Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 502
Cập nhật lúc: 2024-05-24 15:35:15
Lượt xem: 99
Ngoại truyện 1
Hứa Tiểu Đường là nhân viên văn phòng lĩnh vực phần mềm điển hình.
Tục xưng, gọi là lập trình viên cao cấp.
Đi sớm về trễ, 996 còn tăng ca vô thời hạn.
(*) 996: sáng 9 giờ đến, tối 9 giờ tan, làm liên tục 6 ngày trong 1 tuần.
Có điều hôm nay cậu lại đến muộn.
Ai bảo cậu bị bệnh làm gì, nửa đêm mới dậy uống thuốc, có lẽ thuốc có tác dụng phụ gây buồn ngủ nên một giấc này mãi đến 10 giờ mới dậy.
Cậu mơ mơ màng màng bò dậy, nháy mắt nhìn thấy số điện thoại của ông chủ gọi đến liền giật mình, Hứa Tiểu Đường cảm giác như bệnh cảm của mình đã khỏi hẳn.
Một chút cảm giác cũng không còn.
Những người làm công như cậu không có quyền bị cảm.
Cậu lập tức trả lời điện thoại: “Đại ca, em không……” Đang muốn xin lỗi.
Đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói của người được gọi là đại ca, người kia vừa mở miệng đã đánh gãy lời nói của cậu: “Cậu mau tới cơ quan, hôm nay có việc lớn.”
Nói xong đã cụp một tiếng cúp luôn điện thoại. Một lời dư thừa cũng không nói.
Hứa Tiểu Đường: “???”
Cậu vội vàng mặc quần áo mở cửa chạy như điên ra ngoài gọi xe, đồng thời cũng không dám chậm trễ chút nào mà nhanh nhẹn xem tin tức. Quả nhiên vội như chó.
Chắc chắn có chuyện lớn.
Nghe cách nói chuyện này hẳn là việc cực kỳ quan trọng.
Có thể do nhìn thấy cậu thường xuyên lướt điện thoại nên tài xế taxi có lòng tốt nhắc: “Hôm nay Hotsearch không lên.”
Hứa Tiểu Đường lập tức: “Hôm nay lại có minh tinh nào bạo thế ạ?”
Đã có một lần trước đó một ngôi sao đỉnh lưu nửa đêm bị lộ chuyện tình yêu, cậu cũng phải bò dậy tăng ca cả một đêm.
Lần trước đó nữa, một ông chồng quốc dân ăn vụng làm cậu rạng sáng đã phải gọi taxi đến cơ quan, cuống cuồng cuồng suốt cả một ngày.
Rồi lần trước trước nữa, một tiểu hoa đứng đầu…
Dù sao đi chăng nữa trên cơ bản những chuyện ở giới giải trí này mới có thể gây ra tiếng nổ lớn như vậy.
Tài xế taxi rõ ràng là một ông chú thích tán phét: “Chỗ nào chứ? Không phải đâu! Lần này không phải những chuyện kia của giới giải trí. Cậu đã từng đi học chưa?”
Hứa Tiểu Đường: “????????”
Cậu gật đầu, cực kỳ nghiêm túc: “Đại học thuộc top 3, đã tốt nghiệp nghiên cứu sinh hàng thật giá thật, dĩ nhiên đừng đi học rồi.”
Chú tài xế kinh ngạc nhìn cậu một cái, buột miệng thốt ra: “Móa nó, anh em, đỉnh nha!” Ông cười ha hả nói: “Vậy cậu chắc chắn biết Hàn Tam Nguyệt.”
Hứa Tiểu Đường: “!!!”
Không biết mới là chuyện kỳ quái đấy!
Không phải sách giáo khoa tiểu học đều có sao?
Chỉ cần những người từng học qua tiểu học, ai mà chẳng đọc qua văn chương của người này.
Chú tài xế cũng vô cùng hưng phấn: “Người nhà của ngài ấy đã đem bản thảo quyên ra hết rồi.”
Hứa Tiểu Đường: “???!!!”
Cậu khiếp sợ mở to hai mắt, run run nói: “Vậy cụ ấy……”
Chú tài xế bởi vì chính mình phát tán tin tức càng rộng mà đắc ý dào dạt nói: “Người vẫn còn sống khỏe, nghe nói năm nay vừa đúng ngày sinh trăm tuổi của cụ bà nên người nhà của cụ mới quyết định như vậy. Không chỉ quyên bản thảo mà còn quyên rất nhiều đồ cổ nữa.”
