Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 33: Màu tím ---

Cập nhật lúc: 2025-11-10 08:22:37
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Triệu Diệp Thanh tỉnh dậy hơn mười giờ.

Lượng thông tin ngày hôm qua quá lớn, cuối cô xem điện thoại khi ngủ là hai giờ sáng.

Sáng nay tỉnh dậy thấy tiếng Hồ Hồ và Tuyết Bính cào cửa, mà trong sân tiếng khẩy và tiếng mèo con của hai tiểu báo con.

Triệu Diệp Thanh cảm thấy mơ màng, mất vài giây mới nhận trong nhà chỉ cô, định dậy xuống lầu.

Vừa đặt chân xuống, cô mất thăng bằng, "phịch" một tiếng ngã lăn sàn nhà.

Chưa kịp dậy, tiếng gõ cửa vang lên.

"Sao thế?" Giọng từ ngoài cửa vang lên.

Triệu Diệp Thanh ý định kể lể chuyện sáng sớm ngã sóng soài như .

"Không , chỉ là đang tập thể d.ụ.c buổi sáng thôi."

Ngoài cửa còn tiếng động, cô thấy tiếng bước chân đó xuống cầu thang, giọng vẻ bất lực dần xa.

"Xuống ăn sáng."

Triệu Diệp Thanh cử động mắt cá chân, xoa bóp đôi chân nhũn nhão. Ngày hôm qua thực sự trải qua một trận vận động cường độ cao, khiến cô bây giờ đau nhức như một đám đ.á.n.h tơi bời.

Đi phòng tắm vệ sinh cá nhân, kéo cổ áo xuống, cô thấy vùng n.g.ự.c va đập tím bầm một mảng lớn. Cô đưa tay ấn nhẹ, hít thở sâu để cảm nhận, hình như chấn thương nội tạng nào.

Sau khi vệ sinh xong xuống lầu thấy ai, bàn nhỏ ở phòng khách đặt một bát cháo thịt băm. Triệu Diệp Thanh đến xuống, chạm tay mép bát, vẫn còn ấm.

bưng bát ăn ngoài, thấy đó trong sân, cùng với thành quả lao động từ sáng sớm của – một chồng củi cao ngang tường.

Khi Triệu Diệp Thanh ở nhà một , cô quá nhiều việc , thạo việc, mỗi ngày tìm thức ăn, xây tường rào, chăm sóc vườn rau, nấu cơm, giặt giũ...

Thêm đó, sức lực tương đối yếu, cơ bản là chỉ nhặt hai bó củi về phơi khô, đốt gần hết nhặt tiếp.

Chồng củi mặt Mục Hi, dù dùng để hun khói thịt, chắc cũng đủ đốt ít nhất một tuần.

Anh đống củi, gạt bỏ hết những cành nhỏ cành cây sang một bên – chúng thể dùng để mồi lửa hoặc bỏ bếp than nhỏ – sắp xếp gọn gàng những khúc gỗ thẳng tắp.

Nghe thấy tiếng động phía , đầu thấy Triệu Diệp Thanh đang tựa cửa, ăn . Anh hỏi: "Hôm nay thế nào, chỗ nào thoải mái ?"

Triệu Diệu Thanh kịp nuốt hết bát cháo thịt băm trong miệng, chỉ lắc đầu.

Sau khi nuốt xong, cô hỏi: "Hai đứa cho ăn ?"

Mục Hi gật đầu: "Cho uống sữa ."

Trước đây Triệu Diệp Thanh chắc thể cho chúng uống sữa tươi nguyên chất , nên bao giờ dám cho chúng uống.

"Chúng nó uống sữa tươi nguyên chất ? Trước đây em cho uống sữa dễ tiêu, nhiều nhất là pha thêm một ít sữa tươi, sợ chúng nó tiêu hóa ."

Mục Hi cúi đầu, nhẹ nhàng đá con Huhu chân, nó ngã xuống dậy, chơi đùa vui vẻ.

"Chúng nó dai sức lắm, cứ yên tâm mà cho ăn."

Mục Hi là miệng lưỡi khó , nhưng hành động thì khá đáng tin cậy.

Cô gật đầu, nghi ngờ gì.

Triệu Diệp Thanh chỉ con vật chân : "Con là Huhu, con đang bên cạnh là Xuebing."

Mục Hi thấy hai cái tên , rủ mắt con vật lông xù chân: " là cô ."

Giọng điệu quen thuộc lập tức đưa cô trở về tuổi thơ. Cô bỏ qua sự mỉa mai trong giọng điệu của , chỉ coi như đang khen .

Gần đây nhiệt độ mỗi ngày đều đổi, rõ ràng thể cảm nhận hôm nay nóng hơn hôm qua, cái nóng hầm hập đến mức khí cũng mấy lưu thông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-33-mau-tim.html.]

vườn rau nhổ cỏ dại, thời tiết rau củ gần như ngừng phát triển, nhưng cỏ dại thì mọc um tùm.

Đất tưới nước buổi sáng, đến chiều khô cong, bóp nhẹ là tan thành bột, còn nóng hổi.

