Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 150
Cập nhật lúc: 2025-08-26 22:53:35
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Sau khi tiên hoàng , ngài vô cùng tức giận, lệnh truy nã khắp Đại Hạ, từng thấy bức hoạ của Quý Bán Tiên lệnh truy nã.”
“Quỷ Bán Tiên bởi vì điều chế thuốc độc quanh năm, thậm chí tiếc lấy thử độc, trong tích tụ một lượng lớn độc , độc khí lan tràn đến bộ khuôn mặt nên mới khuôn mặt âm dương khiến thể quên .”
Lý Ngũ Nha gật đầu: “Người thực sự đáng chết.”
“ !” Lý Thất Lang vội vàng phụ hoạ.
Thời Niên gật đầu theo, ngay đó nghĩ đến chuyện gì đó, ông ngước mắt lên quan sát vẻ mặt của bốn Lý Tam Lang, ánh mắt lập tức loé lên.
Quá bình tĩnh, hề chút cảm giác sợ hãi nào khi gặp một cực kỳ hung ác, ngược còn tò mò đánh giá.
Phản ứng quá bất thường.
Lý Ngũ Nha hứng thú gì với Quỷ Bán Tiên, chuẩn trị liệu cho lão bản khách điếm và nam tử áo hồng, còn di chuyển thì khoé mắt thấy sự thăm dò của Thời Niên, ánh mắt nàng loé lên, đau ngứa một câu: “Ôi, thật đáng sợ, đây.”
Nói , nàng trực tiếp nhà chính hậu viện.
Mấy Lý Tam Lang sửng sốt một chút.
Lý Nhị Nha là phản ứng , nghiêm mặt theo một câu: “Thật đáng sợ, đừng , nếu sẽ ngủ .” Nói xong, nàng cũng rời .
Lý Tam Lang thoáng qua Thời Niên, một lời rời .
Cuối cùng chỉ còn Lý Thất Lang.
Lý Thất Lang vô cùng nghiêm túc đánh giá quỷ bán tiên, ngẩng đầu lên về phía Thời Niên, chân thành : “Người đen nhánh, chính là một nguồn độc, thoạt quá đáng sợ.”
Thời Niên ngẩn , gượng gạo mỉm .
Lý Thất Lang thở dài lắc đầu, chắp tay lưng rời .
Trong lúc nhất thời, trong viện chỉ còn Thời Niên đang bất động ở đó.
Thời Niên Quỷ Bán Tiên chết, ánh mắt sâu thẳm.
Quỷ Bán Tiên là do ai giết?
Các vị tiểu gia và cô nương là giải độc …
Là bọn họ ?
Sẽ ?
…
Trong phòng, Lý Ngũ Nha trực tiếp dùng ngân châm đ.â.m huyệt ngủ của Tiết Toàn và Tây Môn Phụng Hiếu, chờ hai rơi hôn mê mới bắt đầu trị liệu vết thương cho bọn họ.
Vết thương của hai chút nghiêm trọng, Lý Ngũ Nha kể rõ tình huống với nhà một chút, Lý Trường Sâm lập tức quyết định ở khách điếm thêm mấy ngày.
Thời Niên và Từ ma ma chuyện, cả hai đều bày vẻ mặt chua xót và bất đắc dĩ.
“Cứ dừng dừng thế , lúc nào mới thể trở về kinh thành đây?”
Bọn họ rời khỏi Thời phủ mấy tháng, bây giờ nhanh chóng trở về, một là do quen với khí hậu bên , hai là cũng nhớ nhung nhà.
cả nhà Lý Trường Sâm theo lẽ thường, trì hoãn ở chỗ một chút, chỗ một chút, cứ thế kéo dài thời gian lâu như .
Thời Niên thoáng qua hậu viện khách điếm, im lặng : “Nghe theo chủ tử .”
Từ ma ma cách xưng hô của ông , sửng sốt một chút, ngay đó rũ mắt xuống: “Đương nhiên , chúng là nô tài, đương nhiên theo chủ tử.”
Tiết Toàn và Tây Môn Phụng Hiếu ngủ say chừng ba ngày mới từ từ tỉnh .
Hai , một nửa băng bó một lớp vài trắng thật dày, một cắm đầy ngân châm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-150.html.]
“Ồ, tỉnh ?”
Lý Ngũ Nha mỉm đến, đến mặt hai , bắt mạch: “Khôi phục tồi.”
Lúc , thê tử của Tiết Toàn phòng, thấy trượng phu tỉnh , lập tức lộ vẻ mặt vui sướng, đang định gì đó thì Lý Ngũ Nha đưa cho bà hai bình thuốc trắng.
“Mỗi sáng cho ông uống một viên, trong vòng nửa tháng đừng để ông nhúc nhích.”
Thê tử Tiết Toàn vội vàng cầm lấy bình dược: “Đa tạ tiểu thần y.”
Nghe thấy cách xưng hô tiểu thần y , khoé miệng Lý Ngũ Nha khẽ nhếch lên một chút, về phía Tây Môn Phụng Hiếu.