Hứa Tiểu Đường truy hỏi: “Ngài ngài ngài ấy xuất hiện?”
Tài xế cũng hưng phấn, lắc đầu: “Vậy thì không có, chẳng qua nghe cháu của cụ nói thì sức khỏe cụ vẫn còn tốt.”
Chỉ cần thân thể tốt thì cái gì cũng tốt.
“Cho nên mới nói, người tốt sẽ sống lâu trăm tuổi!”
Hứa Tiểu Đường gật đầu, vâng vâng.
Phàm những người đã từng được đi học đều biết người kia trong những năm tháng chông gai đã làm chuyện gì. Người ấy không chỉ có rất nhiều văn chương được lưu truyền cho đến giờ mà còn trong thời điểm gian nan nhất khuyên tặng vô số dược phẩm. Chẳng qua sau thắng lợi người này bỗng biến mất, không thấy xuất hiện lại.
Đã từng có người nói rằng người ấy đã không còn nữa.
Cũng có một số người nói người đó rời khỏi 'Giang hồ' rồi.
Lại có người bảo thật ra người ấy đánh vào trong đồn địch.
Tóm lại, các loại đồn đãi đều có cả.
Đúng lúc này di động của Hứa Tiểu Đường hiển thị một tin tức mới vừa được đẩy lên.
— Bà cụ trăm tuổi bây giờ đã từng là thiếu nữ ngàn mặt.
Hứa Tiểu Đường: “Biến mẹ mấy báo giật tít đi.”
Nói thì nói vậy nhưng Hứa Tiểu Đường vẫn nhanh tay click mở tin tức, một giây cũng không dừng lại.
Tin tức mới nhất trên báo: 10 giờ sáng ngày hôm nay, Tổng công ty trực thuộc tập đoàn SQ đã phát ra tuyên bố đối ngoại quên tặng 15 món đồ cổ cho viện kho báu thủ đô, ước tính giá trị lên đến 1 tỷ. Đồng thời, chủ tịch tập đoàn SQ - Tiên sinh Túc Trí Linh cũng quyên toàn bộ bản thảo của bà nội mình - nữ sĩ Khúc Tri Thiền.
Trong đó bao gồm:
Bút danh Hàn Tam Nguyệt toàn bộ bản thảo;
Bút danh Thường Hoan Hỉ toàn bộ bản thảo;
Bút danh Thường Như Ý toàn bộ bản thảo;
Bút danh Mộng Thập Tam toàn bộ bản thảo;
Bút danh Cao Nhược Huyên toàn bộ bản thảo;
Bút danh nhà phê bình điện ảnh Tiểu Khúc toàn bộ bản thảo;
Bút danh nhà phê bình điện ảnh……
Cùng với rất nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-502.html.]
Bày ra đủ loại, bút danh thế mà còn hơn 30 cái.
Hứa Tiểu Đường từ từ kéo xuống dưới xem, xem đến cuối cùng mới lau qua loa mặt.
Chuyện lớn, chuyện này mà không lớn thì thật xin lỗi thay.
Có điều quả thật trăm triệu lần cũng không ngờ được những bút danh vốn tưởng tám người tre không đánh tới lại cùng một người.
Có tiểu thuyết gia bán chạy;
Có tác giả tiểu thuyết tình yêu;
Có biên kịch nổi danh;
Có nhà bình luận tin tức;
Có tác giả chuyên mục mỹ thực;
Lại có bút danh của rất nhiều nhà phê bình điện ảnh;
Chủng loại đa dạng, nhiều không đếm xuể.
Quả thật xứng với một câu thiếu nữ ngàn mặt, bà ấy làm thế nào bà có thể tạo ra nhiều thân phận như vậy?
Trâu bò, quả thực rất trâu bò!!!
Cậu tiếp tục kéo xuống xem tiếp, nội dung vẫn còn chưa kết thúc mà có thêm một số thông tin khác.
Hứa Tiểu Đường vội vàng đọc tiếp. Tập đoàn SQ trước hết sẽ đầu tư 100 triệu để thành lập Quỹ phát triển nhi đồng. Quỹ này sẽ dùng cho sự nghiệp phát triển của trẻ mồ côi trong nước, trợ giúp không giới hạn trong quỹ trưởng thành. đồng thời còn phát triển các hạng mục liên quan đến học tập cho trẻ nhỏ. Thông báo mới nhất còn có danh sách những cô nhi viện được giúp đỡ.
Đọc đến đây, trái tim Hứa Tiểu Đường đột nhiên đập nhanh.
