Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 195

Cập nhật lúc: 2025-08-27 22:53:14
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì đủ hà bao để dùng nên ngũ phòng và thất phòng cũng đang tranh cãi về quyền sở hữu của hà bao.

Những chiếc hà bao coi thường đó, bây giờ biến thành bánh trái thơm ngon cung đủ cầu, trong lòng đều chút hụt hẫng.

“Tam tỷ, lục tỷ, hai tỷ , ngũ thẩm lấy luôn hà bao của lục ca và thập .”

Thời Định Hạo nhỏ giọng với Thời Phù Hân và Thời Phù Âm về tin tức với tìm hiểu .

Thời Phù Hân và Thời Phù Âm đều chút sửng sốt.

Thời Phù Âm nhíu mày: “Hà bao là của mấy lục ca, ngũ thẩm lấy đồ của bọn họ, cách thực sự quá khó coi.”

Thời Phù Hân cảm thán một tiếng: “Đây là nỗi bi ai của những thứ tử, thứ nữ, đích mẫu bắt chẹt bọn họ thực sự quá dễ dàng, bọn họ thể tự chủ tất cả thứ của .”

Nói , nàng về phía Thời Định Hạo.

“Đại bá mẫu và thất thẩm thì , hai lấy hà bao của thứ tử, thử nữ ?”

Thời Định Hạo: “Thất thẩm lấy, nhưng thẩm cũng đưa tặng cho bát và thập những thứ khác, coi như là trao đổi, còn về đại bá mẫu, cũng .”

Thời Phù Hân “chậc chậc” hai tiếng: “ là cá lớn nuốt cá bé!”

Thời Phù Âm im lặng một lát : “Được , đây là chuyện của nhà khác, chúng đừng nghị luận lung tung.”

Đối với phong ba do những chiếc hà bao gây , cả nhà Thời Chính Hoà chọn cách phớt lờ, duy trì cuộc sống như , nhưng chẳng bao lâu , bọn họ phát hiện thái độ của những khác trong Thời phủ đối với mơ hồ đổi.

Ví dụ như, lớp học, sẽ chủ động đến chuyện với bốn Thời Định Hiên.

Ví dụ như, lúc thỉnh an, mấy Thời đại phu nhân thỉnh thoảng sẽ chủ động chuyển chủ đề cho Kim Nguyệt Nga.

Ví dụ như, Thời Chính Mậu, Thời Chính Đức bắt đầu chủ động quan tâm đến Thời Chính Hoà, hỏi ông xem cần giúp đỡ gì ?

Những đổi khiến cả nhà Thời Chính Hoà vô cùng cảm khái, quả nhiên, chỉ khi thể mang đến giá trị cho khác mới nhận sự coi trọng.

“Tỷ tỷ, chúng đến Đức Thắng môn khi mới kinh thành.”

Sau khi Thời Chính Hoà việc trong Binh Mã ty bắc thành, Thời Phù Hân thường xuyên dẫn theo Thời Định Hạo đến bắc thành.

Lúc , Thời Phù Hân đang cầm một cuốn sổ ghi chú trong tay, dùng bút chì than gọt nhọn ngừng vẽ vẽ trang giấy.

Nàng đang vẽ bản đồ bắc thành.

Dưới sự trợ giúp của tinh thần lực, tấm bản đồ do nàng vẽ còn chuẩn xác hơn nhiều so với những tấm bản đồ bán ngoài chợ.

Công việc chủ yếu của phụ nàng hằng chính là tuần tra khắp các khu cực ở phía bắc kinh thành, đường phố ngoại thành chằng chịt, hẻm tối chi chít, nếu quen thuộc với đường xá thì khó bắt giữ phạm nhân.

Bây giờ là cuối tháng 11, cửa ải cuối năm* sắp đến, thời gian là thời kỳ cao điểm của những tên trộm vặt phạm tội, nàng nhanh chóng vẽ xong bản đồ bắc thành, để phụ nàng thể ghi nhớ đường xá ở sắp nơi.

(*Cuối năm trang trải nợ nần.)

Bằng cách , một khi gặp phạm nhân sẽ vì lạc đường hoặc mà thả phạm nhân chạy.

Bắt càng nhiều phạm nhân, công lao càng nhiều hơn nữa, thể thăng tấp từ một nha sai phẩm cấp thành phẩm cấp.

“Tỷ tỷ, tỷ xem, đó là tên Cam Phồn Nhân dẫn đường cho chúng ?”

Nhìn theo ngón tay của Thời Đinh Hạo, Thời Phù Hân thấy Cam Phồn Nhân và mấy tên tiểu của gã đang phối hợp với , lặng lẽ tiếng động trộm hà bao của một nam nhân trung niên.

Cam Phồn Nhân lắc lư ước lượng hà bao trong tay, ngay khi đang cảm thấy vui mừng vì thu hoạch nhỏ, mới ngẩng đầu lên thấy tỷ Thời Phù Hân đang cách đó xa, ung dung đánh giá .

“Vèo!”

