Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 224

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:48:29
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Diệu thấy Thời Phù Hân cứ khăng khăng đối nghịch với , trong lòng tức giận thôi, trực tiếp túm chặt lấy vạt áo phía cổ nàng, ép nàng rời khỏi chân .

lúc , phía hai vang lên một giọng kinh ngạc.

“Sở Diệu, ngươi đang ?”

Thế tử Bảo Định hầu Đường Gia Giác khoa trương Sở Diệu và Thời Phù Hân, ngay đó chỉ trích : “Sở Diệu, ngươi đang bắt nạt tiểu cô nương nhà ?”

Khinh công của Sở Diệu quá lợi hại, con chồn Xích Diễm vẫn chạy khỏi hành cung, Thời Phù Hân dám thả , vì thế nương theo lời của Đường Gia Giác : “Diệu tam công tử, ngươi đánh ngã xuống mặt đất, bây giờ thể dậy , ngươi thể cứ như rời , nhất định tìm đại phu giúp .”

Nàng dứt lời, sắc mặt của Sở Diệu đột nhiên tối sầm xuống.

“Ngươi cái gì?”

“Ngươi một nữa?”

“Ngươi đánh ngã mặt đất?”

Khác với giọng tức giận phẫn nộ đó, lúc , giọng của Sở Diệu vô cùng bình tĩnh, nhưng ẩn chứa một tia nham hiểm.

Thời Phù Hân ngước mắt lên , trong lòng lập tức lộp bộp một tiếng.

Sát ý!

Trong ánh mắt Sở Diệu nàng, mang theo sát ý!

Chỉ bởi vì nàng ăn vạ, đụng ngã nàng, g.i.ế.c nàng?

Lúc , Sở Diệu và Thời Phù Hân, một , một ngã chật vật mặt đất.

Sở Diệu túm lấy vạt áo phía cổ Thời Phù Hân mới sắc mặt thâm trầm, Thời Phù Hân ôm lấy chân Sở Diệu giống như đang cầu xin tha thứ vì cho sợ hãi.

“Sở Diệu, buông tay !”

Một tiếng gầm vang lên, Thời Phù Hân đầu thì thấy một đàn ông trung niên mặc mãng phục màu chàm đằng đằng sát khí đang trừng mắt Sở Diệu.

Phía còn một đám đang .

Người cầm đầu rõ ràng là Hoàng đế bệ hạ cửu ngũ chí tôn.

Hừm…

Nhìn thấy con chồn Xích Diễm nhảy khỏi bức tường hành cung, Thời Phù Hân lặng lẽ buông cánh tay đang ôm lấy chân Sở Diệu .

“Tên nghịch tử nhà ngươi, bổn vương bảo ngươi buông tay , ?” Vinh Quận vương tức giận đến mức sắc mặt trở nên đỏ bừng, nhi tử Sở Diệu từ nhỏ đến lớn vẫn luôn khiến mất mặt như , cái mặt già của sắp Sở Diệu vứt hết .

Sở Diệu đoàn Hoàng thượng, buông cánh tay đang túm nhẹ vạt áo , liếc về phía Thời Phù Hân với sắc mặt lạnh lẽo, đó sải bước đến đoàn Hoàng thượng.

Thời Phù Hân vẫn dậy, hai tay ôm lấy đầu gối, rụt cổ, cứ thế mặt đất lạnh lẽo.

“Sở Diệu, cho dù ngươi thích tiểu cô nương đó thì chuyện tử tế là , đừng lúc nào cũng động thủ đánh như chứ?”

Lúc Sở Diệu ngang qua bên cạnh thế tử Bảo Định hầu, thế tử Bảo Định hầu tỏ vẻ tận tình khuyên bảo Sở Diệu.

Thời Phù Hân ngước mắt lên một cái, đó vội vàng rũ mắt xuống.

Lúc , Triệu Ngọc Yến và Thời Phù Âm vội vàng chạy tới, hai vội vàng bước đến đỡ Thời Phù Hân dậy, dám ở lâu thêm nữa, nhanh chóng đỡ rời .

Lúc ba chỗ Triệu phu nhân, Triệu phu nhân thoáng qua Thời Phù Hân, còn nàng với gương mặt tươi giống như nữa, thái độ thậm chí còn chút lãnh đạm.

Còn những xung quanh về phía bọn họ với ánh mắt mờ mịt khác thường.

Rõ ràng, chuyện xảy bên núi giả truyền đến tai .

Thời Phù Hân âm thầm thở dài, thực sự nàng cố ý gây rắc rối, mà là rắc rối chủ động tìm đến nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-224.html.]

Sở Diệu bắt con chồn Xích Diễm của nàng, nàng thể chạy đến ngăn cản ?

Nghĩ đến con chồn Xích Diễm, sắc mặt Thời Phù Hân đột nhiên đổi.

