và Thời Định Hạo gọi tổng cộng năm món, hai ăn hết sạch, chút dư thừa, nếu tiếc tiền, hai cảm thấy còn thể ăn năm đĩa nữa.

“Lần chúng sẽ đến ăn tiếp, gọi phụ mẫu và ca ca tỷ tỷ cùng.”

Hai tỷ cảm thấy mỹ mãn rời khỏi tửu lầu, đó thẳng đến trạm giao dịch buôn bán cách đó xa.

Khi tiểu nhị của trạm giao dịch buôn bán đang giới thiệu một căn nhà trống ở An Nghiệp phường thì đường xuất hiện một trận ồn ào.

ngoài xem náo nhiệt, chẳng bao lâu bịt mũi trở về.

“Bên ngoài xảy chuyện gì ?”

“Có tiêu chảy, trực tiếp đường cái, mùi vị đúng thật là…”

“Cái gì?”

“Nghe hình như đó còn là thế tử của Bảo Định hầu.”

Thời Phù Hân và Thời Định Hạo đến cái tên , nhịn tò mò, nhanh chóng chạy đường, đó thấy Đường Gia Giác đang ôm bụng chật vật lên xe ngựa.

Lúc , mặt đất đường xuất hiện vài vũng màu cam cam bắt mắt.

Oẹ…

Những xung quanh đều nôn mửa.

“Lần , thế tử của Bảo Định hầu mất hết mặt mũi!”

Thời Định Hạo cảm thán một câu.

Thời Phù Hân khẽ híp mắt, tiêu chảy thể nào tồi tệ như , nghĩ đến chuyện thế tử của Bảo Định hầu mới ăn cơm ở Thao Thiết tửu lầu, Thời Phù Hân nhanh chóng về phía tửu lầu, đúng lúc thấy một cánh cửa sổ mới đóng lầu hai.

Mạnh Mặc Linh!

Thời Phù Hân khẽ híp mắt, nhanh chóng giải phóng tinh thần lực ngoài, quả nhiên thấy Sở Diệu đang ở lầu hai Thao Thiết tửu lầu.

Không cần đoán cũng , chắc chắn là Sở Diệu hạ thuốc xổ cho thế tử Bảo Định hầu.

Nghĩ đến lúc nãy nàng và Thời Định Hạo cũng ăn cơm ở tửu lầu, Thời Phù Hân vội vàng cẩn thận kiểm tra tình huống cơ thể của , đó kéo Thời Định Hạo kiểm tra một .

Cũng may, Sở Diệu vẫn thương tâm và điên cuồng đến mức hạ thuốc với bọn họ.

“Tỷ tỷ, chuyện gì ?”

Thời Phù Hân hồi phục tinh thần: “Không gì, chúng thôi.”

Thời Định Hạo: “Không xem nhà ?”

Thời Phù Hân: “Hôm nay xem.”

Tại Sở Diệu ở An Nghiệp phường, còn trùng hợp ăn cơm ở cùng một tửu lầu với bọn họ?

Là trùng hợp ?

Hay là bọn họ Sở Diệu theo dõi?

Lúc Thời tổng quản khắp nơi trong kinh thành đều tai mắt của Đặc Sát ty, còn những khác thì ? Những đích tử vương phủ giống như Sở Diệu, tai mắt của cũng ở khắp nơi?

Nước ở kinh thành quá sâu!

Xem mỗi khi ngoài, nàng sử dụng tinh thần lực để tra xét nhiều hơn nữa.

Sau khi hai rời khỏi An Nghiệp phường, Mạnh Mặc Linh lập tức đến trạm giao dịch buôn bán hai đến.

“Tiểu phì nữu mua nhà.”

Sở Diệu nhíu mày: “Mua nhà ở An Nghiệp phường? Mua gì?”

Mạnh Mặc Linh lắc đầu: “Bọn họ chỉ xem một lát rời , tiểu nhị lẽ tiền mua.”

Sở Diệu: “Thời Chính Hoà vốn là một quân hộ, bây giờ chẳng qua cũng chỉ là một nha sai tuần tra cấp thấp, kiếm bao nhiêu tiền.”

Mạnh Mặc Linh: “Chúng còn theo dõi cả nhà bọn họ ?”

Sở Diệu: “Theo dõi chứ, thử qua công phu của Triệu đại công tử , chắc chắn là cửu phẩm, Thời Định Hiên thể đánh bất phân thắng bại với , cho dù là may mắn nữa, ít nhất cũng là một võ giả bát phẩm.”

Loading...