Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 494: Biện pháp tu từ.

Cập nhật lúc: 2025-02-13 10:31:52
Lượt xem: 284

Tống Đàm đã xắn tay áo lên rồi, xem ai mặt dày đi bắt nạt trẻ con đây!

Thế nhưng, khi cô ghé sát mặt vào ống kính, nhìn những dòng bình luận lướt qua nhanh như chớp, trong mắt lại lộ ra chút nghi hoặc.

Ơ… bình luận cũng khá hòa nhã đấy chứ?

Không giống như có ai đang mắng mỏ gì cả.

Nhưng rất nhanh, ánh mắt cô liếc lên góc màn hình, thấy Tiểu Giang cũng đang đờ đẫn, liền nhíu mày:

“Xin lỗi, vừa rồi anh nói gì cơ? Nói chúng tôi bán đào mà chột dạ á?”

“Anh bị làm sao thế? Tôi bán đào nhà mình, chột dạ cái gì? Thích thì mua, không thích thì thôi!”

Oa!

Chị gái này vừa dữ vừa đẹp quá đi!

Kiều Kiều đứng bên cạnh, mắt sáng lấp lánh.

Tiểu Giang: …

Anh ta rốt cuộc cũng thoát khỏi cú sốc nhan sắc đột kích, lúc này cũng gồng lên:

“Gì đây? Chủ kênh cãi không lại, nên gọi cứu viện à?”

“Sao? Tôi nói đào nhà cô căn bản không đáng giá 80 tệ một cân, cô cuống rồi chứ gì? Rõ ràng là kiếm cớ c.h.ặ.t c.h.é.m khách hàng, làm ăn chộp giật, còn biện minh này nọ!”

Tống Đàm nhướng mày:

“Anh có muốn lấy búa gõ đầu mình một cái không? Anh từng mua đào nhà tôi chưa? Chưa mua thì dựa vào đâu mà bảo không đáng giá? Tôi bán ra chưa từng có ai chê mắc cả!”

[Wow! Phải nói thật, chị gái này tự tin quá đi!]

[Chị mạnh mẽ quá! Tôi thích!]

[Tôi cảm giác… chị ấy thật sự rất tự hào về sản phẩm của mình.]

[Không mua nổi đào, thôi thì mua gói trà hoặc ít tuyết nhĩ thử xem.]

Tiểu Giang bị khí thế trực diện của cô làm cho ngớ người.

Ơ… trên livestream cũng có thể cứng rắn vậy à?

Hay là đang cố xây dựng hình tượng thẳng thắn?

Nhưng mà đang cãi nhau cơ mà! Xây dựng hình tượng thế này chẳng có lợi gì trong việc bán đào cả, ngược lại còn khiến cư dân mạng khó chịu nữa đấy!

Anh ta hí hửng nhìn sang bình luận???

[Nghĩ cũng không được, nghĩ cũng là có tội!]

[Cậu tưởng tôi sẽ cãi nhau với cậu để cậu có cơ hội à? Tôi nói cho cậu biết: Không có! Một chút cũng không có!]

[Hai người trên kia cosplay Vương Tổ Hiền cãi nhau sinh động ghê! Hahaha]

[Nói gì thì nói, cô gái xinh đẹp này dù có hơi hung dữ, nhưng cô ấy nói không sai.]

[Đúng rồi đấy Tiểu Giang, lần này cậu chưa mua đào nhà người ta, chúng tôi còn chưa thấy video mở hộp đâu.]

Tiểu Giang bắt đầu sốt ruột.

Trước đây, mỗi lần vạch trần sự thật, ít nhất anh ta cũng mua thử hàng. Nhưng dạo gần đây do nếm mùi chiến thắng, anh ta hơi lười biếng, chỉ để trợ lý kiểm tra sơ qua…

Bây giờ cãi nhau, lập trường có hơi lung lay rồi.

