Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:48:26
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nha đầu thực sự béo.

Khuôn mặt tròn trịa, hình tròn vo, từ đầu đến chân đều mập mạp, thực sự nàng lớn lên như thế nào nữa.

Hoàng thượng nhàn nhạt liếc mắt Lại bộ thương thư mới chuyện một cái, đó về phía Thời Phù Hân đang bày vẻ mặt ngây thơ, dường như những gì khiến khác kinh hãi như thế nào: “Toàn bộ các tướng sĩ bảo vệ quốc gia đều là công thần của Đại Sở.”

Nghe , hai mắt Thời Phù Hân lập tức cong lên thành hình lưỡi liềm: “Hoàng thượng thánh minh.” Nói , nàng về phía Lại bộ thượng thư: “Vị đại nhân , ngài cho rõ, sở dĩ phụ thể đổi hộ tịch quân hộ là vì liều c.h.ế.t thâm nhập hậu phương Bắc Yến, đốt kho lúa Bắc Yến, dùng chính tính mạng của để đổi lấy cơ hội đổi hộ tịch quân hộ đó.”

“Chuyện là do Thái tổng đốc đích giám sát, nếu ngài tin, thể hỏi Thái tổng đốc một tiếng.”

Lòng bàn tay Lại bộ thượng thư Cố Quốc Lương đổ mồ hôi lạnh, cái liếc mắt lúc nãy của Hoàng thượng khiến ông sợ hãi trong lòng, bây giờ thấy còn liên quan đến Thái gia, trái tim ông càng trở nên nặng trĩu.

Thuỵ vương thấy Lại bộ thượng thư lời nào, mỉm đưa nghi hoặc của : “Nếu đó là cơ hội phụ ngươi dùng tính mạng của để đổi lấy, tại bây giờ ông vẫn còn sống?”

Thời Phù Hân mỉm trả lời: “Đó là vì phụ sinh hai nhi tử giỏi, ca ca và đều là những đấng nam nhi tuyệt vời nhất.”

Mọi : “…” Nha đầu chỉ cần tóm cơ hội thì sẽ sức khen ngợi trong nhà!

Thời Phù Hân tiếp: “Vốn dĩ phụ sắp chết, nhưng ca ca và liều c.h.ế.t thâm nhập hậu phương Bắc Yến, cứu phụ và Thái tiểu hầu gia từ trong hố t.h.i t.h.ể , nếu ca ca và hèn nhát, bây giờ chúng là những đứa nhỏ cha .”

Mọi trầm trồ một nữa.

Chết tiệt, liên quan đến Thái tổng đốc còn đủ, ngay lập tức còn biến thành ân nhân cứu mạng của độc đinh Thái gia…

Không ít về phía Lại bộ thượng thư với ánh mắt đầy ẩn ý.

Lúc Lại bộ thượng thư cũng đang hối hận về sự lỗ mãng của , nhưng nha đầu cũng thật là, đáng lẽ ngươi sớm chuyện nhà ngươi là ân nhân cứu mạng của Thái tiểu hầu gia chứ, nếu ông chuyện , thái độ chắc chắn sẽ hơn một chút.

Hoàng thượng cũng quan tâm đến chuyện của Thái gia, Thời Phù Hân như , lập tức nhớ đó Thái tổng đốc nhắc đến chuyện trong thư: “Hoá cứu Minh Huy là ca ca và ngươi.”

Thời Phù Hân trực tiếp gật đầu: “ , đúng , chính là bọn họ.”

Thuỵ Vương : “Thành công lẻn hậu phương Bắc Yến, còn cứu hai đang thương nặng, lẽ thủ của ca ca và ngươi cũng tồi.”

Thời Phù Hân mỉm gật đầu: “Cũng tạm .” Mặc dù ngoài miệng khiêm tốn nhưng trong ý thể che giấu lộ sự tự hào và kiêu ngạo lộ bên ngoài.”

Nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Thời Phù Hân, Lại bộ thượng thư chút chướng mắt, nhịn lên tiếng một nữa: “Nếu cả nhà các ngươi đều bản lĩnh như , tại biên quan đến đền đáp quốc gia?”

Thời Phù Hân trực tiếp nhíu mày: “Vị đại nhân , nhà chọc gì đến ngài ?”

Hả..

Lại bộ thượng thư chút há hốc mồm, rõ ràng câu lên án thẳng thắn dứt khoát của Thời Phù Hân thể nào ngăn cản ông .

“Ta chỉ tò mò mà thôi.”

Thời Phù Hân hừ một tiếng, về phía Hoàng thượng: “Hoàng thượng, dưỡng phụ dưỡng mẫu của phụ thần đối xử với nhà chúng thần chút nào! Có một bắt giữ đại tướng Bắc Yến, phụ thần thâm nhập sâu Qua Bích than mất tung tích, ngoài cho rằng phụ thần chết, lúc đó Lý gia đưa ca ca còn đầy mười lăm tuổi của thần chiến trường, chờ đến khi phụ thần trở về thì chuyện định đoạt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-221.html.]

