Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 505: Tương ớt xanh t.hịt bò và màn thầu.
Cập nhật lúc: 2025-02-15 01:44:16
Lượt xem: 265
Tiểu Giang lải nhải mãi, tốn thêm một chút sức lực, cuối cùng cũng mở được cái lọ trông bình thường kia.
Trong khoảnh khắc đó, một mùi cay nồng tươi mới lập tức xộc thẳng vào mũi, vây quanh anh ta. Không kịp phòng bị, anh ta lập tức há to miệng.
"A, a, a!!!"
Cuối cùng, kịp thời rút một tờ khăn giấy che mũi lại, rồi hắt hơi một cái thật mạnh.
"Ắt xì!"
"Cảm giác cay quá! Kích thích quá đi mất!" Trợ lý vốn là một tín đồ của đồ cay, vui sướng hét lên: "Thật sự cay đến thế luôn sao!"
Bị cơn hắt hơi làm cho tỉnh táo hơn, Tiểu Giang ngồi tại chỗ, cảm thấy mũi thông suốt hẳn.
Anh ta khẽ động đậy chóp mũi, quả nhiên lại ngửi thấy hương thơm đặc biệt của nó.
Anh ta có chút kinh ngạc: "Độ cay của tương ớt xanh này không giống với tưởng tượng của tôi chút nào… Thơm quá!"
Tiểu Giang đưa hũ tương sát vào ống kính, lật qua lật lại để cho mọi người nhìn rõ.
[Phải công nhận, nhìn miếng t.hịt bò có vẻ nhiều thật đấy!]
[Đúng vậy, những miếng t.hịt này nhìn béo bóng, trông ngon ghê!]
[A… húp một ngụm nước miếng… Mới nhìn thôi đã thấy cay rồi]
[Hơi mắc nhỉ, nhỏ xíu thế này mà trộn cơm chắc hai bữa là hết]
Trợ lý ngồi bên cạnh là dân ăn cay chính hiệu, lúc này đứng cạnh hũ tương ớt t.hịt bò, nước miếng sắp nhỏ xuống bàn, liên tục giục giã:
"Anh Giang, mau nếm thử đi, thử ngay đi!"
"Nếm! Phải thử ngay bây giờ!"
Tiểu Giang cầm hai đôi đũa dùng một lần đã chuẩn bị sẵn, cùng trợ lý gắp một chút, cẩn thận đưa vào miệng.
Ớt xanh quyện với t.hịt bò xắt nhỏ, khi nhai kỹ, hương vị cay nồng tươi mới bùng nổ, tạo nên một cảm giác khó diễn tả bằng lời.
"Hít hà… cay quá… hít… cay ghê á!"
Hai người chậm rãi nhai nuốt, vô thức vừa ăn vừa hớp khí nhỏ, nhưng trên mặt lại là vẻ hưởng thụ khó cưỡng.
Bình luận trong livestream:
[Húp… Ủa sao tự nhiên mình lại chảy nước miếng thế này]
[Cầm miếng snack cay trong tay mà tự dưng thấy nó ngon hơn rồi. Đây chắc chắn là mukbang (*) đúng không?]
(*)Mukbang: Livestream ăn uống.
[Trông ngon quá… Thật sự cay đến thế à?]
[Đáng ghét, rõ ràng bụng vẫn còn no, vậy mà đã bắt đầu tưởng tượng lát nữa ăn gì rồi]
[Cái hũ nhỏ xíu này mà tận 100 tệ lận á, Tiểu Giang mau nói xem có đáng tiền không?!]
Nhưng mặc cho khán giả trong livestream réo gọi, đội ngũ hậu trường ra hiệu, Tiểu Giang và trợ lý vẫn chỉ lo cầm đũa, người này một gắp, người kia một gắp, cúi đầu ăn quên cả trời đất.
Hít hà hít hà, chóp chép chóp chép, rồi lại… xì mũi cái hực thật to…
Mọi người: … Quá chân thực rồi!
Mãi đến khi đội ngũ hậu trường không chịu nổi nữa, đập bàn thật mạnh.
Lúc này, Tiểu Giang và trợ lý mới giật mình hoàn hồn. Nhưng khi nhìn lại hũ tương đã vơi đi quá nửa, cả hai đều câm nín.
Bình luận lại bùng nổ:
[Đây thật sự không phải mukbang à?!]
[Quá đáng ghê! Nhìn ngon đến thế bảo sao không thèm chứ! Đặt hàng ngay đây!]
[Cửa hàng này chơi ác ghê, phải mua trên 1000 mới được miễn phí ship]
[Tiểu Giang! Anh có còn nhớ mục đích của buổi livestream tối nay không hả?! Mở hộp đánh giá sản phẩm, không phải mukbang!!!]
[Không giấu gì mọi người, tôi thèm thật rồi…]
Đội ngũ hậu trường đứng sau camera múa tay múa chân loạn cả lên, biểu cảm vô cùng kích động. Tiểu Giang thì lại trầm tư cúi đầu: "Tôi thấy… món này nên ăn kèm với mì thì hợp hơn."
Thao Dang
"Không không không!" Trợ lý lắc đầu điên cuồng: "Phải ăn với bánh cuốn!"
Trong livestream có mì không?
Không có.
Có bánh cuốn không?
Cũng không.
Chỉ có mấy cái màn thầu sữa từng được bán trong một buổi livestream trước, chính là nó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-505-tuong-ot-xanh-t-hit-bo-va-man-thau.html.]
Tiểu Giang quyết định ngay lập tức.
Sau đó, anh ta và trợ lý vội vàng chuẩn bị xửng hấp, đổ nước, rồi nhét màn thầu vào, đặt vào lò vi sóng.
