Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 211
Cập nhật lúc: 2024-05-24 08:42:08
Lượt xem: 93
Sáng sớm ánh nắng chan hòa khắp muôn nơi.
Hôm nay Khúc Kha xuống lầu sớm một chút, vừa mới ra khỏi khu nhà đã thấy có một người phụ nữ vóc dáng cao gầy, khung xương lớn, đầu trùm khăn kín mít, che mũi miệng đi đến trước mặt.
Khúc Kha hơi hơi nhíu mày, né người, ấy vậy mà người nọ lại chặn cô.
Khúc Kha đang muốn nói thì bỗng nghe người nọ đè thấp giọng mở miệng: “Cô Cao, chú là Trần biên tập đây.”
Khúc Kha: “!!!”
Cô tỉ mỉ đánh giá, a má ơi, Trần biên tập thật kìa.
Sao Trần biên tập lại trang điểm thành cái dạng này?
Cô ho khan một tiếng nói: “Chú đi theo cháu.”
Cô đưa Trần biên tập lên lầu về nhà mình. Vừa lúc gặp được Túc Bạch, Túc Bạch nhìn thẳng Trần biên tập, mày nhăn có thể kẹp c.h.ế.t ruồi. Ánh mắt nhìn Trần biên tập có chút không tốt.
Đương nhiên, kẻ lén lút giả trang thế này, ai mà không cảnh giác cho được.
Anh nhìn về phía Khúc Kha, nói: “Cần anh giúp không?”
Khúc Kha lắc đầu, nói: “Không cần, đây là bạn em.”
Túc Bạch lại nhìn thoáng qua gã biến thái trước mặt, nhấp môi nói: “Được rồi.”
Trần Biên tập thấy mình quá thảm, bản thân là người làm công tác văn hóa, giờ vì trốn đám người không đứng đám kia mà phải làm trò này. Người ta nhìn ông đều dùng ánh mắt hoài nghi, ghét bỏ. Ông khổ quá mà!!!
Không chỗ dung thân a.
Khúc Kha dẫn Trần biên tập vào nhà. Tiểu Đông: “Má ơi!”
Tiểu Bắc: “Giết!”
Khúc Kha vội cản: “Đây là Trần biên tập.”
Tiểu Đông & Tiểu Bắc: “……”
Động tác hai người đều nhất trí nhòm lom lom ông, mãi sau mới nói: “Đây là làm sao vậy?”
Trần biên tập tháo khăn quàng cổ xuống nhưng không bỏ những đồ giả trang khác. Trên miệng ông còn tô son môi, tô đậm đến nỗi như màu máu: “Đây còn không phải… do mấy xã báo thiếu đạo đức kia muốn thông qua chú tìm ra cháu hay sao? Thế là chú nghĩ mình nên cải trang giả dạng một chút rồi mới qua đây.”
Khúc Kha: “……???”
Cô mỉm cười: “Trang điểm cũng không cần làm thành như vậy chứ?”
Trần biên tập nghiêm trang lắc đầu, nói: “Vẫn phải cẩn thận chứ, bằng không đám người đó tìm thì sao? Chú quyết không để chuyện đó xảy ra. Mấy kẻ đó muốn từ chú tìm ra người? Nằm mơ đi!!!”
Khúc Kha: “…… À, chú vui là được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-211.html.]
Trần biên tập: “Cô Cao, bản thảo cháu có chắc không ít nhể?”
Khúc Kha: “Ừ, có.”
Trần biên tập: “Vậy sau này chúng ta đổi thành nửa tháng lấy bàn thảo một lần, cháu thấy được không? Chú biết như vậy cháu sẽ phải kéo dài thời gian nhận tiền nhưng do chú sợ bọn họ tìm được cháu. Ít gặp mặt vài lần thì ít đi nguy hiểm. Chú biết cháu ở đâu, xã báo bọn chú cũng có người biết. Chú đảm bảo mấy người đó nhân phẩm đều tốt, mức giá xã báo bên chú đưa ra chắc chắn cao. Chúng ta hợp tác lâu như vậy cần có sự tín nhiệm lẫn nhau. Chú tuyệt đối không phải kẻ lừa người.”
Khúc Kha gật đầu, mỉm cười: “Cháu hiểu.”
Cô thoải mái nói: “Chỉ cần xã báo bọn chú làm việc phúc hậu, cháu dĩ nhiên sẽ hợp tác lâu dài. Cháu cũng không thích liên quan đến nhiều người.”
Trần biên tập trong chân thành có cảm động: “Vậy cảm ơn cháu.”
Khúc Kha mỉm cười: “Đôi bên cùng có lợi, không cần nói cảm ơn với không cảm ơn gì cả, chú nói đúng không?”
Trần biên tập: “Chú vẫn nên cảm ơn cháu, cháu là người chú thấy ở chung tốt nhất.”
Khúc Kha: “Chú khen cháu như vậy cháu cũng không giữ chú lại ăn bữa sáng đâu.”
Trần biên tập: “Chú chỗ nào nói muốn ăn chứ?”
Ông vội cầm bản thảo, mắt ngó ngang ngó dọc, nhìn trước nhìn sau thấy không có ai mới vọt lẹ rời đi.
Nhanh như một trận gió lốc sáng nay vậy.
Tiểu Bắc: “Chị, giờ công việc ở xã báo đều phức tạp như vậy sao?”
Khúc Kha: “Có lẽ cạnh tranh với nhau đi?”
Như lúc trước cô còn nghe Lê quản lý từng nói về chuyện một ít xã báo vì muốn giữ 'tác gia' có kinh nghiệm đăng bài ở chỗ mình mà sẽ sử dụng một ít trò ác độc.
Bài bạc, dùng độc, đàn bà đều là một số trò nho nhỏ
Mấy thứ này là những món có thể khống chế được người nhất, có vài người định lực không tốt đã bị khống chế gắt gao.
Thế nên Khúc Kha đối với nhân phẩm của Trần biên tập rất tín nhiệm. Đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn cô có thể hợp tác lâu dài như vậy. Nếu đổi sang một người khác thì chưa biết thế nào đâu.
Mấy người nhà cô tuổi còn nhỏ, nếu có kẻ ẩn giấu lòng dạ xấu xa, bọn cô khó lòng có thể phản kháng.
Nói đến cùng, bản thân yếu đuối, tuổi còn nhỏ, tất cả đều trở thành nguyên do khiến họ không thể vọng động.
Đột nhiên, Khúc Kha nói: “Xuân về hoa nở, thời tiết cũng ấm áp, không bằng từ ngày mai chúng ta bắt đầu cùng nhau rèn luyện đi.”
Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc: “Hở?”
Hai người đều kinh ngạc nhìn về phía Khúc Kha, vẻ mặt khó hiểu.
Khúc Kha nghiêm túc: “Chúng ta, cả ba người từ ngày mai sẽ bắt đầu chạy bộ, mọi người cảm thấy thế nào?”
Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc lại “Hở?” một tiếng.