Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-08-26 22:53:32
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới sự thăm dò của tinh thần lực, chẳng bao lâu , Lý Ngũ Nha phát hiện tung tích của chồn Xích Diễm, đó tìm nó ở một nơi dung nham đang phun trào.

Con chồn Xích Diễm đang bên bờ mép dung nham, nếu xông đến bắt nó thời điểm , chỉ cần bất cẩn một chút là thể ngã trong dung nham.

Nếu là những khác, khi đối mặt với tình huống , chắc chắn bọn họ thể .

Lý Ngũ Nha chậm rãi giơ tay lên, xòe bàn tay động tác tóm lấy.

Ngay đó, chỉ thấy con chồn Xích Diễm bên cạnh dung nham một thế lực vô hình kẹp chặt, nhanh chóng nhấc nó đến bên cạnh Lý Ngũ Nha.

Lúc , cả Lý Ngũ Nha ướt đẫm mồ hôi, ôm con chồn Xích Diễm thẳng đến lối .

Lý Tam Lang sốt ruột chờ đợi, chẳng bao lâu thấy Lý Ngũ Nha giống như mới ngâm trong nước bay ngoài.

“Nóng c.h.ế.t , ca ca, mau cho uống nước!”

...

Con chồn Xích Diễm cao đầy một thước, cả đỏ rực, lông tơ mềm mại, nhỏ nhắn thoạt vẻ yếu ớt vô hại.

Lý Ngũ Nha rằng nếu như tiểu tử cắn một ngụm, nhất định sẽ trúng hoả độc, hoả độc từ miệng vết thương lan tràn , sưng đỏ đau đớn, khô nóng khó chịu.

Nếu kịp thời giải độc, sẽ nổi đầy vết lở loét, nội tạng trong cơ thể giống như ngâm trong nước ấm, thẩm thấu từng chút từng chút cho đến khi nấu chín, cuối cùng c.h.ế.t trong đau đớn.

Lý Ngũ Nha rõ về sự nguy hiểm của con chồn Xích Diễm cho nhà, Kim Nguyệt Nga và Lý Nhị Nha- Những vốn dĩ yêu thích động vật nhỏ lông xù khi chuyện dứt khoát rời .

Sau đó, Lý Ngũ Nha cưỡi ngựa nữa mà một trong một chiếc xe ngựa để thuần phục con chồn Diễm Xích loại trừ tính hoang dã .

Núi Xích Thạch trải dài mấy trăm dặm, một hồi roi thúc ngựa, đoàn Lý Trường Sâm cuối cùng cũng rời khỏi vùng núi khi trời tối.

Vừa khỏi núi Xích Thạch, cách đó xa một khách điếm.

Khi Thời Niên và Từ ma ma đến Nhung thành, bọn họ từng ngủ ở khách điếm , khi bẩm báo với Lý Trường Sâm, Thời Niên khách điếm đặt mấy căn phòng.

“Lão gia, đặt phòng xong , ngài và phu nhân, còn hai vị tiểu gia, hai cô nương thể phòng nghỉ ngơi rửa mặt.”

Lý Trường Sâm vẫn quen khác đối đãi như , nhưng nghĩ đến các danh môn thế gia thường hành xử như thế , ông cũng gì thêm nữa, chỉ là mất tự nhiên gật đầu.

Bởi vì qua núi Xích Thạch, nào nấy đều đổ đầy mồ hôi, khi phòng, Lý Ngũ Nha dùng dây thừng buộc con chồn Xích Diễm bàn, đó gấp gáp ngâm nước tắm.

Để cả nhà Lý Trường Sâm thể nghỉ ngơi hơn, Từ ma ma còn chu đáo yêu cầu tiểu nhị đưa đồ ăn phòng bọn họ.

Lý Ngũ Nha ngâm nước tắm, khi quần áo sạch sẽ, sảng khoái bước từ tấm bình phong thì thấy Lý Nhị Nha đang ngẩn bàn.

“Tỷ tỷ, tỷ đang nghĩ gì mà xuất thận như ?”

Lý Nhị Nha hồi phục tinh thần từ trong suy nghĩ, khi Lý Ngũ Nha xuống, nàng bưng cho một bát canh: “Tỷ đang suy nghĩ, chẳng trách nhiều trở nên nổi bật như .”

“Sau khi rời khỏi Nhung thành, ăn mặc ở của chúng đều do Thời tổng quản và Từ ma ma sắp xếp, chúng cần lo lắng bất cứ chuyện gì, cảm giác phủi tay thực sự .”

Lý Ngũ Nha húp một ngụm canh, : “Tỷ tỷ, mấy thứ là gì chứ, gốc rễ của quyền lực ở chỗ khác khống chế và khống chế khác.”

“Tỷ thử nghĩ mà xem, nếu tỷ thể kiểm soát cuộc đời của khác, khác bất cứ chuyện gì cũng theo ý tỷ, vui vì niềm vui của tỷ, giận vì cơn tức giận của tỷ.”