Nhưng, không sao cả! Cuối cùng cư dân mạng sẽ nhận ra ai mới là người làm việc một cách thực tế và chân chính!

Anh ta ưỡn ngực:

“Cô hung dữ với tôi thế để làm gì? Đào nhà cô phải ngon cỡ nào mới đáng giá 80 tệ một cân? Tôi cá là chính cô cũng không nói rõ được!”

Tống Đàm liếc nhìn anh ta từ trên xuống dưới:

“Anh… chẳng lẽ muốn tôi tặng không một giỏ đào, rồi còn phải trả tiền để anh khen tôi nữa chứ gì?”

“Nếu không thì sao vô duyên vô cớ cứ chê đồ nhà tôi đắt… Đắt thì sao? Tôi có bắt anh mua chưa?”

“Hừ, trông bình thường thế mà nghĩ cũng đẹp gớm!”

Tống Đàm cũng như Kiều Kiều, chẳng có chút khái niệm nào về nghệ thuật cãi nhau cả.

Nhưng mà, chọc tức người khác thì đâu cần có bài bản.

Ví dụ như bây giờ, cô đưa giá đỡ điện thoại cho Kiều Kiều:

“Cầm chắc nhé, quay cho rõ! Cho cả đám soi mói xem thử nào.”

Sau đó, cô tiện tay hái từ trên cây xuống năm quả đào.

“Không phải anh thắc mắc tại sao đào nhà tôi đáng giá 80 tệ một cân sao? Được, tôi nói cho anh biết…”

Bốn quả đào được Kiều Kiều ôm vào trong áo phông, còn một quả trong tay cô thì được tung lên tung xuống. Sau đó, cô nhìn góc quay của livestream rồi lớn tiếng gọi:

“Đại Vương!”

Chỉ trong chớp mắt, ngoài vườn vang lên tiếng gầm, một bóng dáng to lớn lao tới.

Oai phong lẫm liệt!

Uy mãnh vô song!

Siêu cấp vô địch, Đại Vương!

Thao Dang

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-494-bien-phap-tu-tu.html.]

Một lần nữa xuất hiện trước màn hình, làm cả đám người bên livestream của Tiểu Giang lặng ngắt như tờ.

Ngược lại, bên livestream của Kiều Kiều thì hò hét tưng bừng:

[Hắn tới rồi! Đại Vương của chúng ta tới rồi!]

[Đại Vương! Đại Vương!]

[Đại Vương đẹp trai quá trời ơi!]

“Được rồi, nhìn cho rõ đây.”

Tống Đàm tiện tay ném quả đào đi, chẳng cần ra lệnh, Đại Vương chỉ khẽ nhún người, miệng há ra ngoạm gọn lấy quả đào, sau đó thỏa mãn nằm xuống, hai chân trước giữ chặt, rắc rắc vài tiếng đã gặm sạch sành sanh.

Tiếng cạch cuối cùng vang lên, nó cắn nát hạt đào. Cái mũi ướt lướt thướt cọ tới cọ lui bên trong, cuối cùng cái lưỡi cuốn lấy phần nhân đào bé tẹo còn sót lại.

Toàn bộ quá trình trôi chảy như nước chảy mây trôi, gọn gàng dứt khoát, chưa đầy một phút đồng hồ.

“Ngon không?” Tống Đàm hỏi.

“Gâu!”

Đại Vương nhìn cô đầy mong chờ, còn muốn ăn nữa.

Tiểu Giang: …

Trong livestream:

[Thật đấy, con c.h.ó này ăn đào nhanh vậy, tôi thật sự tin là nó rất ngon luôn!]

[Ôi trời ơi, con c.h.ó này nuôi tốt quá! Bình thường chắc chắn toàn ăn sơn hào hải vị! Giờ được miếng đào mà phấn khởi thế này!]

[Thôi khỏi nghĩ, tôi đi đặt một thùng đào thử ngay đây]

[Nó ăn nhanh quá, tự nhiên tôi cũng thèm!]

