Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 337
Cập nhật lúc: 2024-05-24 12:16:19
Lượt xem: 97
Lời này của Khúc Kha quả thực không sai. Mang tiếng là hàng xóm nhưng cô với người ta ở hai phòng khác nhau, hai tầng khác nhau, nếu như không cố ý đến cửa thì sẽ không dễ gặp. Hơn nữa sau khi Thẩm Hoài dọn đến thì Tiểu Bảo cũng sẽ chuyển về nhà mình.
Khúc Kha chưa đến nhà cũ của họ xem qua nhưng theo lời Tiểu Đông và Tiểu Bắc thì bên trong vừa tráng lệ vừa huy hoàng. Nghe nói Thẩm Hoài cũng đã phân phát hết đám vợ nhỏ sau lần Tiểu Bảo bị bắt cóc rồi, từng người cầm tiền rồi rời khỏi.
Bây giờ chủ nhân chân chính trong nhà họ chỉ có hai cha con Tiểu Bảo thôi, ngược lại có tới 8 người hầu. Trong đó bao gồm quản gia, đầu bếp nữ, tài xế, người gác cổng, bảo mẫu, nha hoàn, đã sai vặt gì đó, nói chung đều tương đối đầy đủ.
Quả nhiên nhà có tiền có khác.
Khúc Kha nghe qua nhưng không để trong lòng, dù sao cô cũng chẳng muốn làm vợ nhỏ của ai cả. Cô nghĩ như vậy nhưng không có nghĩa người khác không mơ ước.
Chẳng mất mấy ngày, cô đã nghe nói con gái lớn nhà họ Trương hỏi thăm chuyện liên quan đến Thẩm Hoài. Nhà họ Trương này ở đối diện Lam tiểu thư.
Đàn ông nhà họ Trương cũng làm việc ở ngân hàng Hoa Kỳ, là đồng nghiệp với Túc Bạch. Cả nhà có đến 7 miếng ăn mà chỉ có chú ta đi làm. Tiền lương không thấp nhưng số người đông nên vẫn có chút khó khăn. Cũng may chú ta là người khôn khéo, thấy có vài đồng nghiệp theo Túc Bạch mua cổ phiếu, chú ta cũng mặt dày bắt chước, nhờ đó lời được chút tiền. Dù vậy thì 7 miệng ăn, lại còn có một đứa nhỏ đang đi học thì chẳng thể coi như giàu có gì.
Ấy thế mà chú ta vẫn kiên trì dọn tới nơi này.
Thứ nhất, nơi đây dù sao cũng là trong Tô Giới, có thể xem như khu dành cho người giàu có, ở đây đều là những người có mặt mũi. Nếu muốn tìm một căn nhà giá rẻ ở Tô Giới khó như lên trời. Thứ hai, chú ta hy vọng có thể ở đây để quan hệ tốt hơn với Túc Bạch, ai bảo người này có khả năng kiếm tiền tốt. Người ta ăn thịt thì nhà chú ta cũng có thể đi theo húp chút canh, cuộc sống chắc chắn sẽ tốt hơn. Nguyên nhân thứ ba cũng là điều quan trọng nhất. Chú ta có hai đứa con gái tuổi đều đã lớn. Hắn ta đang tìm cách để gả chúng vào chỗ tốt một chút, tương lai còn nâng đỡ cho thằng con út bảo bối.
Trương tiên sinh kết hôn sớm, con gái lớn nay đã 18, con gái thứ hai cũng đã 15, cả hai đều đã đến tuổi tìm nhà chồng. Nếu sống ở trong khu nhà giàu tại Tô Giới, giá trị con người tự nhiên sẽ cao hơn hẳn. Nếu may mắn, nói không chừng còn có thể tìm được một con rể vàng. Đây chính là hy vọng của cả nhà Trương tiên sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-337.html.]
Thật ra con gái lớn Trương Ngọc Uyển của Trương tiên sinh vốn có một vị hôn phu, coi như môn đăng hộ đối. Chuyện hôn nhân này do cha của Trương tiên sinh quyết định, chẳng qua mấy năm gần đây nhà đó dần dần suy tàn, thỉnh thoảng còn muốn đến cửa vay tiền. Trương tiên sinh làm chủ, quyết định lui việc hôn nhân này lại. Con gái chú ta lớn lên xinh xắn, dĩ nhiên không thể gặp đến gia đình bình thường được. Bởi vì chuyện từ hôn dây dưa một thời gian nên mới kéo dài khiến Trương Ngọc Uyển đã 18 tuổi mà chưa gả chồng.
Trương Ngọc Uyển cùng vị hôn phu trước thực ra cũng có chút ít tình cảm, dĩ nhiên chỉ là 'chút ít' bởi tình cảm đó không vượt qua nổi những ngày tháng cơ cực. Đặc biệt là khi đã vào trong Tô Giới, nhà ở đây chỉ đi thuê nhưng cô ta cũng cảm nhận được sự khác biệt.
Sự xa hoa phú quý của Tô Giới lập tức che kín mắt cô ta, cô ta nào nhớ nổi vị hôn phu gì nữa. Giờ cô ta chỉ mong có thể tìm được một kẻ có tiền ở chỗ này, gả cho người ta rồi trải qua những ngày sung sướng.
Kỳ thực Trương tiên sinh vốn nhìn trúng Túc Bạch. Rốt cuộc Túc Bạch là người có bản lĩnh thực sự. Anh không giống với những người trẻ mới hai mấy tuổi, bản lĩnh nhìn người này của chú ta vẫn có vài phần chính xác. Chỉ tiếc Túc Bạch thần long thấy đầu không thấy đuôi, tính cách lạnh nhạt lại không dễ sống chung.
Toàn bộ căn nhà này, ngoại trừ Khúc Kha, chú ta gần như không thể chung sống yên ổn với ai, kể cả Đỗ Tiểu Ngũ cũng không cho chú ta chút mặt mũi nào, càng chẳng nói đến Trương Ngọc Uyển.
Dựa vào việc thường xuyên qua lại không được, sau này ở lâu dài, chú ta phát hiện có rất nhiều cơ hội, chú ta không nhất định phải buộc vào một cái cây mang tên Túc Bạch làm gì. Túc Bạch có thể kiếm tiền đấy nhưng làm sao cho được với Đỗ Tiểu Ngũ vốn có tiền?
Người ta là phó tổng của Công ty Phú Lệ danh chính ngôn thuận cơ mà.
Kể cả không được thì vẫn còn Vương Phát Tài của Ngân hàng Đại Thông.
Trương Ngọc Uyển cố tình tiếp xúc với Túc Bạch vài lần không được bèn chuyển hướng sang Đỗ Tiểu Ngũ, năm lần bảy lượt không tóm được người. Đang lúc trong lòng cô ta buồn bực nóng nảy thì lại gặp được Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài người này, có thể Lam tiểu thư không chú ý đến tin tức tài chính không biết chứ chú ta làm gì có chuyện không biết. Người bình thường có lẽ chỉ biết hắn là anh rể của Túc Bạch, người có quan hệ kinh doanh với Công ty Phú Lệ thôi. Nhưng chú ta làm việc ở ngân hàng, tên của Thẩm Hoài như sấm bên tai Trương tiên sinh.