Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 151
Cập nhật lúc: 2025-08-26 22:53:36
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn thấy ngựa xe rõ ràng trở nên nhiều hơn đường , bốn đứa nhỏ Lý Tam Lang lộ vẻ khao khát, trong khi Lý Trường Sâm và Kim Nguyệt Nga rõ ràng chút căng thẳng.
“Cuối cùng cũng trở về, lẽ chiều mai thể đến kinh thành.”
Thời Niên và Từ ma ma khẽ thở phào nhẹ nhõm một .
Chuyến đón thực sự dễ dàng gì.
“Từ ma ma, kinh thành là nơi như thế nào?”
Trong chiếc xe ngựa đang chậm rãi đến kinh thành, Lý Ngũ Nha vuốt ve chồng Xích Diễm nghiêng đầu hỏi Từ ma ma.
“Kinh thành , là nơi phồn hoa nhất thế gian , trung tâm hội tụ quyền lực, những quyền thế, giàu và tài hoa nhất đời đều ở chỗ .”
Nhắc đến kinh thành, Từ ma ma lập tức tỏ hớn hở, cả đều toát lên sự kiêu ngạo và tự hào khi bà là kinh thành.
“Thân là nơi ở của thiên tử, kinh thành là châu thành phòng ngự nghiêm ngặt nhất, dân cư đông đúc nhất Đại Hạ, nó chia thành ngoại thành, nội thành, hoàng thành và cung thành.”
“Cung thành là nơi Hoàng thượng và các phi tần hậu cung cư trú, nếu triệu kiến thì thể .”
“Hoàng thành là nơi hoàng quốc thích ở, nếu giao tình với các quý nhân ở đây thì thể .”
“Trong nội thành nhiều gia đình quyền quý và quan to triều đình cư trú, một thương nhân giàu chỗ dựa cũng thể ở đây, nhưng ít.”
“Ngoại thành là nơi các quan viên bình thường và bá tánh bình thường ở.”
Trong xe ngựa, Kim Nguyệt Nga và Lý Nhị Nha, Lý Ngũ Nha đều vô cùng nghiêm túc lắng .
Lý Ngũ Nha hỏi: “Thời gia ở trong nội thành ?”
Trên mặt Từ ma ma nở một nụ vinh dự và tự hào: “Đương nhiên , Võ Xương bá phủ chính là công thần khai quốc, phủ là do Thái tổ đích ban thường, cũng chỉ cách hoàng thành mấy con phố.”
Lý Ngũ Nha hỏi: “Phủ lớn ? Sau khi chúng trở về liệu đủ nơi ở ? Có chen chúc với khác ?” Dáng vẻ chút lo lắng.
Từ ma ma bật một tiếng: “Cô nương ngoan của ơi, ngài nên để những suy nghĩ của ở trong bụng , phủ bá tước , thực sự lớn, bộ phía đông phố Trường Nhạc đều là phủ bá tước, nhiều hơn mấy các ngài cũng đủ ở.”
Mặc dù sớm phủ bá tước sẽ quá nhỏ, nhưng khi nó chiếm hẳn cả một con phố, Lý Ngũ Nha vẫn chút kinh ngạc cảm thán.
Đó là gia đình quyền quý đấy!
Sự kinh ngạc mặt Kim Nguyệt Nga và Lý Nhị Nha càng đậm hơn nữa.
Lý Nhị Nha chút nên lời: “Chiếm một con phố lớn, một phủ lớn như thể ở ?”
Từ ma ma bật một nữa: “Mặc dù chỗ ở của phủ bá tước dư dả, nhưng cũng ít chủ tử, ngươi một sân, một sân, cộng thêm hạ nhân cũng đủ để ở.”
Nhìn dáng vẻ khoe khoang của Từ ma ma, Lý Nhị Nha và Lý Ngũ Nha đều im lặng.
Thời ma ma đang đến thích thú, tiếp tục hơn hở phổ cập kiến thức cho ba mẫu tử “nhà quê” Kim Nguyệt Nga: “Thực phủ của chúng cũng thể là lớn, kể phủ vương, phủ công chúa, chỉ riêng phủ quốc công, hầu phủ thôi cũng lớn hơn bá phủ.”
“Giống như phủ của Khánh Quốc công phủ mới gọi là khí phái, nó chiếm bộ phố Trường Bình, phố Trường Nhạc mà chúng còn chia thành hai phố đông tây, huống chi là những phủ vương, phủ công chúa ở trong hoàng thành.”
Nghe thấy những lời , mẫu tử Kim Nguyệt Nga một nữa ấn tượng sâu sắc về sự xa hoa của các quý tộc kinh thành.
Ngay khi ba đang cảm thán vì chuyện thì Từ ma ma đột nhiên thở dài.
“Haiza, đáng tiếc, phủ bá tước chỉ thể thừa kế năm đời, đến đời lão thái gia thì hết hạn, đó sẽ thu hồi tước vị.”
Hả?
