"Người phụ nữ đó điên ?" Tưởng Vệ tức giận , tay chống hông: "Bây giờ ? Chẳng lẽ cứ cô tiếp tục hại động vật?"
Lời của khiến Tần Thiệu Diên suy tư...
Đêm hôm đó, đàn ông kể cuộc điện thoại ban ngày cho Đỗ Kiều , cô xong, gì. Bây giờ, tất cả thông tin họ đều chỉ Dương Lôi chính là kẻ ngược đãi mèo.
Chỉ là cô chuyện lúc nào?
"Có lẽ, ngày mai em sẽ tìm Uông Đình Đình nhờ giúp đỡ, cô gái đó lòng ."
"Em cẩn thận, nếu đối phương giúp thì đừng ép buộc."
"Ừm, ."
Ngày hôm , khi , Đỗ Kiều ghé qua đoàn văn công.
Lúc , tại hậu trường của đoàn văn công, Dương Lôi bàn trang điểm, từ từ kẻ lông mày. Ngón tay của cô khẽ run, hình dạng lông mày vốn dĩ sắp thiện thì may vẽ lệch.
Sau vài cố gắng nhưng thể tạo kết quả như ý, cô tức giận vứt bút kẻ lông mày , quyết định vẽ nữa.
Uông Đình Đình ở xa thấy cảnh , vội vàng tới và quan tâm hỏi: "Cô đang gì ? Ai chọc cô tức giận?"
Dương Lôi nâng mí mắt lên hạ xuống, vẫn tức giận để ý đến cô . Uông Đình Đình lén lút liếc mắt, định tìm chỗ thì bỗng nhiên thấy một vết bầm tím đáng sợ ẩn cổ áo Dương Lôi: "Gáy của cô thương ?"
Cô định tiến gần để xem rõ thì Dương Lôi đẩy .
"Đừng chạm , ." Nói xong, phụ nữ đó kéo chặt cổ áo, đáy mắt lướt qua một tia hoảng hốt. Cô quanh một vòng, thấy ai chú ý đến mới yên tâm.
"Cô..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-289.html.]
Uông Đình Đình : Cô ai đánh đó chứ?
nghĩ đến tính cách tự ái nhưng thích tự chịu đựng của đối phương, cô lập tức im lặng.
"Cô cái gì mà cô? Mau biến ." Dương Lôi cảm thấy như lột trần quần áo, khuôn mặt đỏ bừng, ước gì đối phương biến mất ngay lập tức.
Nhận đối phương thực sự tức giận, Uông Đình Đình vội vàng lẩn .
Khi khỏi, Dương Lôi mệt mỏi xuống ghế, cố gắng bình tĩnh một hồi lâu mới kìm nén cảm giác hoảng hốt.
Dù thế nào nữa, cô trở thành trò cho khác!
Mặt khác, Uông Đình Đình khỏi đoàn, lúc thấy Đỗ Kiều đang đỗ xe đạp. Nghĩ rằng Dương Lôi chắc chắn thấy, cô vui vẻ tiến đến: "Sao đến đây? Đừng là đến tìm ?"
Đỗ Kiều cô , mỉm : "Đoán đúng , thực sự đến tìm ."
Lúc , Uông Đình Đình trở nên nghiêm túc, cô nhanh chóng kéo Đỗ Kiều mái hiên bên cạnh, thấp giọng : "Nếu Dương Lôi thấy ở cùng chỗ với , chắc chắn sẽ gặp rắc rối."
"Sao chúng tìm một chỗ nào đó để chuyện? Nếu , thể giới thiệu yêu cho ."
Nghĩ đến những mà gia đình Tần kết giao đều là thường, Uông Đình Đình chút d.a.o động.
" nhớ Tưởng Thừa hình như còn độc , hiện đang học ở trường Công Nông Binh, thấy ?"
"Tưởng Thừa?" Uông Đình Đình lập tức sáng mắt lên, trái tim vốn đang d.a.o động đánh bại: "Cậu quen ?"
Tưởng Vệ thù với nhà họ Tần ?