Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-08-27 22:53:16
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Định Hạo ngay lập tức hiểu ý của Thời Phù Hân, học theo dáng vẻ của Triệu tiểu công tử đó, khoanh hai tay n.g.ự.c : “Ngươi dám ?”

Triệu tiểu công tử nhạo một tiếng: “Ai sợ ai chứ?” Nói , lấy một đôi bạch ngọc thái to bằng nắm tay từ hông xuống, vô cùng tự tin : “Nếu ngươi thể đánh thắng , sẽ đưa cho ngươi đôi bạch ngọc thái .”

Vừa mới thấy bạch ngọc thái, hai mắt Thời Định Hạo lập tức sáng lên: “Được, cứ như .” Lo lắng Triệu tiểu công tử sẽ đổi ý, trực tiếp đến phía cửa sổ: “Nếu gan thì đuổi theo .” Nói , thả nhảy xuống.

Triệu tiểu công tử thấy, sửng sốt một chút, ngay đó trở nên kích động, gã sai vặt cùng luyện tập với ở trong phủ dám dùng hết sức lực, đánh với đối phương thực sự thú vị chút nào, bây giờ gặp một đánh thật, thể vui ?

Nhìn thấy Triệu tiểu công tử cũng trực tiếp nhảy xuống cửa sổ, tiểu nhị đang ngoài cửa quan sát chút lo lắng: “Chưởng quầy, chúng thực sự ngăn cản , ngộ nhỡ xảy chuyện gì thì ?”

Chưởng quầy gì, đầu Thời Phù Hân đang bưng đĩa đồ ăn đến bên cửa sổ, thậm chí còn đang chậm rãi ăn uống.

Thời Phù Hân nhận đang , nàng đầu , thấy là chưởng quầy thì vui vẻ mỉm : “Chưởng quầy, phiền ngài đóng gói cho thêm một phần đồ ăn chúng ăn lúc nãy, mang .”

Chưởng quầy mỉm đồng ý: “Được, sẽ cho chuẩn .” Nói , ông dừng một chút: “Cửa hàng thể giao đồ ăn đến tận nhà, cô nương sống ở ? Sau ăn đồ ăn của Thục Ký Lỗ Hương, cứ phái đến đây một tiếng, chúng sẽ lập tức giao đến tận nhà cho ngài.”

Thời Phù Hân trả lời ngay, mà đầu về phía và Triệu tiểu công tử đang đánh kịch liệt đường chính, một lúc lâu , ngay khi chưởng quầy cũng cho rằng nàng sẽ trả lời thì nàng mới mở miệng : “Võ Xương bá phủ.”

Nghe , chưởng quầy sửng sốt một chút, ngay đó lập tức hồi phục tinh thần: “Tiểu điếm , nếu cô nương ăn đồ ăn của chúng , chúng sẽ phái đưa đến Võ Xương bá phủ.”

Thời Phù Hân gật đầu, gì nữa, chỉ buồn đang đè lên Triệu tiểu công tử mà đánh.

Cam Phồn Nhân ở bên cạnh chút kinh ngạc đánh giá Thời Phù Hân.

Không công tử tiểu thư của nhà tổng đốc, mà là nhà bá phủ?

Cam Phồn Nhân vỗ vỗ ngực, trái tim của hôm nay lên xuống nhiều .

Trận chiến giữa Thời Định Hạo và Triệu tiểu công tử sớm phân thắng bại, Thời Phù Hân tiếp tục xem nữa mà xoay đến bàn, về phía Cam Phồn Nhân: “Ngươi sống ở ?”

Cam Phồn Nhân do dự một chút, đó mỉm một địa chỉ.

Thời Phù Hân: “Mấy ngày nay dạo quanh hết bắc thành, phiền ngươi dẫn đường cho .”

Cam Phồn Nhân : “Có thể việc cho cô nương là vinh hạnh của .”

Còn là vinh hạnh , gã vận cứt chó nào mới lọt mắt cô nương nhà bá phủ chứ.

Quý nhân trong kinh thành nhiều, nhưng gặp là gặp, thể tiếp xúc với một nhân vật như thế là chuyện mơ cũng dám tưởng tượng.

Một lát , tiểu nhị cửa hàng cầm đồ ăn đóng gói xong lên.

“Bao nhiêu tiền?”

Tiểu nhị cửa hàng : “Hồi bẩm cô nương, phần đó của các ngài là cửa hàng tặng, bây giờ chỉ nhận tiền phần đóng gói , tổng cộng mười sáu lượng.”

Mười sáu lượng!

Nghe thấy đồ ăn ở đây đắt như , mí mắt Thời Phù Hân nhịn giựt giựt.

Tiền tiêu vặt một tháng của bọn họ chỉ hai lượng bạc, mười sáu lượng… Tiền tiêu vặt tám tháng đó của nàng còn nữa.

Bọn họ cũng ăn nhiều lắm mà!

Thời Phù Hân bàn ăn trống rỗng, chỉ tám món ăn mà đắt như ?

Nàng tính toán một chút, một lượng bạc trị giá một ngàn văn, một văn tương đương với một tệ ở thời kỳ mạt thế kiếp , mười sáu lượng bạc nghĩa là mười sáu ngàn tệ đấy!