[Tôi cũng đặt một thùng thử luôn!]

Tống Đàm liếc mắt nhìn bình luận, trong lòng thoải mái hơn hẳn.

Nhưng Tiểu Giang vẫn chưa chịu thua, lạnh lùng nói: “Bản năng của c.h.ó là thích ăn mà, nó còn thấy…”

“Mồm anh thối quá,” Tống Đàm cắt ngang, “Anh với chó, rốt cuộc ai ăn cái thứ đó rồi?”

“Muốn ăn chùa đào của tôi? Mơ đi! Đến lợn tôi cũng không thèm cho!”

“Đi thôi, Kiều Kiều.”

Cô nói xong, dắt Kiều Kiều đi đến chỗ chuồng gà trong rừng, rồi lại tiện tay ném vào đó một quả đào.

Chỉ trong chớp mắt, cả chuồng gà sôi trào!

Gà trống, gà mái, trĩ đuôi dài… tất cả đều lao vào tranh giành quyết liệt!

Những cái đầu nhỏ nhấp nhô mổ tới tấp, mổ được miếng nào là vui sướng hết cỡ, thậm chí còn có cả cảnh hỗn chiến cục tác cục tác tưng bừng. Cả khu rừng, cỏ dại, bụi đất và lông gà bay đầy trời.

Chẳng mấy chốc, quả đào đã bị xử lý gọn ghẽ, ngay cả hạt cũng bị mổ sạch sẽ, mấy con trĩ đuôi dài non còn không cam lòng, cố chui vào mổ vét chút tàn dư cuối cùng.

Lần này, cả livestream của Kiều Kiều lẫn livestream của Tiểu Giang đều câm nín.

Bình luận ngỡ ngàng:

[Khoan… Sao chúng nó ăn nhanh vậy?]

[Không thể nào! Đám gà này tưởng như thấy linh đan diệu dược ấy!]

[Khoan đã! Mọi người không để ý à? Trong chuồng gà có hai con trĩ đuôi dài kìa!]

[Quào, streamer nuôi cả loài cấp quốc gia? Căng nha!]

Tống Đàm lơ đãng nói: “Đã đăng ký rồi, bên Cục Lâm nghiệp đã kiểm tra xong.”

Thế nhưng bên livestream của Kiều Kiều lại toàn bình luận cay cú:

[Không ngờ, lần đầu tiên streamer và gia đình đọc bình luận, lại không phải nhìn thấy tôi]

[Rõ ràng streamer có người khác trong lòng rồi]

[Tên Giang thần kinh này! Streamer, có phải chị đang thèm khán giả 1,6 triệu bên đó không?]

Đúng vậy, số lượng người xem của Tiểu Giang đã tụt xuống còn 1,6 triệu.

Còn bên Kiều Kiều, con số đã lên tới 17 vạn, số người theo dõi tăng vọt lên 5 vạn!

Trương Yến Bình kích động đến mức suýt nữa đốt hương tạ Thần Tài.

Nhưng Tống Đàm lại chẳng có thời gian nhìn số liệu, cho nên càng không khách sáo:

“Nhà nào bán đào cứ thử quăng vào chuồng gà xem, nếu có hiệu quả này, tôi biếu không cho 10 cân!”

Bình luận nhao nhao:

[Dù chưa từng nuôi gà, nhưng tôi thấy chuyện này chắc chắn không thể nào xảy ra]

[Đã nuôi gà, cảnh tượng này tuyệt đối không thể có]

[Nhưng phải công nhận, streamer dùng c.h.ó với gà để miêu tả độ ngon thật là sáng tạo!]

[Cách diễn đạt quá hình tượng! Tôi đi mua đào đây!]

[Có 80 tệ một cân thôi mà? Gà ăn được, chẳng lẽ tôi không ăn được?]

[Tôi không nói nhiều, đặt luôn hai thùng, ăn đào đẳng cấp quốc gia!]

Loading...