Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 172
Cập nhật lúc: 2025-08-27 22:52:50
Lượt xem: 73
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Thời Chính Hoà và Kim Nguyệt Nga cũng về phía , Trương ma ma dám trì hoãn thêm nữa, căng da đầu : “Lúc Chính Khôn lão gia dọn ngoài, mấy đại lão gia chút nỡ.”
Thời Phù Hân nhàn nhạt mỉm : “Tình cảm của bọn họ khá .” Nhìn thấy biểu cảm cúi đầu khinh thường của Trương ma ma, nàng : “Trương ma ma, bà lui xuống .”
Trương ma ma vội vàng hành lễ, vội vàng rời khỏi phòng, khi mái hiên, bà mới thở phào nhẹ nhõm một .
Bà thực sự sợ lục cô nương hỏi những câu hỏi sắc bén gì.
Trong phòng chỉ còn cả nhà Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân hài lòng với câu trả lời của Trương ma ma lắm: “Mấy lời hàm hồ qua loa, rõ ràng bà thực sự xem tứ phòng chúng là chủ tử mà.”
“Nha , bà tử bên cạnh chúng , còn gã sai vặt bên cạnh ca ca và Cửu Lang đều là do trong phủ sắp xếp, những mặc dù ngoài mặt đang hầu hạ chúng , nhưng lưng cũng là của ai, chúng nhất định cẩn thận một chút.”
Thời Định Hạo lập tức hỏi: “Cẩn thận gì cơ?”
Thời Phù Hân trừng mắt một cái: “Cẩn thận bí mật, điểm yếu của , nếu khác , đó lấy cớ đó để khơi mào thị phi hoặc tổn thương nhược điểm của .”
Thời Định Hạo ôm hai tay ngực, khoa trương động tác rùng : “Không thể nào, tỷ tỷ, những gì tỷ khiến sợ quá.”
Thời Phù Hân quan tâm đến , về phía Thời Chính Hoà, Kim Nguyệt Nga, Thời Định Hiên và Thời Phù Âm : “Nói tóm , chúng chuẩn thật cho một màn trạch đấu.”
Kim Nguyệt Nga lộ vẻ lo lắng: “Trạch đấu? Đấu cái gì mà đấu, chúng tự sống cuộc sống của là .”
Thời Phù Hân: “Nương, chỗ nào thì chỗ đó sẽ thị phi, tranh đấu, chúng trở về Thời phủ, Thời phủ giống như một bàn cờ, mà chúng chính là những quân cờ bàn cờ, cho dù chúng lòng tranh đấu thì cũng sẽ khác kéo đấu trường.”
“Cũng giống như hôm nay, rõ ràng chúng từng đắc tội với nhị cô cô, nhưng bởi vì nhị cô cô mối quan hệ với nhi tử Lý gia nên khiến chúng hổ mặt , trong những tình huống như thế , nếu chúng đấu tranh mà tiếp tục nhẫn nhịn thì sẽ để ấn tượng yếu đuối dễ ức h.i.ế.p cho khác.”
“Loại ấn tượng một khi ăn sâu bén rễ, thử ngẫm xem, khác sẽ đối xử với chúng như thế nào? Nói chừng ngay cả đám hạ nhân trong phủ cũng dám dẫn một chân lên chúng đấy.”
Kim Nguyệt Nga im lặng.
Thời Chính Hoà chống đầu gì, dáng vẻ giống như đang đau đầu.
Thấy hai phát sầu, Thời Phù Hân cũng dừng , tiếp tục : “Suy cho cùng, nếu khinh thường, bắt nạt thì bản lĩnh thực sự.”
“Một đại gia đình giống như bá phủ, chỉ những năng lực mới quyền lên tiếng, mới khác coi trọng và đánh giá cao.”
Thời Định Hạo một câu: “Cũng giống như nhị cô phu, ông là quan viên tứ phẩm, cho nên tam cô phu và lục cô phu đều lấy lòng ông , cho dù ông phớt lờ, những khác cũng mỉm lành.”
Thời Phù Hân gật đầu: “ , chúng và những thành viên khác của Thời gia bất cứ tình cảm nào, khác cũng sẽ vô duyên vô cớ đối xử với chúng , thể cũng chỉ còn lợi ích.”
“Cho nên, chúng suy nghĩ thật kỹ, chúng thế nào mới thể chỗ ở Thời gia, gì mới thể sống trong phủ.”
Lúc , bên ngoài phòng vang lên động tĩnh, là bà tử đun nước nóng xong, đến hỏi Thời Chính Hoà và Kim Nguyệt Nga tắm rửa .
Thời Định Hiên lập tức dậy: “Vất vả một ngày trời, phụ mẫu mau nghỉ ngơi , chúng con cũng về đây.”
Thời Chính Hoà gật đầu, Thời Định Hiên dẫn theo , rời khỏi phòng.