“Lúc đầu phụ thần và ca ca thần cũng an phận ở chiến trường g.i.ế.c địch ai ngờ Hồ Duyên gia đáng c.h.ế.t đột nhiên theo dõi ca ca thần, ngày nào cũng phái cao thủ cửu phẩm đánh lén ca ca thần ở chiến trường.”

“Tục ngữ , chỉ ngàn ngày tặc chứ nào ngàn ngày phòng tặc, chiến trường vốn dĩ vô cùng nguy hiểm, ca ca thần thể lúc nào cũng đặt bộ tinh lực lên Hồ Duyên gia, một bất cẩn cao thủ cửu phẩm Hồ Duyên gia đánh trọng thương đến mức suýt chút nữa mất mạng.”

“Phụ thần lo lắng ca ca thần còn trẻ tuổi thành gia lập thất c.h.ế.t ở chiến trường nên liều c.h.ế.t nhận nhiệm vụ đốt kho lúa, dùng chính tính mạng của để đổi lấy cơ hội sống yên bình cho nhà.”

Thời Phù Hân giải thích rõ ràng, kết hợp với ánh mắt nghiêm túc tức giận , đều sửng sốt thôi.

Sở Diệu nhịn mở miệng: “Hồ Duyên gia, đó là thế gia võ tướng nổi tiếng của Bắc Yến, ca ca ngươi chọc đến bọn họ bằng cách nào? Còn phái cao thủ cửu phẩm g.i.ế.c ca ca ngươi?”

Thời Phù Hân thở dài một : “Chuyện thì dài lắm…”

Thấy Hoàng thượng hề tỏ mất kiên nhẫn, Đoan vương lập tức : “Không việc gì, ngươi cứ từ từ .”

Thời Phù Hân: “Được , nếu các ngài thì sẽ kể cho các ngài , nguyên nhân là vì ca ca dùng thuốc diệt chuột độc c.h.ế.t đích tử của Hồ Duyên gia.”

Sau khi Thời Phù Hân kể chuyện bắt cóc ở trạm dịch, Hoàng thượng mỉm nàng: “Ca ca của ngươi là một tài ba, mới mười tuổi thể g.i.ế.c c.h.ế.t một cao thủ bát phẩm.”

Thời Phù Hân khiêm tốn : “May mắn, may mắn mà thôi.”

Diệp Mặc đang cách Hoàng thượng ba bốn lẳng lặng màn biểu diễn của Thời Phù Hân, trong lòng cảm thán thôi.

Nha đầu nào cũng cho ông một nhận thức mới.

Lúc dám chặn đường ông , cầu xin ông nhận đồ ; Bây giờ dám khoe khoang khoác lác với Hoàng thượng bằng tấm lòng nhiệt huyết ở mặt nhiều gã hồ ly như .

Lá gan của nha đầu … Lớn biên giới!

Thời Phù Hân vẫn còn đang tiếp tục: “Hoàng thượng, ca ca thần sắp bỏ mạng, ngài xem phụ thần thể sốt ruột ? Để nhi tử thể sống , đổi hộ tịch của nhà cũng là sai ?

Nói , nàng tức giận về phía Lại bộ thượng thư.

“Phụ mười ba tuổi Vệ Sở, ba mươi tám tuổi mới thể thoát khỏi hộ tịch quân hộ, trong suốt hai mươi lăm năm qua đều đổ m.á.u chiến trường, xin hỏi vị đại nhân , ngài dựa cái gì để nghi ngờ sự trung thành của phụ khi đền đáp quốc gia?”

“Nếu đại nhân đạo đức như bây, bây giờ là thời điểm biên quan đang cần , đại nhân một tấm gương , để con cháu nhà tòng quân nhập ngũ, nếu ngài thể như , tiểu nữ tâm phục khẩu phục.”

Hô hấp của Lại bộ thượng thư chút , thổi râu trừng mắt về phía Thời Phù Hân, mặt lúc xanh lúc đỏ.

Thời Phù Hân hếch cằm lên, nhạo : “Sao đại nhân gì? Dùng trung hiếu nhân nghĩa bắt cóc khác là sở trường của ngài, nhưng đến lượt ngài thì ?”

“Kỹ năng chỉ , trung quân báo quốc ở ngoài miệng ai mà chứ?”

Nghe thấy câu , Sở Diệu ở bên cạnh chút bội phục Thời Phù Hân.

Nha đầu béo đấy, mạnh mẽ!

Những khác càng cần , thấy đường đường là một vị quan lớn một tiểu cô nương đáp trả đến mức thể chống đỡ , trong lòng đều cảm thấy… Vui sướng khi thấy khác gặp hoạ, đồng thời mang theo chút đồng cảm thương hại.

Lần Lại bộ thượng thư mất hết mặt mũi.

Mặc dù bề ngoài Hoàng thượng hề đổi sắc mặt, nhưng trong mắt mang theo ý .

Loading...