Cam Phồn Nhân xoay bỏ chạy, chẳng bao lâu biến mất ở trong con hẻm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-195.html.]

“Phù phù phù…”

Sau khi liên tục chạy qua mấy con ngõ nhỏ, Cam Phồn Nhân mới thở hổn hển dựa chân tường, ngừng thở hổn hển từng .

Ngay khi gã cho rằng an thì một bóng đen đột nhiên bao trùm đỉnh đầu khiến sắc mặt gã đổi rõ rệt.

“Ta , tại ngươi thấy chúng chạy ? Chúng lão hổ, còn thể ăn thịt ngươi ?”

Thời Định Hạo khó hiểu Cam Phồn Nhân.

Cam Phồn Nhân nuốt một ngụm nước miếng: “Các ngươi… Các ngươi theo gì?”

Thời Phù Hân mỉm : “Ta đánh giá cao ngươi!”

Nghe thấy câu , Cam Phồn Nhân nước miếng của cho sặc đến mức suýt chút nữa thắt thở, nhờ Thời Định Hạo vỗ một cái lưng gã , gã mới thở đều đặn trở .

“Cô nương, tiểu sinh hôn phối, đa tạ cô nương…”

còn dứt lời, Thời Định Hạo vỗ một cái vai cắt ngang câu của gã: “Ngươi bậy bạ gì , tỷ tỷ đánh giá cao ngươi là vì ngươi quen thuộc với chỗ , để ngươi dẫn chúng dạo một vòng.”

Nghe , sắc mặt Cam Phồn Nhân trở nên cứng đờ, ngay đó thả lỏng: “Hoá cô nương và tiểu gia dẫn đường…”

Thời Định Hạo: “Nếu thì ngươi nghĩ thế nào?”

Cam Phồn Nhân ngại ngùng mỉm .

Thời Phù Hân về phía gã : “Có những lăn lộn đường kiếm sống giống như các ngươi cũng phân chia thế lực ?”

Cam Phồn Nhân thể ngờ rằng nàng hỏi chuyện , sửng sốt một chút mới hàm hồ gật đầu.

Thời Phù Hân xoay : “Đi thôi, dẫn chúng một vòng xem , giới thiệu tỉ mỉ các thể lực mà ngươi .”

Phụ nàng việc ở bắc thành, chắc chắn thể tránh việc đối phó với đám , hiểu về bọn họ một chút chắc chắn sẽ ích.

Cam Phồn Nhân lập tức sa sầm mặt mày: “Cô nương, rốt cuộc các ngươi gì? Ta cho các ngươi , chúng cũng quy tắc riêng của .”

Thời Phù Hân: “Sẽ ai bảo ngươi phá hỏng quy tắc , chúng chỉ tìm hiểu tình hình một chút, ngươi chỉ cần cho chúng những thế lực , cai quản đại khái khu vực nào là .”

Cam Phồn Nhân càng do dự: “Các ngươi chuyện để gì?”

Thời Phù Hân: “Chúng mới đến kinh thành, hiểu sâu hơn về kinh thành, ngươi yên tâm , sẽ mang đến rắc rối cho các ngươi .” Nói xong, nàng thoáng qua Thời Định Hạo.

Thời Định Hạo thấy, lập tức lấy từ trong hà bao một thỏi bạc đặt tay Cam Phồn Nhân.

Cam Phồn Nhân lộ vẻ mặt do dự: “Các ngươi thực sự chỉ tìm hiểu chứ gì?”

Thời Phù Hân gật đầu: “Ngươi cảm thấy của thể ?”

Cam Phồn Nhân nghĩ đến cảnh tượng bắt ba tên Giang Dương đại đạo đó, nuốt nước miếng một nữa.

Chỉ với vũ lực của hai , thể lật đổ tất cả .

Biết rằng thể chạy thoát, Cam Phồn Nhân chỉ thể theo, dẫn hai tỷ bắt đầu dạo ở khắp bắc thành.

Dưới sự hướng dẫn và dẫn đường của Cam Phồn Nhân, tấm bản đồ trong tay Thời Phù Hân càng thêm chính xác.

Vừa chuyện, ba đến con đường gặp Giang Dương đại đạo đó.

Cách thật xa, Thời Phù Hân và Thời Định Hạo ngửi thấy mùi hương nồng nàn của Thục Ký Lỗ Hương.

“Thật sự ăn.”

Khi ngang qua Thục Ký Lỗ Hương, Thời Định Hạo nhịn nuốt nước miếng, bước chân cũng chần chừ.

Thời Phù Hân cũng khá hơn là bao, nhưng sự kiên định của nàng hơn một chút, kìm nén xúc động ăn đang điên cuồng trào dâng, gian nan chuyển dời tầm mắt: “Đi thôi.”

Thời Định Hạo đuổi theo với vẻ mặt đau khổ.

lúc , tiểu nhị của Thục Ký Lỗ Hương đột nhiên chạy đến ngăn cản hai : “Hai vị, chờ một chút, chưởng quầy nhà mời hai vị dùng cơm.”

Loading...