Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 163
Cập nhật lúc: 2025-08-26 22:53:48
Lượt xem: 72
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Phù Hân thấy , để cho Thời Phù Âm chọn nữa, trực tiếp lên phía chỉ hai : “Sau hai các ngươi sẽ theo .”
Vẻ mặt vui của hai nha gọi tên gần như thể che giấu nữa.
Thời Phù Hân cũng dây dưa với các nàng nữa, sải bước về phía đông sương phòng: “Mau theo , tắm rửa một chút.”
Hai nha gọi tên khổ đưa mắt một cái, miễn cưỡng theo đến đông sương phòng, hai con rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một .
Thực , khi chọn đến Ý Quế viện hầu hạ, các nàng đều chút nào.
Số phận của những nha như bọn họ đây về cơ bản đều phụ thuộc chủ tử, chủ tử đều trực tiếp quyết định tiền đồ vận mệnh của các nàng.
Cả nhà tứ lão gia trở về từ biên quan, những ở biên quan đều thô kệch thể chịu nổi, kiến thức nông cạn, hầu hạ một chủ tử như , bọn họ còn thể tương lai gì nữa?
Lúc khi trong phủ chọn nha , bộ trong phủ đều đến đây, là do vận khí của các nàng nên mới chọn.
Thôi , các nàng cũng chỉ thể chấp nhận phận, ai bảo bọn họ là hầu trong phủ chứ?
việc theo cô nương nào vẫn chút khác biệt.
Lúc nãy, các nàng cẩn thận quan sát hành vi cử chỉ của hai vị cô nương , tam cô nương rõ ràng yên tĩnh trầm hơn nữa, lục cô nương chút hiếu động, trong hai vị cô nương, nào dễ hầu hạ, nào khó hậu hạ chỉ cần một cái là ngay.
Cách bài trí của đông sương phòng… Rất thở khuê các, tràn ngập phong cách thiếu nữ, mùng, đệm chặn, đệm, rèm châu gì đó gần như đều là màu hồng nhạt, màu hồng cánh sen.
Những khác lẽ sẽ thích điều lắm, quá yếu ớt.
Thời Phù Hân- Người chán là nữ hán tử và bức thiết trở thành tiểu nữ sinh thực sự thích.
Trong hai nha theo đến đây, một thấy Thời Phù Hân đang mở cửa tủ quần áo, nàng vội vàng bước đến mở giúp: “Váy áo trong ngăn tủ đều là do đại phu nhân dặn dò phòng kim chỉ may gấp, ngài lo lắng kích cỡ thích hợp nên chỉ bốn bộ.”
“Sau khi tắm xong, cô nương thể thử xem , nếu thích hợp, hoặc thích kiểu dáng, hoa văn và màu sắc , thể để của phòng kim chỉ sửa sang một nữa.”
Bốn bộ quần áo lượt màu vàng nhạt, màu hồng phấn, màu xanh nước biển và màu xanh nhạt.
Lịch sự tao nhã thì lịch sự tao nhã thật đấy, nhưng nổi bật làn da của nàng lắm.
Thời Phù Hân bàn tay còn đen hơn cả nha của , rụt rụt tay .
Phải nhanh chóng trắng da mới , lát nữa ngâm thuốc tắm trắng da.
Cuối cùng, Thời Phù Hân chọn chiếc váy áo màu xanh nước biển , chuẩn nó khi tắm rửa.
Một nha lấy quần áo xuống, thấy một nha khác vẫn yên nhúc nhích, nàng thể mở miệng : “Cô nương tắm rửa, mau bảo Tôn bà tử xách nước ấm đến đây.”
Lúc , nha mới phản ứng , xoay ngoài.
Thấy , Thời Phù Hân hỏi: “Ngươi tên là gì?”
Nha trả lời: “Nô tỳ vẫn đang chờ cô nương ban tên đấy?”
Thời Phù Hân bày vẻ mặt kinh ngạc: “Các ngươi tên ?”
Nha lắc đầu: “Có, nhưng dựa theo quy củ ở trong phủ, nếu chúng nô tỳ phân phó đến bên cạnh cô nương hầu hạ thì để cô nương đặt tên một nữa.”
Thời Phù Hân: “Còn quy củ như ?” Nói xong, nàng phiền não suy nghĩ tên, khi thấy một nha khác phòng một nữa, ánh mắt nàng sáng ngời.
“Ta nghĩ , ngươi tên là Kim Quế, ngươi tên là Nguyên Bảo.”
Hả…
Hai nha ngẩn , đặc biệt là sắc mặt của nha gọi bà tử lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-163.html.]
Thấy hai phản ứng gì, Thời Phù Hân các nàng: “Sao , các ngươi thích ?”
Kim Quế lập tức hành lễ trả lời: “Kim Quế đa tạ cô nương ban tên.”
