Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 414
Cập nhật lúc: 2024-05-24 14:28:47
Lượt xem: 69
Trần biên tập: “Bởi vì chờ phim đấy, họ tính chờ phim chiếu rạp xong, nói cách khác sợ liên luỵ đến bán vé chiếu phim.”
Khúc Kha vỗ đầu: “Đúng đúng đúng, còn có thể do chuyện này.”
Là cô lỗ mãng rồi.
Trần biên tập tò mò nhìn cô, hỏi: “Cháu biết?”
Khúc Kha thầm nghĩ bản thân nói lỡ, rồi lại lập tức đáp: “Đương nhiên rồi, Xưởng điện ảnh đấy thôi! Lê quản lý đã nhắc qua vài lần.”
Trần biên tập gật đầu: “Chú cũng nghe cậu ta nhắc mãi. Thấy bảo để quay bộ này bên kia đầu tư không ít đâu. Kể cả bên xã báo hay bên công ty điện ảnh, chỗ nào mà không dính líu một chút, chỉ cần biết chuyện thì làm sao dám làm chuyện gây lỗ vốn được. Cho nên họ vẫn luôn cố gắng kéo dài. Chẳng qua chú đánh giá nhanh thôi. Chú nghe nói phim 10 ngày sau sẽ chiếu, chiếu trong vòng 3 tháng.”
Khúc Kha cảm khái: “Còn hơn ba tháng, chú cảm thấy nhanh?”
Trần biên tập lắc đầu: “Cháu quả nhiên vẫn không hiểu. Họ sẽ không chờ phim hạ màn, chắc hẳn khi chiếu được từ nửa tháng đến một tháng sẽ trực tiếp đăng nốt kết cục. Có kết cục sẽ càng xúc tiến tốc độ bán vé ở rạp chiếu phim.”
Khúc Kha: “Vậy họ sẽ không sợ gặp phiền toái?”
Trần biên tập: “Phiền toái nhỏ thôi, lại không phải họa lớn. Lại nói phiền toái nhỏ này có thể đổi về bao nhiêu tiền? Họ dĩ nhiên thấy đáng giá hơn rồi.”
Khúc Kha không thể tưởng tượng mà nhìn Trần biên tập, nói: “Cháu thấy đây không giống như lời chú có thể nói ra.”
Trong ấn tượng của cô, Trần biên tập trước nay đều là người hiền lành, không giống như người sẽ nói ra lời như vậy. Trần biên tập bật cười: “Chú đây đều là nghe Lê quản lý nói.”
Cũng không phải ông là người đơn thuần thế nào, chẳng qua không có Lê quản lý kiến thức kiến thức rộng thì khó nói, khác nghề như cách núi, ông có muốn cũng không hiểu được.
Khúc Kha cảm khái: “Hai người quan hệ cũng ổn đấy nhỉ?”
Trần biên tập gật đầu: “Cũng khá tốt.”
Lê quản lý làm người vô cùng láu cá, lúc nịnh nọt lại làm người ta càng không thể nhịn được nữa, vậy nhưng con người lại không xấu, quan hệ hai người cứ vậy dần thân thiện hơn.
“Bản thảo chú cầm đi trước, có việc cháu cứ trực tiếp gửi thư qua nhà chú nhé.”
Khúc Kha gật đầu: “Được ạ.”
Trần biên tập hình như nghĩ tới cái gì, chần chờ một chút, chậm rãi nói: “Cô Cao à! Tuy cháu nghỉ ngơi nhưng nhiều ít cũng cốt truyện cho bộ tiếp theo đi nhé!” Trong mắt ông đều mang ý chờ mong: “Xã báo bọn chú chỉ có thể trông cậy vào cháu để sống thôi đấy.”
Khúc Kha bật cười thành tiếng: “Chú thật cất nhắc cháu.”
Trần biên tập: “Kia thì gọi gì là cất nhắc? Chính là như vậy mà. Cho nên mới nói, đôi khi chỉ cần một hai tác giả tốt thì doanh số báo chí cũng chẳng cần lo không vực dậy được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-414.html.]
Làm gì có ai ghét bỏ nhiều tiền đâu.
Đã là thật thì không thể giả được.
Doanh số bán báo của bọn ông vốn chỉ xếp hạng sát top 10. Lúc ấy mọi người trong xã báo cả ngày hớn ha hớn hở, đừng nhìn vào sát top 10 mà nghĩ rằng không lợi hại. Toàn bộ bến Thượng Hải có rất nhiều tờ báo lớn nhỏ khác nhau, tổng lại quả thực vô số kể.
Như vậy đã rất tốt rồi.
Thế nhưng sau này sẽ báo bọn ông doanh số thế mà nhảy lên đến top 3, tình thế quả thực đã khác hẳn.
Cứ như cảm giác đang ở đỉnh núi không muốn phải xuống nữa. Thế mới nói con người ai cũng thích thành công, chính thế đấy!!!
Trần biên tập: “Cháu ngàn vạn phải suy xét bộ mới chút đấy nhé.”
Khúc Kha xua tay, bật cười nói: “Được.” Cô nhỏ giọng: “Được rồi mà.”
Dù sao cứ đáp ứng trước, chuyện sau này sau nói tiếp.
Mọi chuyện đều có thể “Kéo dài” mà.
Chỉ có một chữ “kéo” tự thôi, tuyệt đối không thành vấn đề.
Cho nên, Khúc Kha tươi cười có vẻ vô cùng chân thành, Trần biên tập lại lải nhải vài câu, lúc này mới ra về.
“Nha! Trần biên tập!” Vừa ra khỏi cửa, Trần biên tập liền gặp bà Bàng, ông hơi sửng sốt, ngay sau đó mang theo ý cười: “Ngài cũng dọn đến bên này?”
Bà Bàng: “Còn không phải ư? Quả thật đúng là trùng hợp, Em trai tôi thuê nhà ở đây, cả nhà tôi cũng mặt dày dọn tới bên này luôn. Ngài đây là tới thu bản thảo à?”
Trần biên tập: “Đúng vậy a, ngài muốn ra cửa?”
Bà Bàng gật đầu: “Còn không phải à? Đi, cùng nhau đi.”
Hai người thân thiện đến kỳ cục.
Thật ra lúc vẫn còn ở khu nhà cũ, Trần biên tập cũng có qua đây nhưng không chào hỏi với mọi người. Có lẽ do lâu rồi không gặp nên có vài phần kinh ngạc lại vui sướng, hai người cứ thế cùng nhau ra khỏi cổng, vừa đi vừa nói chuyện.
Khúc Kha quay về thư phòng, sửa sang lại hết những bản thảo đã viết một lượt rồi đặt vào trong rương, khóa hết lại.
Trần biên tập nói quả không sai, chẳng bao lâu đã khởi chiếu, thậm chí còn sớm hơn 10 ngày so với dự đoán của bọn ông trước đó. Phim ảnh đương nhiên không có khả năng quay chiếu hết đầy đủ những tình tiết trong tiểu thuyết. Lần này bộ phim chỉ quay lại mẩu chuyện đầu tiên.
Đương nhiên vì để trau chuốt nên còn thêm không ít nội dung.
Phim chiếu, phòng bán vé không thể xưng là đại bạo nhưng cũng coi như bán chạy. Dù sao mọi người đều thích xem những bộ phim có đề tài tình yêu hơn. loại đề tài như phim trinh thám này có thể ra mắt, lại bán được như vậy đã coi như rất tốt rồi.