Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:48:35
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì chuyện Thời Phù Lâm lén lút lấy con chồn đỏ của Thời Phù Hân , Thời đại phu nhân tức giận thôi, bà trách mắng Thời Phù Lâm một phen, bản đêm đó cũng ngủ .

Buổi sáng khi xử lý công việc vặt ở trong phủ, tinh thần cũng chút .

Cố ma ma bưng cháo tổ yến đến: “Phu nhân, ăn chút cháo tổ yến lót .”

Thời đại phu nhân cháo tổ yến, : “Trong phủ càng ngày càng lụi bại, đừng nấu cháo tổ yến cho nữa, giữ để chiêu đãi khách .”

Nói , bà dừng một chút.

“Lâm tỷ nhi dậy ? Nếu nấu thì đưa bát cháo tổ yến đến cho nó , nó thích uống.”

Cố ma ma vội vàng : “Vẫn dậy ạ, ngày hôm qua phu nhân nặng lời một chút, thất cô nương mãi đến nửa đêm mới ngủ, hai mắt đỏ sưng.”

Nhìn thấy sắc mặt của Thời đại phu nhân chút hối hận, bà cân nhắc một chút : “Theo nô tỳ thấy, chỉ là một con chồn thôi mà, thể đáng mấy đồng bạc chứ? Tính tình của thất cô nương chỉ trẻ con một chút, là lục cô nương chuyện bé xé to.”

“Vị lục cô nương , nô tỳ thấy chẳng những quy củ mà còn là một vô ơn, nếu ngày hôm qua sẽ đuổi hai nha mà phu nhân dày công tuyển chọn ở mặt .”

“Phu nhân thực sự cần tổn thương đến tình mẫu tử giữa và thất cô nương chỉ vì nàng .”

Nhắc đến Thời Phù Hân, sắc mặt của Thời đại phu nhân cũng trở nên thâm trầm: “Sau khi cả nhà tứ hồi phủ, tự thấy bao giờ với bọn họ, bất kể là dọn dẹp sân viên cho bọn họ lựa chọn nha , kể cả chi phí ăn mặc của bọn họ khi hồi phù, chuyện gì mà cố gắng hết sức chu giúp bọn họ?”

ngày hôm khi Hân tỷ nhi chất vấn Lâm tỷ nhi như , tứ ở bên cạnh một lời, dung túng cho Hân tỷ nhi khiến mất hết mặt mũi, thực sự khiến mất mặt và buồn lòng.”

Cố ma ma cũng tỏ vẻ tán đồng: “Còn , theo nô tỳ thấy, lẽ là lục cô nương gây hoạ ở bãi săn nên cố ý dùng thất cô nương của chúng để chuyển dời sự chú ý.”

Nghe , sắc mặt của Thời đại phu nhân càng thâm trầm hơn nữa, đang định gì đó thì thấy nha bước : “Phu nhân, đại cô nương trở về.”

Thời đại phu nhân vội vàng dậy, ngoài : “Nó đang mang, tại trở về lúc ? Cô gia cùng ?”

Nha lắc đầu: “Cô gia đến, chỉ một đại cô nương.”

Thời đại phu nhân tỏ vẻ lo lắng, nghĩ rằng chuyện gì nên bước chân nhanh hơn nữa, đến cổng thuỳ hoa đón Thời đại cô nương.

“Mẫu , ngoài đón con?”

“Trời đông giá rét, con đang mang thai, trở về lúc ? Cô gia cũng cùng?”

Thời đại cô nương bước đến nắm lấy cánh tay của Thời đại phu nhân: “Nữ nhi nhớ mẫu và tổ mẫu, hơn nữa… Ngày hôm qua tướng công trở về từ bãi săn kể chuyện của lục với con, con về nhà một chuyến.”

Sắc mặt của Thời đại phu nhân đổi rõ rệt, về phía Thời đại cô nương: “Con cố ý trở về là vì chuyện của Hân tỷ nhi?”

Thời đại cô nương gật đầu: “Khi lục rơi từ cây xuống ở mặt hoàng thượng và các đại nhân, tướng công cũng mặt ở hiện trường.”

“Mẫu , tướng công lúc lục trả lời vô cùng thoả đáng, mặt Hoàng thượng vẫn luôn nở nụ , khi lục rời , ngài còn nhắc đến bá phủ chúng với các đại nhân xung quanh đấy.”

Nghe , Thời đại phu nhân cũng chút vui mừng: “Thật ?”

Thời đại cô nương gật đầu: “Mẫu , con cũng , bây giờ bên ngoài ít đang bàn tán về lục , mẫu đừng để ảnh hưởng mà thực sự trách cứ lục .”

