Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-08-27 22:53:00
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" còn tên Thời Định Hạo … Thật sự quá ồn ào, phụ mẫu , đến lớp xưng gọi với những khác, giống như quen với bọn họ từ lâu lắm .”

“Vừa mới tan học luyên thuyên dứt, bộ phòng học cũng chỉ thấy giọng của .”

Thời Chính Khôn im lặng: “Những khác ?”

Thời Định Dương dừng một chút: “Thực , những chuyện ở biên quan kể cũng khá thú vị.”

Nghe thấy câu , những khác đều nên lời, ngay cả bản cũng Thời Định Hạo hấp dẫn.

Thời Chính Khôn suy nghĩ một chút, hỏi: “Bọn họ học hành như thế nào?”

Sắc mặt Thời Định Dương suy sụp: “Về học thức thì con , nhưng tên Thời Định Hạo học thuộc lòng giỏi, còn khoe khoang với chúng con rằng chỉ cần là thứ qua thì sẽ thể quên .”

Nghe , im lặng một nữa.

Một lúc lâu , Thời Chính Khôn mới mở miệng: “Sau nếu gặp nhà , chỉ cần bọn họ gây chuyện với các con, các con cũng đừng trêu chọc bọn họ.”

Thời Phù Nhiễm và Thời Định Dương gật đầu: “Vâng, phụ .”

Sau giờ cơm tối, khi bọn họ rời hết, Thời Chính Khôn mới khổ : “Ta vẫn luôn suy nghĩ tại lúc nhà cữu cữu Tưởng gia truyền đạt đến phủ ý nguyện cả nhà chúng dọn Thời phủ, bây giờ dường như hiểu một chút.”

Nếu tác dụng gì với bá phủ, cữu cữu Tưởng gia chắc chắn sẽ trực tiếp phủ nhận yêu cầu của bọn họ.

Cữu cữu Tưởng gia bằng lòng truyền đạt, điều đó nghĩa là Tưởng gia đánh giá cao nhà .

Tăng Vũ Vi cũng thể ngờ rằng cả nhà khác xa so với những gì bọn họ tưởng tượng như : “Lão gia…”

Thời Chính Khôn cắt ngang câu của Tăng Vũ Vi: “Thôi quên , chúng dọn ngoài , chúng trêu chọc đến bọn họ là , ai lo phận nấy.”

Cuộc sống của cả nhà Thời Chính Hoà ở bá phủ yên , bốn Thời Định Hiên ngày ngày học, Thời Chính Hoà mỗi ngày dạo khắp nơi tìm công việc, Kim Nguyệt Nga chịu đựng cảm giác thoải mái ở trong phòng Thời lão phu nhân, lặng lẽ quan sát mấy Thời đại phu nhân đối nhân xử thế như thế nào.

Thời Định Hiên và Thời Phù Âm vô cùng chăm chỉ chịu khó, nghiêm túc sách, chỉ trong vòng nửa tháng nhóm phu tử khen ngợi.

Thời Phù Hân và Thời Định Hạo chút biếng nhác, nhưng đầu óc hai khá nhanh nhẹn, bài tập cũng bỏ sót, cho dù việc riêng ở trong lớp thì các phu tử cũng gì cả.

Thời lão phu nhân thấu tình hình cả nhà thứ tử ở trong mắt, trong lòng vô cùng vui mừng.

vẫn luôn lo lắng cả nhà thứ tử sẽ thể hoà nhập với cuộc sống ở bá phủ, bây giờ xem , là bà xem thường cả nhà thứ tử.

Nghe thấy nha thông báo Kim thị đến thỉnh an, mặt Thời lão phu nhân nở nụ hài lòng.

Kim thị tích cực thỉnh an bà , bà thể khi mặt ba nhi tức khác, Kim thị tự nhiên, bởi vì thể tiếp chuyện nên sẽ khác vô tình cố ý bỏ qua, nhưng ngày nào Kim thị cũng kiên trì đến cuối cùng mới rời .

, Kim thị vẫn đang âm thầm học tập cách đối nhân xử thế của bà và ba nhi tức khác.

Thái độ nghiêm túc học tập khiến bà hài lòng, bốn hài tử của nhà thứ tử bây giờ thể xuất sắc như , công lao của mẫu như Kim thị thể bỏ qua.

Thời gian trôi qua từng chút từng chút, chẳng bao lâu đến cuối tháng.

Khí Hoa hiên.

Sáng hôm đó mới tan học, Thời Phù Hân nhanh chóng thu dọn sách vở, ngày 27 tháng 10, cũng chính là ngày mai, là sinh thần tỷ tỷ Thời Phù Âm của nàng, nàng và Thời Định Hiên, Thời Định Hạo hẹn với trưa nay sẽ ngoài mua lễ vật sinh thần cho Thời Phù Âm.