Con chồn Xích Diễm lúc nãy là con do nàng nuôi, trán nó một túm lông màu cầu vồng nhỏ do nàng đích tẩy và nhuộm, nàng sẽ nhận nhầm.

con chồn Xích Diễm đang nhốt trong nhà, tại chạy đến bãi săn ?

Thời Phù Hân ngước mắt lên, nhanh chóng quét qua các cô nương đang mặt, chẳng bao lâu thấy mấy Thời Phù Lâm.

“Rốt cuộc thế , tại liên quan đến tên Diệu tam công tử ?”

Thời Phù Âm nhỏ giọng hỏi Thời Phù Hân, nàng cũng thấy thái độ của Triệu phu nhân, trong lòng chút phát sầu.

Thời Phù Hân thấy mấy Thời Phù Lâm: “Hắn bắt con chồn Xích Diễm.”

Thời Phù Âm sửng sốt: “Chẳng con chồn xích diễm đang ở trong nhà ?” Nói , nàng theo ánh mắt của Thời Phù Hân, lập tức thấy các cô nương Nguỵ gia và bốn cô nương Thời gia Thời Phù Lâm đang tụ tập với .

“Là các nàng…”

Sau đó, sắc mặt trở nên giận dữ.

“Kim Quế và Nguyên Bảo canh cửa như thế nào , để khác lấy con chồn Xích Diễm ?”

Thời Phù Hân nhạo một tiếng: “Chủ tử của các nàng là những khác trong bá phủ, .”

Biết rõ chuyện gì đang xảy , Thời Phù m cũng còn sốt ruột như nữa: “Con chồn Xích Diễm ?”

Thời Phù Hân: “Chạy hành cung .”

Thời Phù Âm nhíu mày: “Chạy ? Vậy bây giờ? Ta tìm thử xem?”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Tỷ tỷ, tỷ ngoài thích hợp, để ca ca hoặc Cửu Lang tìm .”.

Thời Phù Âm gật đầu: “Muội ngoan ngoãn ở chỗ , tỷ với ca ca.”

Thời Phù Hân gật đầu đồng ý.

Triệu phu nhân thấy Thời Phù m dậy rời , nhịn khẽ nhíu mày.

Vốn tưởng rằng cô nương lớn hơn sẽ trầm hiểu chuyện một chút, nhưng tại còn chạy lung tung thời điểm , chẳng lẽ nàng cảm thấy bọn họ vẫn thu hút đủ sự chú ý ?

Triệu Ngọc Yến thấy đích mẫu tức giận, vội vàng xuống bên cạnh Thời Phù Hân, đang định hỏi xem Thời Phù m thì đúng lúc thấy một âm thanh ồn ào, đầu thì thấy Sở Diệu và mấy con cháu tông hoàng thất đang về phía nữ quyến bọn họ, nàng lập tức lo lắng về phía Thời Phù Hân.

Nhìn thấy Sở Diệu đến, Thời Phù Hân vẫn khá bình tĩnh.

Nhiều thấy như , cho dù thù tất báo nữa cũng sẽ hành động gì quá đáng.

, rõ ràng nàng đánh giá quá thấp tính tình của Sở Diệu.

Sở Diệu- Người sở hữu ngoại hình tuấn, khí chất hiên ngang, ngang ngược độc đoán, kiêu ngạo điên cuồng, cao quý danh giá, mới xuất hiện thu hút ánh mắt của tất cả các nữ quyến, cái chăm chú ái mộ hoặc kiêng kỵ của chúng nữ quyến, Sở Diệu khẽ mỉm trầm ngâm chậm rãi về phía Thời Phù Hân.

Chỉ thấy ánh mắt thâm thuý đen nhánh của phớt lờ xung quanh, chỉ chằm chằm Thời Phù Hân.

Với ánh mắt trìu mến , hiểu rõ chân tướng sự thật còn tưởng rằng đang cô nương thích đấy.

Thời Phù Hân đón nhận ánh mắt của , tránh, sự ngượng ngùng của các cô nương, sự kiêng kỵ của phu nhân các nhà, càng cảm giác sợ hãi khi gặp Sở Diệu, nàng cứ thế bình tĩnh tới gần.

Trong ván cờ giữa địch và , điều cấm kỵ nhất chính là rụt rè hèn nhát.

Thời Phù Hân hiểu rõ, sở dĩ Sở Diệu gióng trống khua chiêng đến đây như chính là tìm nàng tính sổ, nếu nàng tỏ hoảng hốt sợ hãi thì còn khai chiến để thể hiện hình kém cỏi, hơn nữa sẽ đối phương khinh thường.

Phản ứng của nàng khiến Sở Diệu nhướn mày, trong mắt càng thêm hứng thú.

Quả nhiên hổ là mới gặp thánh nhanh dám nhăng cuội.

Triệu phu nhân thấy Thời Phù Hân chút nhượng bộ đối mặt với Sở Diệu đang đến, chút đau đầu.

Mặc dù Triệu gia sợ phiền phức, nhưng cũng chỉ vì một ngoài mà chọc tên Hỗn thế má vương Sở Diệu .

Loading...