Nha còn thấy Kim Quế đồng ý, mới bất đắc dĩ uốn gối xuống: “Nguyên Bảo… Đa tạ cô nương ban tên.” Cái tên Nguyên Bảo thực sự quá thô tục!
Thời Phù Hân mỉm tủm tỉm gật đầu: “Kim Quế, Nguyên Bảo, dễ dễ nhớ, , các ngươi ở trong phủ bao lâu ?”
Kim Quế trả lời: “Hồi cô nương, chúng nô tỳ đều là hầu từ nhỏ trong phủ.”
Thời Phù Hân hỏi: “Là đại phu nhân bảo các ngươi đến đây hầu hạ?”
Kim Quế gật đầu: “ , đại phu nhân chọn chúng nô tỳ, khi lão phu nhân cho phép, chúng nô tỳ mới sắp xếp đến Ý Quế viện.”
Thời Phù Hân rũ mắt xuống, đại phu nhân lựa chọn, lão phu nhân cho phép, cảm giác cũng qua loa lệ lắm, nhưng chọn hai nha rõ ràng hầu hạ các nàng lắm…
Chỉ thể là nước ở hậu viện hào môn thật sâu!
Lúc , một bà tử hơn ba mươi tuổi xách theo một thùng nước ấm .
Thời Phù Hân gì thêm nữa, dậy tịnh phòng bên trong.
Trước khi ngâm nước tắm, nàng đưa hai túi thuốc bột cho Kim Quế: “Đưa đến chỗ tứ phu nhân và tam cô nương.”
Kim Quế lộ vẻ mặt khó hiểu: “Đây là?”
Thời Phù Hân: “Bọn họ sẽ .”
Nghe , Kim Quế hỏi thêm gì nữa, nhanh chóng khỏi phòng để giao đồ.
Kim Quế , chỉ còn Nguyên Bảo ở đây.
Thấy Thời Phù Hân phòng trong cũng gọi , Nguyên Bảo chỉ yên đó nhúc nhích.
Sau khi giao đồ xong trở về, Kim Quế thấy Nguyên Bảo vẫn đang ở gian phòng, nàng vội vàng kéo đối phương đến cửa phòng, nhỏ giọng : “Sao ngươi hầu hạ?”
Ở mặt tỷ quen , Nguyên Bảo cũng giấu giếm sự miễn cưỡng của : “Cô nương gọi .”
Kim Quế chút tức giận: “Ngươi… Cô nương gọi mà ngươi cũng chủ động ? Ngươi bảo ngươi như thế nào đây?” Nói , nàng thở dài một tiếng, hạ giọng một nữa.
“Ta trong lòng ngươi vui, nhưng chúng đến bên cạnh cô nương thì việc thật , nếu ngươi cứ lười nhác như , sợ cô nương đuổi ngươi ?”
Nguyên Bảo xì một tiếng: “Đơn Dung tỷ, tỷ chuyện bé xé to .” Nói , nàng hất cằm về phía phòng trong: “Cả nhà tứ lão gia từ đến nay từng khác hầu hạ, dù chúng ít một chút, bọn họ cũng sẽ phát hiện điều gì khác thường .”
Kim Quế nhíu mày: “Tốt nhất là ngươi nên nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ của , ngươi thế là đang kinh chủ đấy, nếu để đại phu nhân và lão phu nhân , đừng ngươi, mà ngay cả nhà ngươi cũng sẽ liên lụy đấy.”
Nói xong, thấy Nguyên Bảo vẫn bày dáng vẻ nước đổ đầu vịt, Kim Quế lo lắng Thời Phù Hân chờ lâu nên trừng mắt nàng một cái nhanh chóng tịnh thất.
“Cô nương, nô tỳ về , để nô tỳ hầu hạ tắm rửa nhé?”
“Không cần, nếu việc gì sẽ gọi ngươi.”
Nghe thấy câu , Nguyên Bảo lập tức cho Kim Quế một ánh mắt “Ngươi xem sai đúng ?”.
Kim Quế quan tâm đến nàng , bên ngoài bình phong: “Cô nương, nô tỳ ở bên ngoài, nếu chuyện gì cứ gọi .”
“Được.”
Trong thùng gỗ, cả Thời Phù Hân đều chìm mặt nước, mãi đến khi thể nín thở nữa mới nổi lên, như mấy , chờ đến khi nước trở nên lạnh lẽo, nàng mới dậy khỏi thùng gỗ.
Kim Quế thấy động tĩnh vang lên trong phòng, dự dự nên mở miệng hỏi thì thấy Thời Phù Hân mặc xong váy áo ngoài, nàng vội vàng : “Cô nương mặc bộ váy áo thật .”
Ai cũng thích những lời ý , đặc biệt còn khen nàng xinh , hai má lúm đồng tiền hai bên khoé miệng Thời Phù Hân lập tức lộ ngoài.