Một bàn đồ ăn mười sáu ngàn tệ, bọn họ đang cướp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-197.html.]

Biểu cảm mặt Cam Phồn Nhân quá rõ ràng, khiến tiểu nhị cửa hàng thấy cũng chút hổ.

Cam Phồn Nhân sờ mũi, xem vị cô nương nhà bá phủ cũng giàu lắm, chẳng trách lúc nãy chủ động đưa yêu cầu cược tiền.

Thời Phù Hân chịu đựng cảm giác đau đớn, thanh toán tiền ăn, hà bao teo tóp hẳn lên, chút buồn bực.

Tiền, nhanh chóng kiếm tiền thôi, chi tiêu ở kinh thành quá lớn!

Nàng thực sự sợ một ngày nào đó khi ngoài ăn cơm, lúc thanh toán phát hiện đủ tiền, nếu thế thực sự sẽ mất hết mặt mũi.

“Đi thôi, lẽ cũng đánh xong .”

Thời Phù Hân cầm theo đồ ăn đóng gói khỏi phòng, khi nàng bước khỏi cửa cửa hàng Thục Lý Lỗ Hương, Thời Định Hạo đang đè lên Triệu tiểu công tử thấy , đột nhiên dùng sức lực, chỉ với hai ba chiêu đánh gục Triệu tiểu công tử mặt đất.

“Ngươi thua !”

Thời Định Hạo duỗi tay mặt Triệu tiểu công tử: “Bạch ngọc thái!”

Hôm nay Triệu tiểu công tử đánh sảng khoái, nhưng cũng đánh đến nghẹn họng.

Đánh đến sảng khoái là vì sử dụng bộ sức lực để đối phó, đánh đến nghẹn họng là vì công phu của tên hàng giả mặt lợi hại hơn , gần như từ đầu đến cuối đều lấn át .

“Nhanh lên, bạch ngọc thái!”

Thấy Triệu tiểu công tử nhúc nhích, Thời Định Hạo nhịn thúc giục một tiếng: “Chẳng lẽ ngươi chơi ?”

Triệu tiểu công tử thực sự nỡ đưa bạch ngọc thái cho khác, thực sự thích món bảo bối , nếu sẽ ngày nào cũng mang theo bên , nhưng nghĩ đến chuyện thua cuộc, miễn cưỡng gỡ bạch ngọc thái xuống đưa cho Thời Định Hạo.

Thời Định Hạo nhận bạch ngọc thái, nở nụ toe toét về phía Triệu tiểu công tử: “Nếu ngươi còn tìm đánh thì thể đến tìm , chỉ cần chuẩn chút tiền, sẽ đánh với ngươi.”

Nói xong, lập tức chạy tìm Thời Phù Hân.

“Tỷ tỷ, hôm nay ngoài chúng cũng kiếm tiền.”

Bạch ngọc thái một cặp, Thời Định Hạo gỡ xuống một cái đưa cho Thời Phù Hân: “Chúng mỗi một cái.”

Thời Phù Hân mỉm nhận lấy, đó hai tỷ rời .

“Tỷ tỷ, đúng là một tiểu tử ngốc, tự tìm đến cửa để đánh, chỉ hy vọng thêm nhiều kẻ ngốc như thế nữa, như còn thể kiếm thêm một khoản.”

Triệu tiểu công tử thua mất bạch ngọc thái, chút rầu rĩ vui, ai oán hai xa: “Cứ chờ đó cho , về nhà tìm ca ca.”

Thời Phù Hân, Thời Định Hạo trở về bá phủ, lúc ngang qua cổng thuỳ hoa thì thấy một nha với dáng thon gầy cao ráo đang cầm chổi quét tuyết.

“Tỷ tỷ, tỷ đang ?”

Thấy Thời Phù Hân chằm chằm nha , Thời Định Hạo khó hiểu hỏi.

Thời Phù Hân trả lời, mà đến bồn hoa vẫn quét dọn, nhặt một nhành cây cắm xuống mặt đất phủ đầy tuyết.

Nơi mỏng nhất, tuyết cũng đọng hơn mười mấy cm, nơi dày nhất lên đến bốn năm chục cm.

Nhìn mặt đất quét dọn sạch sẽ, Thời Phù Hân mỉm đến: “Số tuyết đọng xung quanh đều do một ngươi quét ?”

Nha thấy Thời Phù Hân và Thời Định Hạo, sắc mặt chút mất tự nhiên, gật đầu: “Hồi bẩm lục cô nương, cửu gia, nô tỳ chịu trách nhiệm vẩy nước quét nhà xung quanh cổng thuỳ hoa.”

Cổng thuỳ hoa liên thông với tiền viện và hậu viện, khu vực nhỏ chút nào.

Thấy trán nha chỉ đổ một lớp mồ hôi mỏng, hề thở hổn hển, Thời Phù Hân lướt qua bàn tay đang cầm chổi của nàng , khớp xương tinh tế rõ ràng, nhiều thịt nhưng sức lực.

“Ngươi tiếp tục việc .”

Loading...