Sau đó nàng lượt rút từng cây ngân châm , đồng thời cho một lọ thuốc, bảo mỗi ngày uống một viên.
“Ngày mai chúng , thể các ngươi còn gì đáng ngại, nhưng nhất điều dưỡng thêm một thời gian.”
Tây Môn Phụng Hiếu và Tiết Toàn đưa mắt , khi thê tử của Tiết Toàn rời , Tây Môn Phụng Hiếu mới mở miệng : “Ngươi chúng gì?”
Lý Ngũ Nha: “Tạm thời cần bất cứ điều gì cả, khi yêu cầu, sẽ dùng kim điêu liên lạc với các ngươi.”
Tây Môn Phụng Hiếu và Tiết Toàn đều chút kinh ngạc.
Không để bọn họ gã sai vặt, tuỳ tùng ?
Tây Môn Phụng Hiếu im lặng một lát về phía Lý Ngũ Nha: “Ngươi sợ chúng đổi ý ?”
Lý Ngũ Nha mỉm : “Bấm đan điền của các ngươi .”
Sắc mặt của Tây Môn Phụng Hiếu khẽ nhúc khích, đưa tay đè lên đan điền, mặc dù dùng nhiều lực nhưng chỗ đan điền vẫn trào một cảm giác đau đớn kịch liệt, đau đến mức trán đổ mồ hôi mỏng.
“Hai các ngươi đều trúng kịch độc của Quỷ Bán Tiên, trấn áp độc của các ngươi ở đan điền, nếu mỗi tháng uống thuốc giải, độc tố trong đan điền sẽ lan khắp các ngươi một nữa, các ngươi nhất định chết.”
Lý Ngũ Nha nhẹ nhàng bâng quơ , chỉ bình thuốc trong tay Tây Môn Phụng Hiếu: “Trong bình 24 viên thuốc giải, đủ để các ngươi dùng trong một năm.”
“Sau các ngươi ngoan ngoãn việc cho , việc giải độc cho các ngươi cũng là thể.”
“Đương nhiên, công phu của hai các ngươi đều tồi, thể thử tự ép độc , cũng thể tìm các đại phu khác giúp đỡ, nếu thành công, nếu các ngươi đổi ý, cũng thể khắp thiên hạ tìm các ngươi, đúng ?”
Nhìn Lý Ngũ Nha đang mỉm nhàn nhạt, Tây Môn Phụng Hiếu rũ mắt xuống: “Ngươi lo lắng nhiều , và Tiết đều là nhất ngôn cửu đỉnh, những chuyện đồng ý đương nhiên sẽ .”
“Ngươi cứu mạng chúng , yêu cầu chúng việc cho ngươi, thể coi là hai bên cùng lợi, ai chiếm tiện nghi của ai.”
Lý Ngũ Nha mỉm gật đầu: “Các ngươi thể nghĩ như thì , yên tâm , là tiểu thư khuê các, sẽ để các ngươi mấy chuyện đánh đánh g.i.ế.c giết .”
Tiểu thư khuê các?
Tây Môn Phụng Hiếu và Tiết Toàn đồng loạt bày ánh mắt nghi ngờ.
Khinh thường bọn họ tiểu thư khuê các là thế nào ?
Tiểu thư khuê các thể hạ gục Quỷ Bán Tiên ngay lập tức?
“Được , tới đây thôi, sáng mai chúng rời , các ngươi dưỡng thương .”
…
Sáng sớm hôm , đoàn Lý Trường Sâm lên đường đến kinh thành.
Hành trình đó vẫn nhanh, đặc biệt là khi rời khỏi khu vực quản lý của Đô Hộ phủ Tây Vực và các châu thành khác.
Cả nhà Lý Trường Sâm sinh và lớn lên ở biên quan, Điệp Lĩnh Quan là vùng sa mạc cát vàng, nổi tiếng là cằn cỗi lạnh giá, khi tiến các châu thành khác, thấy các phong tục tập quán địa phương khác , bọn họ khó tránh cảm thấy mới lạ, đương nhiên nhiều, xem nhiều và nhiều hơn một chút.
Hơn nữa, Lý Ngũ Nha lo lắng khi đến kinh thành sẽ cơ hội học cưỡi ngựa nên lôi kéo Lý Nhị Nha và Lý Thất Lang học cưỡi ngựa ở đường , chậm trễ chút thời gian.
Cuối cùng là dã tính của con chồn Xích Diễm thể loại bỏ, vì thuần phục nó, Lý Ngũ Nha thường xuyên thả nó bắt trở về, ngừng lặp lặp nhiều cho đến khi con chồn Xích Diễm nhớ , cho dù thế nào cũng thể trốn thoát , cần buộc dây thừng nó cũng chạy trốn, chuyện mới kết thúc.
Hành trình cứ trôi qua như , lúc đoàn địa phận kinh thành là giữa tháng chín.