Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 217
Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:48:22
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Phù Hân nhướn mày: “Công phu sư tử ngoạm?”
Điền cô nương gật đầu: “Ví dụ như một trăm lượng bạc là thể chữa khỏi bệnh, nhưng lẽ sẽ mở miệng đòi một ngàn lượng.”
Thời Phù Hân ngẩn , đại sư của nàng cá tính, nàng thích.
Một nhóm cô nương mười ba mười bốn tuổi tụ tập với , lúc thì bàn luận tài năng văn chương của công tử nhà xuất chúng như thế nào, lúc võ nghệ của công tử nhà cao siêu như thế nào, Thời Phù Hân ở bên cạnh lắng , cảm thấy cũng khá thú vị.
Ngay khi đang chuyện hăng say thì nha của Điền cô nương đột nhiên đến, thì thầm vài câu ở bên tai nàng .
Ngay đó, Điền cô nương tỏ vẻ thần bí : “Mọi đoán xem là ai đang đến bãi săn?”
Chúng cô nương đều nể tình phối hợp: “Ai đến ?”
Điền cô nương cố ý do dự một lát, chờ các cô nương thúc giục một phen mới : “Diệu tam công tử đến.”
Nụ mặt của các cô nương khựng một chút: “Là !”
Giọng điệu chút kiêng kỵ, chút ái mộ.
Triệu Ngọc Yến lôi kéo cánh tay Thời Phù Âm và Thời Phù Hân, nhỏ giọng : “Các cô nương ở kinh thành yêu hận vị Diệu tam công tử , bởi vì tướng mạo .”
Thời Phù Hân tán thành gật đầu: “ là .”
Triệu Ngọc Yến bĩu môi : “Cho dù như thế nào nữa cũng thể , tính tình của vị Diệu tam công tử thất thường, một khắc vẫn còn đang vui vẻ, nhưng ngay đó lẽ sẽ động thủ đánh , ngay cả một như cũng thích, thực sự thể hiểu .”
Thời Phù Hân: “Những hậu duệ quý tộc gia thế , sở hữu ngoại hình ưa như các cô nương yêu thích cũng là chuyện kỳ quái gì.”
Triệu Ngọc Yến vẫn lắc đầu: “Dòng dõi vương phủ đúng là cao, nhưng ai cũng thể đảm nhận chức vị tức phụ hoàng gia, ví dụ như Chu cô nương , nàng gả cho ma ốm đại hoàng tử, cuộc sống của nàng thực sự sẽ ? Ta .”
Nghe thấy giọng điệu ghét bỏ của Triệu Ngọc Yến, khoé miệng Thời Phù Hân giật giật.
Tên đồ keo kiệt đánh giá cao lắm, ngay cả cô nương gả cho cũng thương hại.
Điền cô nương : “Nghe Diệu tam công tử đang tỷ thí b.ắ.n tên cùng với khác ở trường bắn, chúng nên qua đó xem một chút ?”
Nàng dứt lời, sắc mặt của vài vị cô nương đều tỏ phấn khích.
Phạm cô nương dậy hắt một gáo nước lạnh: “Diệu tam công tử là một lăn lộn chút kiêng kỵ, bao giờ thương hoa tiếc ngọc, các ngươi đến đó bia ngắm ?”
Đám Điền cô nương nước lạnh tưới tỉnh, chút ủ rũ.
Thời Phù Hân tò mò hỏi: “Tại Diệu tam công tử là một lăn lộn chút kiêng kỵ?”
Phạm cô nương: “Hắn bao giờ quan tâm đến mặt mũi của các cô nương, chỉ cần chọc đến , sẽ hết những lời khó nhất.”
Điền cô nương: “Kiêu ngạo giới hạn, dường như bất cứ cô nương nào thể lọt mắt xanh của , cũng sẽ bao giờ dùng mắt chúng .”
Từ cô nương: “Không chút phong độ nào cả, ngã xuống hồ băng, ngay bờ nhưng hề tay cứu giúp, trực tiếp để ngâm trong nước băng một lúc lâu, khi về nhà giường hơn nửa tháng.”
Chu cô nương: “Bất cứ nào trêu chọc đến , cho dù là cô nương gia chăng nữa cũng chút kiêng kỵ, một lỡ lời sai, sai thuộc hạ hắt mực đen lên ở mặt , là kiểu dội từ đầu đến chân, thời gian thực sự dám gặp nào cả.”
Hai mắt Thời Phù Hân sáng ngời, lắng cảm thán: “Chẳng lẽ chút ưu điểm nào ?”
