Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 321
Cập nhật lúc: 2024-05-24 10:23:05
Lượt xem: 79
Cô nhớ ra Lam tiểu thư có nói chị ấy thuê căn phòng này một tháng mất 40 đồng.
Số tiền này trong mắt nhiều người được coi như giá trên trời, chỉ có những ai thực sự hiểu mới biết 40 đồng thuê phòng ở trong Tô Giới hời biết bao nhiêu. Khúc Kha thuê phòng này mất 30 đồng. Tuy Túc Bạch không nói gì nhưng Khúc Kha cũng biết, đây là Túc Bạch cho cô một cái giá ưu đãi.
Cô nói: “Em thấy anh hình như rất thích tay nghề của Lê quản lý, vậy về sau chú ấy qua, em sẽ lại mời anh nha.”
Túc Bạch kinh ngạc nhìn Khúc Kha, hình như cũng không nghĩ tới, chẳng qua rất nhanh đã lộ ra tươi cười rạng rõ, gật đầu nói được.
Khúc Kha cười tủm tỉm: “Em biết anh để em giá thuê nhà hời mà.”
Nhắc tới cái này, Túc Bạch rất bình tĩnh: “Nên vậy, anh vốn đã nghĩ tới chuyện đến nhà mấy đứa cọ cơm.”
Khúc Kha ho khan, không thể nề hà cười: “Anh thật thẳng thắn nhỉ?”
Túc Bạch: “Không thể sao?”
Khúc Kha nghiêm trang: “Có thể.”
Lúc Túc Bạch vào cửa, liếc mắt một cái đã thấy bó hoa tươi, anh hỏi: “Em thích hoa à?”
Khúc Kha nghiêng mắt, mắt ngọc mày ngài cười: “Còn tạm, con người em không quá chú ý mấy thứ này.”
“Vậy em thích cái gì?” Túc Bạch bật cười, hỏi han.
Khúc Kha vênh mặt nói: “Đương nhiên là vàng rồi! Ai không thích ánh vàng rực rỡ chứ.”
Túc Bạch bật cười: “Vậy cũng phải.”
Hai người cùng đứng trong phòng bếp, Túc Bạch: “Nếu chỉ là hâm nóng thì thế được rồi.”
Khúc Kha: “Tùy anh vậy. Đúng rồi.” Cô khiển trách: “Anh thừa biết Lam tiểu thư muốn dọn qua đây mà còn không nói!”
Túc Bạch nghiêm túc: “Người khác không đáng tin, khó mà nói. Hơn nữa, chị ta dọn qua, sớm muộn em cũng sẽ nhìn thấy, cần gì vội nhất thời.”
Khúc Kha bật cười: “Cũng đúng.” Cô hướng trên tầng nhìn nhìn, hỏi: “Vậy nơi này của anh, những khách trọ khác khi nào chuyển đến?”
Túc Bạch: “Có lẽ trong mấy ngày này, có điều anh cũng đã nói với bọn họ rồi, khi nào dọn qua đây thì phải đến chào hỏi trước bởi anh còn phải đi làm. Anh không có thời gian mà mỗi ngày đều ở nhà để chờ bọn họ. Tốt nhất họ nên đến cùng một ngày, chuyển nhà cùng một lúc cho tiện, tiết kiệm bao nhiêu việc.”
Khúc Kha gật đầu tỏ vẻ mình cũng hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-321.html.]
Bây giờ Túc Bạch rất giống cô của kiếp trước.
Là một kẻ cuồng công việc, sao có thể lãng phí thời gian ở nhà chờ người khác đến chuyển nhà mà không làm gì.
Cô cực kỳ trượng nghĩa nói: “Nếu có việc gì cần đến em thì anh cứ nói thẳng nhé. Nếu anh có việc bận muốn em giúp tiếp đón khách đến trọ cũng có thể.”
Túc Bạch liếc mắt nhìn Khúc Kha một cái, mãi sau mới a một tiếng.
Khúc Kha cười tủm tỉm: “A không phải, anh thêm chút nước đi, trời ơi, anh tránh ra ngay cho em nhờ. Chậm quá rồi, khét mất. Sao anh lại ngố thế?”
Túc Bạch bị Khúc Kha đuổi ra ngoài, lỗ tai anh vẫn còn ửng đỏ, có chút ngượng ngùng, lại không muốn rời đi mà đứng ở cửa phòng bếp, ánh mắt nhìn theo bóng dáng đi tới đi lui như ong mật nhỏ bận rộn của cô.
Tiểu Bắc đột nhiên lẻn đến bên cạnh Túc Bạch.
Ngón tay cu cậu chọc chọc vào người Túc Bạch.
Túc Bạch: “Hử?” Anh cúi đầu nhìn Tiểu Bắc.
Tiểu Bắc nghiêm túc: “Không được nhìn lén chị em.”
Túc Bạch nhướng mày.
Tiểu Bắc hừ một tiếng thật mạnh, đẩy anh ra!
“Chị, em tới giúp chị nè!”
Đám hàng xóm của Khúc Kha chẳng bao lâu đã khí thế ngất trời dọn vào. Không biết Túc Bạch nói với người ta thế nào mà quả đúng là các hộ gia đình chuyển đến trong cùng một ngày. Toàn bộ căn nhà náo nhiệt hẳn lên.
Đảm nhiệm vai trò khách thuê trọ đầu tiên dọn đến, Khúc Kha không tính làm quen đầy đủ hàng xóm mới trong ngày hôm nay.
Thế nhưng nhiều người ồn ào như vậy cô cũng không biết được cái gì. Cô chỉ đành thay một bộ quần áo, cầm theo túi xách ra ngoài mua thức ăn. Lúc đi qua sân gặp được Túc Bạch, Khúc Kha thanh thúy chào hỏi: “Đây là có người dọn vào?”
Túc Bạch gật đầu, nói: “Đúng vậy, bọn họ đều chuyển nhà hôm nay.” Tầm mắt anh dừng trên chiếc rổ: “Ra ngoài?”
Khúc Kha nhẹ giọng cười cười, gật đầu nói: “Đúng, em đi mua chút rau.”
Hôm nay là ngày nghỉ nhưng cả Tiểu Đông và Tiểu Bắc đều đến Võ quán. Cô chỉ có một mình nên cũng không câu lệ thời gian. Khúc Kha ra cửa chưa được mấy bước đã may mắn gặp được xe kéo, cô vẫy vẫy tay, nói với xa phu mình muốn đến nhà ga Tô Giới, ở đây lượng hàng so với bên ngoài còn nhiều hơn một chút.
Những công ty chuyên cung cấp dịch vụ xe kéo đều sẽ chọn những chiếc xe khá mới chạy quanh Tô Giới, tiếp đến là quảng trường, khu vực dân cư giàu có, lấy đó mà giảm dần về độ mới của xe. Những chiếc xe cũ kỹ gần như muốn hỏng đến nơi cơ bản chỉ chạy ở khu vực xóm nghèo. Kể cả những xa phu mua xe chạy riêng, dù xe có tốt đến đâu thì nhiều lắm cũng chỉ chạy được ở khu người giàu chứ không vào được Tô Giới, dù muốn cũng không được. Nếu họ muốn chạy vào đây thì công ty chuyên cung cấp dịch vụ xe kéo sẽ không để yên. Đây là quy định bất thành văn.