“Loại trải nghiệm ảnh hưởng đến vận mệnh của khác, thậm chí là ảnh hưởng đến cả chiều hướng chung của lịch sử mới là nguyên nhân sâu xa khiến hầu hết theo đuổi quyền lực.”

Lý Nhị Nha ngẩn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-147.html.]

Lý Ngũ Nha tiếp tục : “Thời tổng quản và Từ ma ma những chuyện chẳng qua cũng chỉ để chúng việc vất vả mà thôi, đó chỉ là sự tự trói buộc của bọn họ với tư cách là hạ nhân của Thời gia, nhưng nếu chúng yêu cầu bọn họ giúp chúng một chuyện khác, tỷ xem liệu bọn họ chúng ?”

Lý Nhị Nha im lặng, nàng hiểu rõ ý của Lý Ngũ Nha.

Vào thời điểm , bọn họ vẫn quyền kiểm soát Thời tổng quản và Từ ma ma.

Lý Ngũ Nha uống canh xong, ném một cái đùi gà cho con chồn Xích Diễm: “Trên thế gian , chúng hoặc khác khống chết, hoặc sẽ khống chế khác, trừ phi tìm một núi sâu rừng già chạy trốn thiên hạ, nếu ai thể trốn thoát.”

“So sánh hai cái với , đương nhiên việc kiểm soát khác sẽ vui vẻ hơn, cho nên, đều ý thức, ý thức leo lên .’

“Cuộc đời con cũng chỉ ngắn ngủi mấy chục năm, chúng đương nhiên cố gắng hết sức thể, sống vui vẻ nhất thể.’

Nghe xong, Lý Nhị Nha im lặng một lát, đó : “Ngày mai tỷ sẽ ôn công khoá ở xe ngựa.” Nàng kiểm soát khác, nhưng cũng khác kiểm soát.

Cho nên, nàng nhất định năng lực tự bảo vệ , khiến những khác dám tuỳ ý điều khiển cuộc đời của nàng .

Lý Ngũ Nha mỉm , thêm gì nữa, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.

Sau khi ăn cơm xong, hai tỷ chuyện thêm một lát nữa, đó lên giường bắt đầu thiền.

Mặc dù tiềm lực thể chất của nhà bọn họ đều phát triển đến mức cực hạn, nhưng nội lực vẫn cần tích lũy liên tục, cho nên, chỉ cần thời gian, bọn họ sẽ thiền luyện nội lực.

Ngồi thiền khi ngủ là việc của bốn Lý gia.

Một canh giờ , Lý Ngũ Nha ngáp một cái, thấy Lý Nhị Nha vẫn còn đang nhắm mắt thiền, nàng leo lên phía trong giường ngủ .

Nửa đêm, một mùi hương kỳ dị xộc mũi Lý Ngũ Nha, Lý Ngũ Nha ngay lập tức mở to hai mắt, trong mắt lập lòe ánh lệ.

“Tỷ tỷ!”

Lý Ngũ Nha vội vàng đánh thức Lý Nhị Nha.

Lý Nhị Nha- Người hít một lượng lớn mùi hương kỳ lạ đánh thức, ánh mắt chút mơ hồ.

Thấy , Lý Ngũ Nha đổi sắc mặt, nhanh chóng nhảy xuống giường, lấy thuốc giải độc từ trong tay nải đưa cho nàng , đồng thời, cầm ngân châm nhanh chóng đ.â.m mấy huyệt đạo.

Chẳng bao lâu , ánh mắt Lý Nhị Nha khôi phục sự tỉnh táo: “Có chuyện gì ?”

Lý Ngũ Nha đưa thuốc giải độc cho Lý Nhị Nha: “Có hạ độc trong phòng, tỷ giải độc cho phụ mẫu , giải quyết hạ độc.”

Nói xong, nàng mở cửa ngoài.

Thấy , Lý Nhị Nha cũng chậm trễ thêm nữa, nhanh chóng theo, thẳng đến phòng của mấy Lý Trường Sâm.

Ở giữa đại sảnh của khách điếm đặt một chậu than, trong chậu than lấp lánh tia lửa, những làn khói xanh ngừng tỏa từ trong chậu.

“Rào!”

Một chậu nước lạnh của Lý Ngũ Nha dội xuống, trực tiếp dập tắt chậu than, đó thẳng đến hậu viện khách điếm.

Trong viện hậu viện, một nam tử mặc áo choàng đen, rõ khuôn mặt đang giẫm lên n.g.ự.c lão bản khách điếm miệng đầy m.á.u tươi: “Nói, ngươi giấu ?”

Lão bản khách điếm yếu ớt lắc đầu: “Ta ngươi đang gì?”

Nam tử mặc áo choàng lạnh một tiếng: “Ta đốt ly hôn hương, một khắc , bộ trong khách điếm đều sẽ chết, bao gồm cả nhà của , cứu bọn họ còn xem ngươi thế nào.”

Nghe đến đây, hốc mắt lão bản khách điếm lập tức đỏ bừng: “Bọn họ đều là vô tội, ngươi thể .”

Loading...