Điền cô nương ngại ngùng : “Dung mạo !”
Phạm cô nương trầm tư suy nghĩ một chút : “Hắn quản lý một đám con cháu thế gia trong hoàng thành ngoan ngoãn lời.”
Từ cô nương cũng bổ sung một câu: “Là một trượng nghĩa, ai dám bắt nạt đám con cháu thế gia thuộc hạ của , nhất định sẽ giúp họ đòi công bằng.”
Chu cô nương do dự một chút: “Mỗi xuất hiện đều phô trương, khiến phớt lờ cũng thể phớt lờ , một cái… Trái tim sẽ đập thình thịch.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-217.html.]
Hừm…
Đây là một hoa si nghiêm trọng.
Điền cô nương: “Còn nữa còn nữa, võ công của tồi, hình như giỏi đánh .”
Thời Phù Hân lập tức hỏi: “Giỏi đánh như thế nào?”
Điền cô nương dừng một chút: “Dù cũng từng thể đánh bại .”
Phạm cô nương “chậc” một tiếng: “Đó vì giỏi, mà là gây rắc rối nên cố ý nhường thôi.” Nói , nàng về phía Triệu Ngọc Yến.
“Vào ngày mùng ba hôm đó, chẳng đại ca tỷ đánh một trận mã cầu với Diệu tam công tử ?”
Triệu Ngọc Yến gật đầu.
Phạm cô nương: “Kết quả cuối cùng là Diệu tam công tử thắng đúng ?”
Triệu Ngọc Yến một nữa gật đầu.
Phạm cô nương giang tay với các cô nương: “Triệu đại ca trời sinh mạnh mẽ, lực bạt ngàn quân, nhưng thất bại tay Diệu tam công tử, các ngươi cảm thấy khả năng ?”
Không đợi trả lời, nàng tiếp tục : “Chắc chắn là Triệu đại ca cố ý nhường , Triệu đại ca như , những khác nhất định cũng sẽ như .”
Thời Phù Hân tán thành lắm: “Ngộ nhỡ Diệu tam công tử thực sự mạnh hơn so với Triệu đại ca thì ?”
Phạm cô nương: “Sao thể, võ công của Triệu đại ca lợi hai như , ai thể vượt qua chứ?”
Triệu Ngọc Yến nghiêm túc chỉ về phía hai Thời Phù Âm: “Ca ca của hai bọn họ thể đánh bất phân thắng bại với ca ca .”
Nàng dứt lời, Thời Phù Hân và Thời Phù Hân lập tức thấy ánh mắt của các cô nương sáng lên, đồng loạt về phía các nàng.
“Thật giả ?”
“Ca ca của các ngươi là ai ? Mau cho chúng là như thế nào ?”
“Tướng mạo trông như thế nào?”
“Tính tình ?”
Đối mặt với sự tấn công điên cuồng của các cô nương, Thời Phù Âm chút thể chống đỡ , mí mắt của Thời Phù Hân cũng giật giật dữ dội.
Các cô nương , thể rụt rè một chút , các ngươi như sẽ doạ đến tiểu cô tử tương lai đấy.
Dựa suy nghĩ rằng tất cả các cô nương ở đây đều thể trở thành tẩu tử tương lai của , Thời Phù Âm và Thời Phù Hân tỷ một câu, một câu ngừng ba hoa chích choè về Thời Định Hiên, nhân tiện còn chào hàng ngốc nhà .
Nhìn thấy ánh mắt sáng rực của các cô nương, hai tỷ mỉm , cả hai đều thêm gì nữa.
Có một ca ca ngang tài ngang sức với Triệu đại công tử giữ thể diện, Thời Phù Âm và Thời Phù Hân rõ ràng cảm nhận thái độ của các cô nương đối với các nàng nhiệt tình hơn nhiều.
Điền cô nương là theo trường phái hành động, khi hai tỷ miêu tả về Thời Định Hiên, nàng gấp thể chờ nổi thấy thật.
lúc vẫn luôn ở trong lều mãi cũng thú vị, nên cùng rủ ngoài.
“Ngọc Yến, tỷ phụ tỷ ?”
“Nghe là đến trường bắn.”
“Vậy thì còn chờ gì nữa, đến trường b.ắ.n thôi.”
“Các ngươi sợ gặp Diệu tam công tử ?”
“Ôi trời, chúng tránh xa một chút là , điều thể cản việc chúng ca ca các ngươi.”