Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 62
Cập nhật lúc: 2024-05-22 12:25:57
Lượt xem: 124
“Được rồi ha, Lê mập. Đừng cho rằng tôi không biết, tôi có quen với vài người Xưởng điện ảnh hợp tác đấy. Họ chẳng có ai cùng mấy người ước định mua đứt thế đâu! Sao nào? Giờ tới chỗ này thì lừa dối cô nhóc hả? Cậu thật đúng là có tiền đồ nhỉ?” Lam tiểu thư ngồi một bên xem không nhịn được đốp lại gã.
Lê tiên sinh: “Chị Lam, ngài hiểu lầm tôi rồi. Tôi khi nào thành người như vậy chứ? Chuyện này có đồng ý hay không còn phải xem ý của Cao tiểu thư cơ mà.”
Gã vẫn cười ha hả như cũ: “Lại nói, dù không phải mỗi tháng đều có phim mới được chiếu nhưng Xưởng điện ảnh bọn tôi còn có không ít minh tinh đấy. Họ cũng muốn tuyên truyền mà. Nếu mua đứt, giá cả không phải càng cao sao? Kiếm cũng càng nhiều hơn. Đương nhiên, nếu Cao tiểu thư không muốn, vậy tôi khẳng định cũng không miễn cưỡng. Tôi chỉ là muốn đem chuyện này nói rõ ràng thôi.”
Khúc Kha: “Chuyện đó thì không sao, cứ quyết định vậy đi.”
Khúc Kha kiên trì, Lê tiên sinh cũng không dây dưa nhiều nữa. Gã đem các vấn đề hợp tác khác nói rõ, lại chủ động: “Gần đây chúng tôi có lên bộ 《 Mộng cũ hôm qua》, ngài thấy thế nào?”
Khúc Kha cười tủm tỉm: “Lời nói thật?”
Lê tiên sinh: “…… À thì… cũng có thể không cần lời nói thật.”
Khúc Kha cười nhạt.
Lê tiên sinh: “Ngài xem, nếu không ngài viết một bài khích lệ bộ phim một chút, việc này… ngài có thể nhận không?”
Cũng không trách Lê tiên sinh cẩn thận như vậy, gã quá khó khăn rồi!
Bộ phim này đã làm xong từ nhiều năm trước, nam nữ vào vai chính đều không phải nhân vật nổi danh. Nữ số 2 đã rời khỏi ảnh đàn nhiều năm. Bản thân bộ phim chất lượng cũng không tốt. Cho nên trước thời điểm chiếu, công ty bọn gã dù đã tuyên truyền một đợt vẫn không đạt được kết quả mong muốn.
*Ảnh đàn: tương tự văn đàn, tức giới phim ảnh.
Sau này công ty không thêm nhiều tài nguyên cho bộ phim này nữa.
*Tài nguyên: tiền bạc, nhân lực, vật lực.
Tiền không nhiều, chất lượng phim không tốt. Thế nên nhà phê bình điện ảnh nào có chút danh tiếng cũng đều sẽ không nhận việc này. Lê mập cảm thấy, đường về nhà của mình giờ thật khó khăn.
Nếu không phải Lam tiểu thư bên này ngang trời xuất thế* một bài đăng thì bộ phim này hẳn sẽ lặng yên không một tiếng động hạ màn như vậy.
*Ngang trời xuất thế: đột nhiên, bỗng dưng
Giờ đã khác, nhờ bốn chữ “Nữ phụ ác độc” mà rất nhiều người muốn xem một lần cho biết xem rốt cuộc dạng người gì mới có thể gánh được bốn chữ này. Càng đừng nói đến việc bốn chữ này bỗng trở thành “danh ngôn” mắng chửi người mới nhất, thịnh hành nhất ai ai cũng biết.
Khúc Kha: “Cũng đúng nhỉ?”
Dù sao cô chê gì thì chê chứ không chê tiền nhiều.
Cô nói: “Chú muốn nghe bình luận phim tốt chút hay xấu chút?”
Lê tiên sinh: “…… Đương nhiên là tốt rồi! Chúng tôi muốn kiếm tiền, nếu không tốt thì ai còn đến xem nữa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-62.html.]
Khúc Kha chớp mắt: “Xấu như thế nào không ai muốn xem? Chú đem điểm mấu chốt giữ chặt thì tực khác có người tò mò! Không có gì mãi mãi bất biến cả.”
Lời vừa dứt, Lê tiên sinh tinh thần tỉnh táo hẳn, lập tức đáp: “Vậy được, không bằng Cao tiểu thư bộc lộ tài năng chút?”
Khúc Kha không nhúc nhích.
Lê tiên sinh: “?”
Khúc Kha: “Chú không nói chuyện tiền nong thì ai viết cho hả?”
Cứ thẳng thật như thế, cứ đánh thẳng vào nhân tâm vầy đấy.
Lê tiên sinh khó được khi á khẩu không trả lời được, rất nhanh gã đã nói: “30 đồng!” Dừng một chút mới tiếp: “Ngài xem có được không?”
Khúc Kha bày ra một cái “OK”, cười tủm tỉm: “Thành giao.”
*Thành giao: Giao dịch thành công.
Cho nên bao người đều nói đọc sách mới có thể thay đổi địa vị. Giờ xem ra quả nhiên như thế! Ở thời đại này, tin tưởng chỉ cần bản thân muốn thì người đọc sách sẽ không nghèo.
Khúc Kha có tâm biểu hiện thực lực của mình một chút, nói: “Chú sốt ruột à? Nếu sốt ruột thì đi ra ngoài hai ba vòng, chờ trở về thì chắc cũng được tầm tầm rồi!”
Khúc Kha có ý muốn biểu hiện, Lê tiên sinh cũng nghe ra. Gã lại lần nữa kinh ngạc. Đương nhiên có thể thuận lợi lấy được bản thảo gã vạn lần cũng đồng ý. Chẳng qua trong lòng gã còn có chút lo lắng: “Thời gian đủ không?”
Khúc Kha nghe xong còn chưa nói gì.
Fan não tàn số một của Khúc Kha – Mẹ Hứa đã không vui, bà cầm giẻ lau vừa chà chà sát sát ngăn tủ vừa thấp giọng niệm: “Cao tiểu thư trình độ như thế nào chứ? Thật là người chưa hiểu việc đời, mắt Vượng Tài nhìn người thấp.”
*Mắt Vượng Tài nhìn người thấp: Câu này lấy từ câu gốc “mắt chó nhìn người thấp” tức là chỉ khinh người.
Mắng chửi người, bà sẽ không mắng chửi người đâu nhé!
Nhưng quê bà năm đó có con ch.ó gọi là “Vượng Tài”.
Lam tiểu thư bắt đầu đùa nghịch đám hoa bách hợp bên người nói: “Được hay không được, cứ chờ liền biết.”
Chị lấy bài viết kia của mình ra, nói: “Cậu cứ ở chỗ này chờ nhóc đi, vừa lúc có thể xem bài cô bé mới viết cho tôi. Đây chính là ngay trước mặt tôi ngẫu hứng phát huy đấy nhé!”
Lam tiểu thư cảm thấy, đối với người kiến thức thiển bạc như gã cần phải lập tức đem đồ ném luôn lên mặt mới có tác dụng.
Lê tiên sinh lại kinh ngạc.
Khúc Kha đứng dậy: “Tôi lên lầu suy nghĩ một chút.”