Cậu vội vàng kéo tiếp xuống dưới xem, cậu xuất thân từ cô nhi viện, hiểu rõ gian nan của cô nhi viện thế nào.
Tuy trên đời có nhiều người tốt, quốc gia cũng hỗ trợ nhưng chỉ như muối bỏ biển. Nếu tập đoàn SQ thật sự bằng lòng bỏ vốn giúp đỡ bọn nhỏ mới chân chính là đưa than ngày tuyết rơi.
“Móa nó, móa nó, móa nó!” Hứa Tiểu Đường kêu liền ba tiếng, hốc mắt cứ vậy mà đỏ lên, hai tay run rẩy.
Trong nháy mắt, nước mắt cứ thế rơi xuống.
Chú tài xế bị cậu làm hoảng sợ thiếu chút nữa phanh gấp xe, ông cẩn thận quay đầu nhìn cậu.
Lúc này người trẻ tuổi tự hào tốt nghiệp top 3 đại học đang run lẩy bẩy đọc thông báo nào đó trên điện thoại. Điện thoại bên kia đường dây bận đã lâu mà cậu vẫn bám riết không tha. Nước mắt ngăn không được. Cuối cùng tiếng điện thoại cũng vang lên.
Hứa Tiểu Đường: “Viện trưởng!!!”
Bên đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói hiền từ: “Tiểu Đường?”
Hứa Tiểu Đường run run nói: “Viện trưởng, con đã đọc được tin tức, con nhìn thấy tin nói cô nhi viện của chúng ta, con thấy trên báo nói cô nhi viện của chúng ta… Thật tốt quá! Thật tốt quá rồi!”
Cậu nói năng có chút lộn xộn, nước mắt rơi không ngừng.
Thế nhưng có thể thấy được đây là những giọt nước mắt vui sướng.
“Con đã đọc được tin tức rồi à? Đúng vậy, cô nhi viện của chúng ta trải qua vài lần kiểm tra và khảo sát cuối cùng cũng thông qua khảo hạch rồi. Bây giờ đã nhận được Quỹ tài trợ phát triển nhi đồng từ tập đoàn SQ, về sau cuộc sống của bọn nhỏ sẽ dần khá lên thôi.” Giọng nói của viện trưởng vô cùng dịu dàng hiền từ. Nhiều năm như vậy, dù trải qua bao nhiêu chuyện, mặc kệ người ta nói những gì, bà vẫn luôn kiên trì, mà càng kiên trì thì bà càng hiểu rõ trên đời này vẫn có rất nhiều người tốt.
Bọn bà đã gặp được người tốt.
Hứa Tiểu Đường kích động: “Thật tốt, thật quá tốt.”
Viện trưởng: “Tiểu Đường à, sau này cô nhi viện của chúng ta sẽ dần dần tốt lên. Tương lai con cũng nên tiết kiệm chút tiền để mà cưới vợ. Đừng quyên hết toàn bộ tiền lương qua đây nữa…”
Hứa Tiểu Đường: “Mẹ viện trường, con vui quá.”
Viện trưởng mỉm cười: “Có phải con vui vì chuyện này không? Con bằng lòng giúp đỡ cô nhi viện mẹ đã rất vui rồi. Thế nhưng con không thể khắt khe quá với bản thân. Trước kia chúng ta không có cách nào, tuy nhiên về sau bọn nhỏ mỗi ngày sẽ tốt hơn. Mẹ đã gặp người phụ trách bên kia rồi, họ rất coi trọng chuyện cô nhi viện, cũng rất lương thiện. Mẹ rất may mắn mới gặp được người tốt như vậy. Mẹ sẽ không phụ lại sự tín nhiệm của người ta, cũng không phụ lại kỳ vọng của bọn nhỏ. Tiểu Đường à, hết thảy không còn giống như trước nữa đâu.”
Nói tới đây, giọng nói của bà mang theo sự dịu dàng nồng đậm: “Cuối tuần trở về chút đi.”
Hứa Tiểu Đường lớn tiếng vang dội nói: “Vâng!”
Dù câu trả lời dứt khoát, bản thân lại là một người trưởng thành nhưng cậu vẫn không nhịn được luôn lau nước mắt.
Chú tài xế từ vài câu nói ít ỏi nghe được cũng hiểu người trẻ tuổi này đang kích động bao nhiêu. Ông vỗ vỗ bả vai Hứa Tiểu Đường: “Cậu nhóc, hết thảy đều sẽ tốt thôi.”