Mồ hôi chảy dài từ trán, lướt qua cằm nhỏ xuống đất, tay cô dính đầy bùn nên rảnh để lau mồ hôi.

Mục Hi ngoài một chuyến, lúc về trong giỏ đeo lưng đầy ắp thảo dược.

Thấy Triệu Diệp Thanh đang xổm nhổ cỏ trong vườn, tới và đuổi cô nhà.

"Bây giờ ngoài trời chắc hơn ba mươi độ, đội mũ rơm mà cứ xổm đó chờ say nắng ?" Mục Hi khách sáo.

Triệu Diệp Thanh rửa sạch tay, vắt một chiếc khăn lau mồ hôi: "Trong thành phố nóng ?"

Mục Hi đáp: "Ừm, nóng hơn núi bảy tám độ."

Gà Mái Leo Núi

Vậy là hơn bốn mươi độ ?

Tuy đoán , nhưng khi thấy vẫn thấy chấn động.

Mục Hi bảo cô soi gương, Triệu Diệp Thanh đến gương, ngoài nhổ cỏ đầy hai mươi phút, mặt cô bắt đầu ửng đỏ.

Nước suối núi đông ấm hạ mát, cô nhúng khăn nước suối cho ướt, đắp lên mặt, đợi khăn ấm lên thì lấy xuống, nhúng nước đắp tiếp.

Tính toán buổi chiều chắc cũng việc gì, cô về phòng tắm một cái, thời tiết nóng nên tắm cần đun nước cũng coi như tiện lợi.

Trong bếp, Mục Hi đang rửa thảo d.ư.ợ.c ở bồn nước. Đây là thảo d.ư.ợ.c dùng để nấu mát, là những loại mà bà nội Triệu Diệp Thanh dạy nhận từ nhỏ.

Việc nhận thảo d.ư.ợ.c cũng cần một chút thiên phú, nhiều loài thực vật cùng họ cùng chi lá và giống , chỉ một chút khác biệt nhỏ ở mép lá hoặc thậm chí là lông tơ bề mặt, nhưng công dụng khác biệt. Có hàng nghìn loại thảo dược, những loại cỏ dại thường thấy bên đường gần như đều giá trị d.ư.ợ.c liệu.

Bà nội Triệu Diệp Thanh hề giấu nghề trong việc dạy dùng thảo dược, chỉ cần ai học bà đều sẵn lòng dạy, nhưng chỉ Mục Hi, từ nhỏ phần bất cần, là học .

Triệu Diệp Thanh hồi nhỏ chút phục, cũng cố gắng lén học, cuối cùng tên thảo d.ư.ợ.c lộn xộn và hình thái thực vật cho chóng mặt, mức độ đau đầu của chúng vượt xa những tài liệu tối nghĩa và những cái tên nước ngoài dài dòng quái lạ cần ghi nhớ khi học đại học.

gần những loại thảo d.ư.ợ.c trong giỏ đeo lưng, vẫn còn nhận lá tre diệp và kim ngân hoa, còn vài loại thì nhớ .

Cô gái gần, bên cạnh thoảng hương sữa tắm ẩm ướt.

"Cam thảo, hạ khô thảo, lá dâu, kim ngân hoa, lá tre diệp..." Mục Hi mỉm như mỉm .

Mục Hi khi lên cấp hai thì còn nghịch ngợm như nữa, nhưng khi chế nhạo cô thì xuất hiện biểu cảm mỉm như mỉm , khiến cô tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Triệu Diệp Thanh cảm thấy thật ấu trĩ, lớn như mà vẫn như hồi nhỏ.

Trà mát cần đun lâu, công đoạn rửa sạch mới chiếm phần lớn thời gian. Mục Hi lấy một gói đồ bọc trong lá cây từ đáy giỏ đeo lưng đưa cho Triệu Diệp Thanh, bảo cô phòng khách đợi.

Cô mở , bên trong là một gói quả địa nhẫm.

Quả địa nhẫm nhỏ xíu, quả chín thì tím đen, hình dáng giống quả việt quất nhưng nhỏ hơn, vị chua ngọt.

"Rửa sạch ."

Triệu Diệp Thanh nhón một quả bỏ miệng, về phía phòng khách lầm bầm.

"Để cho một ít."

Thịt heo rừng hôm qua vẫn đang hun khói mái hiên sân, tủ đông cũng nhét đầy. Trước khi nhổ cỏ, cô hái một ít rau về, gần đây rau cũng phát triển .

Đã lâu thời gian thư thả và lo lắng về ăn uống như .

Mục Hi nấu xong mát, khi phòng khách thì thấy cô gái mặc váy vải cotton trắng, buộc tóc đuôi ngựa thấp, đang tựa ghế dài bằng gỗ ôm điện thoại xem phim, chăm chú chớp mắt, chỉ bàn tay vẫn vô thức liên tục đưa quả từ lá lên miệng, giống như đang ăn bỏng ngô.

Anh thoáng thấy chiếc lưỡi của cô gái vô thức thè cuốn quả miệng, quả nhuộm tím, ánh mắt liền tránh ngay lập tức.

 

Loading...