Sau khi sân viện, Thời Định Hiên mới về phía Thời Phù Hân: “Muội đấy, phụ mẫu vẫn quen với cuộc sống ở trong bá phủ , lúc những lời chỉ sợ sẽ tạo thêm áp lực cho hai .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-172.html.]
Thời Phù Hân cho rằng quá sớm: “Nói sớm chuẩn sớm, thể để chuyện xảy mặt với nghĩ cách , đúng ? Ca ca, xem thường phụ mẫu , bọn họ là chịu áp lực giống như nghĩ .”
“Phụ mười ba tuổi chiến trường, nếu năng lực tinh thần mạnh mẽ thì thể thoát khỏi nguy hiểm hết đến khác và sống sót đến tận bây giờ ?”
“Còn mẫu , phụ quanh năm ở nhà, một nuôi dưỡng bốn chúng trưởng thành, còn đối phó với đám quỷ hút m.á.u Lý gia , khi nào tuột khỏi dây xích ?”
Những lời khiến Thời Định Hiên thể phản bác: “Muội cũng lý, là nghĩ chu , chúng thực sự nên đổi tâm lý, thôi, trở về nghỉ ngơi.”
…
Sau khi trở về phòng , Thời Phù Hân tắm rửa xong xuôi bảo Kim Quế Nguyên Bảo lui xuống, cho các nàng gác đêm ở trong phòng .
Kim Quế do dự một chút, mới nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày lui xuống với Nguyên Bảo.
Hôm nay cô nương sai nàng cất hà bao, nàng theo, mãi cho đến khi thấy chỉ thị của đại phu nhân mới lui xuống, cô nương tức giận với nàng ?
Sau khi thấy tiếng đóng cửa, Thời Phù Hân xuống giường, khoanh chân bắt đầu thiền để tu luyện nội lực, một canh giờ , mới đúng giờ chui trong ổ chăn.
Sáng sớm hôm , trời còn sáng, Thời Phù Âm thức dậy luyện kiếm, chờ đến khi nàng luyện tập xong, Thời Phù Hân mới chậm rãi chui khỏi ổ chăn.
Sau khi ăn sáng xong, An ma ma bên cạnh Thời lão phu nhân mỉm đến Ý Quế viện.
“Lão phu nhân sai lão nô đến xỏ lỗ tai cho hai vị cô nương.”
“Tam cô nương, lục cô nương đừng sợ, lão nô nhanh, sẽ đau hai .”
An ma ma vốn định an ủi hai vài câu, nhưng thấy hai tỷ mở to hai mắt tò mò cây ngân châm trong tay , mặt chút sợ hãi nào, bà cũng thể thốt nên lời an ủi.
“Tam cô nương ?”
Thời Phù Âm gật đầu: “Làm phiền ma ma .”
Hai châm đ.â.m tai, thấy Thời Phù Âm thậm chí còn thèm chớp mắt dù chỉ một cái, An ma ma thầm cảm thấy kỳ lạ, tam cô nương là một sợ đau, đến lượt Thời Phù Hân cũng như .
An ma ma thành công việc vô cùng thuận lợi, các cô nương trong phủ đều là do bà châm lỗ tai, khi đ.â.m xong nào nấy đều lóc ầm ĩ một phen, chỉ tam cô nương và lục cô nương là yên tĩnh nhất.
“Đây là thuốc mỡ xỏ lỗ tai, thể phòng ngừa lỗ tai sưng đỏ, hai vị cô nương nhớ bôi hàng ngày.”
Thời Phù Hân nhận lấy chiếc hộp nhỏ trong tay An ma ma, mở ngửi ngửi, đó đặt ở bàn: “Lát nữa chúng sẽ bôi.”
An ma ma cũng nghĩ nhiều, mỉm rời .
Sau khi bà rời , Thời Phù Hân lập tức cất hộp nhỏ tận trong cùng của hộp trang điểm: “Tỷ tỷ, chúng bôi cái , lát nữa sẽ điều chế một loại thuốc mỡ khác.”
Thời Phù Âm mỉm gật đầu: “Được.”
Sau đó, khi Thời Phù Âm trở về phòng sách, Thời Phù Hân lấy tay nải dược liệu mang từ núi Thiên Sơn đến, bắt đầu điều chế thuốc mỡ.
Đến giữa trưa, Thời Phù Hân điều chế thuốc xong, bôi thuốc với Thời Phù Âm mới đến Ý Tường đường.
Thời lão phu nhân vành tai của hai , thấy dấu hiệu sưng đỏ, nhưng vẫn quên dặn dò: “Nhất định bôi thuốc đấy, nếu nhiễm trùng miệng vết thương sẽ .”
Thời Phù Âm mỉm đáp lời: “Tổ mẫu, chúng sẽ bôi thuốc đúng giờ.”