Hứa Tiểu Đường gật đầu nói: “Tôi biết, hết thảy đều sẽ tốt lên thôi.” Cậu lau nước mắt, cũng không xấu hổ, chân tình biểu lộ: “Tôi biết trên đời này luôn có nhiều người tốt mà.”
Chú tài xế là người ồn ào, chú bắt đầu lải nhải: “Còn không phải sao? Ông trời luôn ưu ái người tốt. Đừng nhìn người ta đã 100 tuổi nhưng vẫn còn rất trẻ đấy. Lúc chú vừa mới xem tin tức còn chấn kinh nữa cơ. Chú thật không tin tác giả những bài văn mà mình đọc khi còn nhỏ lại đến từ một người so với tuổi mẹ chú không lớn hơn bao nhiêu. Trên thực tế thì sao? Người ta so với tuổi của bà chú còn lớn hơn. Thật không thể trông mặt mà bắt hình xong. Suy nghĩ mới thấy ông trời không khắt khe với người đẹp bao giờ!”
Hứa Tiểu Đường kinh ngạc: “Có ảnh chụp?”
“Có đấy, chỉ có một bức ảnh chung thôi, là từ vòng bạn bè đăng trên website official của Tập đoàn SQ tải xuống.”
Vừa nghe như vậy Hứa Tiểu Đường đã gấp không chờ nổi lên mạng tìm kiếm hình ảnh.
Cậu vừa xem tin tức vừa nhắc mãi: “Khúc Tri Thiền……” Nụ cười của cậu mang nước mắt: “Tôi chưa bao giờ nghĩ đến tiên sinh Hàn Tam Nguyệt thế mà lại là nữ. Có điều tôi cũng chẳng thấy ngoài ý muốn. Cách hành văn như vậy, trong cứng cáp có lộ ra sự tinh tế.”
Mặc kệ khi nào đều không thể lấy giới tính nói chuyện anh hùng.
“Đúng đúng đúng, những đạo lý lớn lao tôi đây xem không hiểu nhưng quả thực tôi rất thích tiểu thuyết của bà ấy. Khi tôi vẫn còn nhỏ luôn thích quyển Thịnh Đường kia. Tôi còn ảo tưởng mình được xuyên qua nữa đấy.”
Hứa Tiểu Đường lập tức gật đầu: “Tôi cũng vậy!”
Bởi vì có cùng sở thích mà hai người nhìn nhau cười.
Hứa Tiểu Đường vẫn cúi đầu tiếp tục tìm kiếm…
Lúc này mới thấy ảnh chụp.
Bức ảnh là một tấm hình chụp chung, bên trên là hình hay ông bà cụ tinh thần phấn chấn sóng vai đứng cùng một chỗ.
“Vị kia là tiên sinh của bà ấy, cũng đã hơn 100 tuổi rồi. So với Khúc nữ sĩ tuổi còn nhiều hơn. cậu nói xem có chỗ nào nhìn ra được đây là ông cụ đã hơn 100 tuổi? Ông cụ là chủ tịch đầu tiên của tập đoàn SQ, SQ chính do ông ấy thành lập. Chú xem trên mạng có nói người này cũng là truyền kỳ. Ông ấy cả đời gần như rất ít khi đầu tư thất bại. Chủ tịch tập đoàn SQ bây giờ chính là cháu trai trưởng của ông ấy. Cậu nói xem cá tìm cá, tôm tìm tôm, rùa lại tìm ba ba làm thông gia. Người ta là người có khả năng nên cũng tìm những người có khả năng, điều này một chút cũng không sai. Cậu nhìn mà xem, xứng đôi biết bao nhiêu.”
Hứa Tiểu Đường: “…… Hình dung này của chú……”
Cũng không quá ổn nhỉ?
Có điều cậu vẫn cười cười mà không nói gì.
Ngược lại còn cẩn thận nhìn vào bức ảnh. Tuy đều là người trăm tuổi nhưng xem ra cũng chỉ bộ dạng khoảng 60-70 tuổi, ông cụ giữ vững tinh thần nghiêm túc, bà cụ mang khí chất lịch sự tao nhã. Cả hai đều mang theo gương mặt hiền từ. Hai người đối diện với màn ảnh còn vươn một bàn tay ra tạo hình trái tim ngay trước cửa vô cùng thời thượng.
Hứa Tiểu Đường bật cười, nói: “Đây là hai ông bà thời thượng.”
Lại nhìn gương mặt tươi cười của hai người đều chỉ thấy sự hạnh phúc, tươi sáng.
Dù tuổi đã lớn như vậy nhưng vẫn rất có tinh thần.
Thật sự, cảm ơn hai người!