Vừa mới thu dọn sách vở một nửa thấy Thời Phù Nhiễm gọi Thời Phù Lâm , nàng lớn tiếng rằng hai ngày hội mã cầu sẽ tổ chức ở Đông Thăng bá phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-182.html.]

Chúng cô nương , lập tức tụ tập xung quanh Thời Phù Nhiễm.

Thời Phù Nhiễm bao vây xung quanh đắc ý về phía Thời Phù Hân và Thời Phù Âm, đó mới mỉm với những khác: “Đông Băng bá phủ tổ chức hội mã cầu là để mở tiệc chiêu đãi Hoài Viễn tổng đốc.”

“Nghe Triệu tiểu công tử của Hoài Viễn tổng đốc vô cùng lợi hại, ngày hôm đó mới trở về kinh thành giúp Đại Lý Tự bắt ba tên Giang Dương đại đạo, khiến bộ khu chợ phía Bắc chấn động.”

“Thật giả ?”

“Triệu tiểu công tử nhà Hoài Viễn tổng đốc năm nay mới mười ba tuổi thôi đúng , Giang Dương đại đạo lợi hại, võ công của ngài cao cường như ?”

“Đương nhiên là thật , ngoại tổ phụ của là Đại Lý Tự thiếu khanh, ông còn đích cùng với Đại Lý Tự Khanh trực tiếp lời cảm tạ với Hoài Viễn tổng đốc đấy.”

tại , Hoài Viễn tổng đốc hình như thừa nhận chuyện ?”

“Đó là do Hoài Viễn tổng đốc khiêm tốn, Triệu tiểu công tử quá đắc ý, để cảm tạ Triệu tiểu công tử cứu giúp khu chợ phía bắc, Thục Ký Lỗ Hương còn cố ý tặng Triệu tiểu công tử một tấm thẻ bài đấy.”

“Tấm thẻ bài của Thục Ký Lỗ Hương là thứ khó , xem Triệu tiểu công tử thực sự giúp đỡ bắt ba Giang Dương đại đạo .”

“Nhiễm tỷ nhi, nhà nhận thiệp mời của Đông Thăng bá phủ ?”

Nụ mặt Thời Phù Nhiễm cứng một chút, ngay đó hất cằm : “Ngoại tổ gia nhà nhận , ngoại tổ mẫu sẽ để chúng cùng tham gia hội mã cầu.”

Nàng dứt lời, lập tức nhận một đợt ánh mắt hâm mộ.

Các cô nương trong lớp đều vây xung quanh Thời Phù Nhiễm, chỗ của Thời Phù Hân và Thời Phù Âm trở nên trống trải.

Thời Phù Âm thu dọn sách vở xong, đầu thì phát hiện đang ngẩn .

“Muội đang nghĩ gì ?”

Thời Phù Âm đưa tay quơ quơ mặt Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân phục hồi tinh thần, thoáng qua Thời Phù Nhiễm: “Những gì bọn họ chút quen tai.”

Giang Dương đại đạo, khu chợ phía bắc, Thục Ký Lỗ Hương… Đó chẳng là những và chuyện bọn họ gặp ngày hồi kinh hôm đó ?

Thời Phù Âm nhanh chóng thu dọn giúp Thời Phù Hân, hiệu cho Thời Phù Hân rời .

Thời Phù Hân thoáng qua Thời Phù Nhiễm đang hào hứng chuyện, đó nhanh chóng theo Thời Phù Âm khỏi lớp học.

tạo bất ngờ cho Thời Phù Âm, khi ăn cơm trưa xong, Thời Định Hiên, Thời Phù Hân và Thời Định Hạo tìm một cái cớ nào đó cắt đuôi Thời Phù Âm lẻn khỏi cửa.

Võ Xương bá phủ cách hoàng thành gần, chỉ cách mấy con phố, đường đến khu chợ phía tây, vặn ngang qua Tây An môn của hoàng thành.

Giữa nội thành và hoàng thành là một bức tường thành cao chừng mười mét, ngăn cách hai khu vực vơi , nếu cho phép, dân bình thường thể tuỳ ý hoàng thành.

Nhìn cánh cổng thành uy nghiêm khí phái của hoàng thành, khoảnh khắc Thời Phù Hân mới thực sự cảm nhận bản đang sống triều đại phong kiến nghiêm ngặt hà khắc.

Cánh cửa hoàng thành gần trong gang tấc, nhưng cấp bậc nghiêm ngặt ngăn cách nàng ở bên ngoài.

“Tỷ tỷ, tỷ đang ?”

Thời Định Hạo tò mò đến gần.

Thời Phù Hân thoáng qua tường thành: “Ta đang nghĩ xem bình thường thế nào mới thể cửa thành ?”

Thời Định Hạo đánh giá tường thành một chút: “Bức tường chỉ cao mười mét, cao lắm, thể bay .”

Thời Phù Hân liếc mắt một cái: “Ta đang đường đường chính chính, quang minh chính đại cơ.”

Loading...