Thời đại phu nhân im lặng một chút : “Cho dù Hân tỷ nhi thất lễ ở mặt Hoàng thượng nữa, thì chuyện nàng đắc tội với Diệu tam công tử là ?”

Thời đại cô nương lắc đầu: “Chuyện tướng công cũng rõ lắm, tướng công chỉ hình như Diệu tam công tử đang bắt một con chồn đỏ, lục cẩn thận đụng thôi.”

“Diệu tam công tử bám lấy lục buông, một là vì để con chồn đỏ chạy thoát, thứ hai là, lục khiến Diệu tam công tử Vinh Quận vương trách mắng mặt , khiến mất mặt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-230.html.]

Nghe thấy những lời , mí mắt Thời đại phu nhân nhịn giật giật: “Chỉ là một con chồn đỏ thôi mà, Diệu tam công tử bắt nó gì chứ?”

Thời đại cô nương lắc đầu: “Chuyện nữ nhi cũng , mẫu , trong chuyện ở bãi săn, nữ nhi cảm thấy lục gì sai cả, chỉ là xui xẻo một chút, ít đụng tên Hỗn thế ma vương Diệu tam công tử .”

Thời đại phu nhân tuỳ tiện gật đầu, nghĩ đến nụ rạng rỡ mặt Thời đại phu nhân ngày hôm qua, trong lòng chút hốt hoảng.

còn nhớ rõ lâu khi Hân tỷ nhi đầu tiên nở nụ rạng rỡ dào dạt , thì xảy chuyện Thời Ngọc Hoa trở về nhà xin hà bao; Ngày hôm qua nàng như , sẽ xảy chuyện gì đây?

“Ôi trời!”

Thời đại cô nương đột nhiên trượt chân một chút, khiến nàng sợ hãi kêu lên một tiếng.

Thời đại phu nhân vội vàng vứt bỏ hết những lo lắng đầu, sốt ruột về phía Thời đại cô nương: “Không đấy chứ? Mau, mau đỡ đại cô nương trở về Ý Minh viện.”

“Mẫu , đừng lo lắng, con cả, cứ từ từ là .”

“Tỷ tỷ, chúng ?”

Sau ngày mồng tám tháng chạp, các phủ tử trong bá phủ nghỉ dạy.

Không cần lên lớp, ngày thứ hai khi trở về từ bãi săn, ăn sáng xong, Thời Phù Hân lập tức dẫn theo Thời Định Hạo ngoài.

“Tỷ tìm một căn cứ.”

“Căn cứ gì?”

“Căn cứ điểm để quảng bá tên tuổi thần y của tỷ.”

Trong đầu Thời Định Hạo tràn ngập dấu chấm hỏi.

Thời Phù Hân cũng giải thích, dẫn theo Thời Định Hạo thẳng đến phía nam ngoại thành.

Nơi ngư long hỗn tạp nhất ở kinh thành chính là An Nghiệp phường ở góc Tây Nam ngoại thành, An Nghiệp phường là một trong năm phường lớn nhất kinh thành, diện tích lớn gấp mấy các phường khác.

Trong An Nghiệp phường đủ loại , trong đó ít các nhân sĩ giang hồ mai danh ẩn tích và hộ tịch.

Đối với Thời Phù Hân- Một nổi tiếng duy trì sự thần bí mà , chọn căn cứ ở đây là sự lựa chọn nhất.

“Diệu ca, mau , đó chính là tiểu phì nữu đổ oan cho !”

Hai tỷ mới bước An Nghiệp phường thì Mạnh Mặc Linh lầu hai của sòng bạc Tứ Hải thấy.

Mạnh Mặc Linh lập tức với Sở Diệu.

Sở Diệu đến cửa sổ, thấy hai tỷ Thời Phù Hân đang cảm thấy tò mò với tất cả thứ thấy ở đường , khoé miệng nhếch lên một nụ lạnh.

Mạnh Mặc Linh: “Tiểu phì nữu dám đổ oan cho , hại Vương gia quở trách ngay mặt , thể buông tha cho nàng như thế , đúng lúc Đường Gia Giác sắp đến đây , chúng thể thu thập chúng cùng một lúc.”

Sở Diệu từ chối, đồng ý với lời đề nghị của Mạnh Mặc Linh.

Căn cứ điểm lý tưởng của Thời Phù Hân thể ở con phố sầm uất, hơn nữa giá cả bán cũng thể quá cao, bây giờ nàng chỉ một ngàn lượng bạc, hơn nữa còn bằng cách cầm cố lễ vật tên đồ keo kiệt tặng cho .

Một ngàn lượng bạc thể mua căn nhà ở kinh thành.

Cũng may Thời Phù Hân mua để ở, nên yêu cầu của nàng với căn nhà cũng cao lắm.

Loading...