Sự đổi đột ngột khiến ba mẫu tử thể phản ứng kịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-151.html.]
Lý Ngũ Nha: “Bà ý gì? Ý của bà là, khi lão thái gia Thời gia… Phủ bá tước sẽ còn nữa?”
Từ ma ma thở dài, gật đầu.
Lý Ngũ Nha và Lý Nhị Nha đưa mắt .
Thời lão thái gia, cũng chính là tổ phụ của các nàng lẽ chừng 5-60 tuổi đúng , cách khác, bọn họ thể công tử tiểu thư phủ ba tước nổi mấy năm nữa.
Lý Ngũ Nha đột nhiên hỏi một câu: “Không thể kế tục ?”
Từ ma ma Lý Ngũ Nha: “Có thể, nhưng quá khó, cần lập công thật lớn, kể từ khi Thái tổ kiến quốc đến nay, chỉ hai nhà thành công thôi.”
Sau đó, Lý Ngũ Nha gì thêm nữa, lúc nãy nàng chỉ tò mò hỏi, dù phụ nàng là trưởng tử, cho dù kế tục tước vị cũng liên quan đến bọn họ.
“Ồ, dừng ?”
Chiếc xe ngựa đột nhiên dừng , Lý Ngũ Nha vội vàng xốc rèm xe lên, ló đầu bên ngoài.
Từ ma ma thấy, do dự thôi.
Thân là một cô nương, hành vi cử chỉ thể thô lỗ như chứ!
thử nghĩ đến suốt cả hành trình , cô nương vẫn luôn như , đôi lúc thậm chí còn rướn ngoài, phụ mẫu nàng cũng quan tâm, Từ ma ma đành nuốt những lời trở về.
Đương nhiên, Lý Ngũ Nha hề chú ý đến sắc mặt của Từ ma ma, lúc bộ sự chú ý của nàng đều cảnh sắc bên ngoài xe thu hút.
“Mẫu , tỷ tỷ, hai mau xem, đến kinh thành !”
Nghe , Kim Nguyệt Nga và Lý Nhị Nha cũng ngoài xe ngựa, bức tường thành kéo dài vô tận, cao ngất đồ sộ , mặt lộ vẻ cảm thán kinh ngạc.
Tường thành ở biên giới cũng gì hiếm lạ với bọn họ, nhưng tường thành ở kinh thành, cũng là tác dụng tâm lý , bọn họ luôn cảm thấy càng thêm trang nghiêm thần thánh, khí thế hùng vĩ.
Tại xe ngựa dừng ?
Bởi vì một hàng dài đang xếp hàng phía xe ngựa bọn họ.
Có đội lạc đà lôi kéo hàng hoá, xe kéo củi, rau dưa, xe đẩy tay lương thực, những chiếc xe ngựa tinh xảo phú quý, những chiếc xe bò nhiều đó, già cưỡi con lừa, những bán hàng rong khiêng những gánh hàng nặng, muôn hình muôn vẻ, kịp .
“Mỗi ngày đều nhiều kinh thành như ?” Lý Nhị Nha chút cứng lưỡi.
Từ ma ma chú ý đến tình hình bên ngoài, mặt chút kinh ngạc: “Mặc dù kinh thành nhiều, nhưng hiếm khi cảnh tượng xếp hàng dài như lắm.”
Nói , bà dừng một chút.
“Có thể là do phía xảy chuyện gì đó.”
Lý Ngũ Nha: “Vậy chờ đến khi nào mới thể thành?”
Chuyện Từ ma ma cũng thể : “Nếu chuyện giải quyết nhanh thì sẽ chờ lâu .”
Lý Ngũ Nha Lý Thất Lang đang cưỡi cùng một con ngựa với Lý Trường Sâm ở bên ngoài xe ngựa, suy nghĩ một chút xoay về phía Lý Nguyệt Nga: “Mẫu , chờ trong xe ngựa nóng nực thật nhàm chán, con xuống xem .”
Kim Nguyệt Nga chút do dự: “Bên ngoài nhiều như …”
Lý Ngũ Nha nắm lấy cánh tay Kim Nguyệt Nga, lắc lư: “Mẫu , con lớn thế , còn sợ con lạc ?”
Biết nữ nhi của là thể yên , Kim Nguyệt Nga bất đắc dĩ gật đầu.
Từ ma ma thấy Kim Nguyệt Nga thế mà đồng ý, do dự thôi, còn kịp gì thì Lý Ngũ Nha mở cửa xe chui ngoài, khi nhảy xuống xe ngựa còn đầu hỏi Lý Nhị Nha một tiếng: “Tỷ tỷ, tỷ xuống xem một chút ?”
Lý Nhị Nha lắc đầu: “Ta trong xe ngựa chuyện với nương.”
Càng đến gần kinh thành, Kim Nguyệt Nga càng căng thẳng, Lý Nhị Nha nhận điều nên ngừng chuyện với bà , dùng chuyện để phân tán sự chú ý của bà , để tránh bà căng thẳng quá mức.