Màn thầu đông lạnh cho vào lò vi sóng khoảng sáu, bảy phút là xong. Trong lúc chờ đợi, Tiểu Giang và trợ lý nhìn nhau một cái, cuối cùng cũng lấy lại lý trí.
Hai người liếc nhìn màn hình bình luận đang lướt qua như bay, sau đó nghiêm túc nói:
"Vừa rồi tôi chưa nếm kỹ lắm, chưa thể đánh giá được vị ngon hay dở. Đợi lát nữa ăn cùng với màn thầu rồi sẽ báo cáo lại với mọi người."
Trợ lý cũng nghiêm nghị gật đầu: "Tôi cảm thấy độ cay này có tầng lớp hương vị, tôi cũng phải thử lại lần nữa."
Hay lắm, bình luận trực tiếp bùng nổ ngay lập tức!
Thế nhưng hai người kia ngồi đó như bị kim châm, nhấp nha nhấp nhổm, ánh mắt hết liếc lọ tương ớt lại quay về, thèm đến mức từng cử động đều lộ rõ ham muốn ăn uống.
Cuối cùng, họ lại hít hà dư vị cay nồng, nghiêm túc giơ đũa lên:
"Để tôi nếm thử lại xem sao!"
[Đừng thử nữa, lát nữa màn thầu chín mà hết tương thì sao!]
[Hai người xem lại gương mặt đỏ bừng của mình đi! Trán cũng đổ mồ hôi ròng ròng kìa! Còn ăn nữa hả?]
[Tiểu Giang à, tiết chế chút đi, cẩn thận mắc bệnh trĩ đấy]
[Những ai bị viêm dạ dày đang khóc thét]
[Người bị loét dạ dày ăn cái này còn cứu được không?]
Lúc này, trong lọ tương chỉ còn lại một phần ba.
Tiểu Giang nhận ra, lau mồ hôi đầm đìa trên đầu, chu đáo khuyên trợ lý: "Cay thế này dễ làm tổn thương dạ dày, cậu đừng ăn nữa."
Trợ lý không ngẩng đầu lên: "Không sao đâu, loại ớt này chỉ cay trên đầu lưỡi, vào bụng không hề khó chịu, là loại ớt tốt đấy."
Vừa nói vừa cầm nửa chai nước khoáng còn lại khi nãy dùng ngâm tuyết nhĩ, ngửa cổ tu ừng ực.
"Anh Giang à, từ nhỏ tôi đã ăn ớt rồi, anh yên tâm, tôi có kinh nghiệm mà!"
Tiểu Giang: …Sắp hết tương rồi mà cậu còn ăn? Còn ăn nữa hả?!
Khán giả trong livestream đều c.h.ế.t lặng.
Ngay lúc đó, lò vi sóng vang lên tiếng "đinh" báo hiệu màn thầu đã hấp xong.
Khoảnh khắc ấy, hai người như bị bật lò xo, lập tức bật dậy chạy đến bên lò vi sóng, không nói lời nào mà mở nắp, luống cuống tay chân bưng ra bốn cái màn thầu còn nóng hôi hổi.
Sau đó, bất chấp bỏng tay, cả hai cầm màn thầu lật qua lật lại cho bớt nóng, bộ dạng vừa thèm vừa vội, trông đến là khổ sở, khiến khán giả trong livestream sôi trào!
Nói thật nhé, bánh màn thầu sữa vốn có chút ngọt dịu, bây giờ được hấp nóng mềm, bị bẻ đôi ra, Tiểu Giang không chút do dự dùng đũa xúc tương ớt xanh t.hịt bò ớt nhét vào trong…
Lớp vỏ bánh trắng như tuyết dần thấm đẫm dầu tương ớt xanh, hương cay nồng theo làn hơi nóng bốc lên, khiến họ chỉ kịp "phù phù" thổi vội hai cái, rồi lập tức "chộp" lấy một miếng lớn!
Trợ lý bên cạnh đã kích động đến mức dậm chân!
"Ô ô ô!!!"
Nhìn anh ta ăn ngấu nghiến, nhét đầy miệng, livestream tràn ngập tiếng "húp hà" thèm thuồng.
Đến khi có một người mới vào phá vỡ bầu không khí.
[Đây là kênh mukbang bán màn thầu à?]
[Màn thầu này trông ngon ghê!]
[Màn thầu hãng nào thế?]
[Sao không thả link mua?]
[Ủa? Rốt cuộc là bán tương hay bán màn thầu?]
[Tương có bán không?]
[…Không phải cái nào cả]
[Có khi nào… đây đơn thuần chỉ là video mở hộp review thôi không?]
[Ồ, vậy chắc là nhãn hàng tài trợ kha khá nhỉ? Không thì sao lại ăn nhiệt tình thế]
[…Hay là lần này chẳng có tài trợ gì hết, mà lại là một màn xin lỗi?]
[HAHAHA tụi bây hài hước thật đấy, xin lỗi mà dốc sức ăn thế này á?]
Những khán giả đã theo dõi toàn bộ quá trình: …
Phải nói thật lòng, lần này Tiểu Giang xin lỗi đúng là tận tâm tận lực. Nếu anh ta chịu tặng kèm một hũ tương ớt, chắc bọn họ sẽ tha thứ cho anh ta thôi, húp hà…
Đáng ghét! Màn thầu sữa thì không hợp chút nào! Phải là màn thầu thủ công! Màn thầu ủ men tự nhiên mới đúng!!!
Nhưng… Tiểu Giang đã chẳng còn quan tâm đến họ nữa.
Húp hà… Mình cũng muốn ăn!!! Đặt ship ngay!