Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1010: Lần sau mời cô đến ngắm hoa.

Cập nhật lúc: 2025-05-17 13:14:14
Lượt xem: 103

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Đàm nhận lấy chiếc túi, thấy Lục Xuyên chưa đeo khẩu trang, lúc nghiêng mặt có thể thấy rõ vết sẹo đỏ kéo dài từ thái dương đến vành tai, không kìm được mà khẽ hỏi:

“Những vết sẹo đó…”

Lục Xuyên theo phản xạ sờ lên, sau đó lắc đầu, vẻ mặt hoàn toàn không bận tâm:

“Không sao đâu, chỉ là ngoài da thôi, dưỡng một thời gian là lành ngay.”

Tống Đàm thở dài khẽ khàng.

Thao Dang

Nếu thật sự dễ lành như vậy, nửa năm nay toàn ăn thức ăn mang linh khí, với thể chất của anh, sẹo đã phải mờ đi rồi mới đúng.

Cô trịnh trọng nói:

“Vẫn chưa kịp cảm ơn anh cho đàng hoàng.”

“Cảm ơn anh khi đó đã không màng nguy hiểm cứu tôi.”

“Mấy lần gửi đồ ăn, quà cáp cho anh… thực ra cũng chỉ là chút lòng thành, chẳng thể nào so được với ơn cứu mạng.”

Lục Xuyên hơi sững người, rồi bật cười nhẹ:

“Đừng trịnh trọng thế, mà lúc đó cũng chẳng phải không màng nguy hiểm gì đâu. Thấy có thể cứu được nên tôi mới vào thôi.”

Anh cười, gương mặt dưới ánh chiều tà trở nên vô cùng dịu dàng, như gió xuân thổi nhẹ qua rặng liễu, không hề mang theo chút áp lực nào:

“Đừng nghĩ nhiều, không phải tôi vẫn khoẻ mạnh đứng đây sao?”

Rồi lại đưa tay xoa đầu Kiều Kiều:

“Ngoan, ngoài này lạnh, mau lên xe đi. Lần sau tới thủ đô, anh mời mọi người qua nhà ngắm hoa.”

Kiều Kiều ngơ ngác:

“Sao lần này không mời luôn ạ?”

Lục Xuyên bị hỏi đến khựng lại, mãi mới trả lời:

“Vì lần này là lần đầu gặp mặt, con gái không nên một mình đến nơi kín đáo, dễ gặp nguy hiểm.”

“Kiều Kiều cũng vậy.”

“Lần sau thì được rồi, lúc đó quen thân hơn, anh sẽ sắp xếp để dì giúp việc ở nhà.”

Nói đến đây, ánh mắt anh cũng trở nên mềm mại hơn:

“Quan trọng là mùa đông ở thủ đô lạnh quá, ban công nhà anh giờ chẳng có hoa mà ngắm. Lần sau đến, chắc sẽ có nhiều hoa rồi, nếu em thích có thể mang về nhà trồng.”

Nói có lý quá, Kiều Kiều lập tức gật đầu:

“Vâng ạ, em hiểu rồi!”

Ngay sau đó, ánh mắt cậu đã bay về phía túi trong tay Tống Đàm:

“Chị ơi, mình còn phải đi mấy tiếng nữa, có sợ chảy mất không ạ?”

“Không đâu.” Lục Xuyên chỉ vào chiếc túi:

“Là túi giữ nhiệt đấy, bên trong có đá khô và đá viên, 24 tiếng không sợ chảy đâu.”

Xe dần hòa vào dòng xe tấp nập, từ cửa kính nhìn lại, bóng người đứng bên đường mỗi lúc một xa, rồi cũng xoay người, xách mấy quả dưa hấu rời đi.

Tống Đàm thu ánh mắt về, khẽ thở dài:

“Cũng là đàn ông cả, sao nhà mình chỉ sinh ra mấy ông anh họ ngốc thế cơ chứ?”

Kiều Kiều đang hớn hở kéo khóa túi giữ nhiệt, nghe vậy tò mò hỏi:

“Anh họ ngốc nào thế chị?”

Tống Đàm hừ nhẹ:

“Hai người lận!”

Đúng lúc đó, Kiều Kiều lôi ra một cây kem hình đầu gấu siêu dễ thương, nhỏ bằng lòng bàn tay:

“Waahhh!”

Được làm từ màu trắng của sữa tươi, màu kem của sữa đặc, và những miếng dưa hấu đỏ tươi điểm xuyết, que kem nhỏ toát lên hương thơm ngọt ngào, quyện lẫn sắc đỏ rực rỡ của dưa hấu trông thật mát mắt, sảng khoái.

Tống Đàm cũng không kìm được mà trầm trồ:

“Không tệ! Đưa chị thử miếng nào!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1010-lan-sau-moi-co-den-ngam-hoa.html.]

Kiều Kiều hào phóng nhét que kem vào tay Tống Đàm, rồi lại thò tay lục tiếp, lần này lôi ra một cây kem que hình đóa hoa đỏ rực!

Cũng giống que kem vừa rồi, được bọc trong giấy nến trắng, chỉ cần nhẹ tay bóc ra là có thể thưởng thức ngay.

Hương thơm tươi mát của dưa hấu lập tức lan tỏa, ngay cả Lý sư phụ đang tập trung lái xe cũng không kìm được mà liếc nhìn lên gương chiếu hậu.

Trong xe, gió ấm thổi vù vù, không khí vừa khô vừa nóng, khiến cây kem que này bỗng chốc trở nên hấp dẫn lạ thường!

Kiều Kiều nôn nóng muốn ăn ngay! Nhưng trong túi còn nhiều thứ nữa…

Tống Đàm cũng bị lôi kéo sự tò mò, thò đầu qua nhìn thử, chỉ thấy trong túi giữ nhiệt ngoài mấy túi đá khô và đá viên, còn xếp gọn gàng từng que kem hoa dưa hấu, kem hình gấu, và một hộp đầy những viên dưa hấu đông lạnh tròn xoe đỏ chót.

Không khó để tưởng tượng, nếu mùa đông mà ngồi sưởi ấm bên bếp lửa, bỏ vài viên dưa hấu đỏ tươi vào cốc nước, thêm chút hoa quả trang trí, hẳn sẽ đẹp đẽ và mát mắt biết bao!

Kiều Kiều nhìn đến ngẩn người.

Hồi lâu sau mới ngạc nhiên hỏi:

“Sao ông chú Bảy lại không dạy em mấy thứ này nhỉ?”

Tống Đàm cười thầm, người ta làm đầu bếp cả đời, trình bày món ăn đẹp đương nhiên là biết. Chỉ là… chắc ông chú Bảy nghĩ suốt ngày lo cho heo ăn, bày vẽ thế làm gì cho mệt.

Nhưng phải thừa nhận, khi đồ ăn được làm tỉ mỉ, khéo léo thế này, tâm trạng ăn uống cũng khác hẳn!

Nghĩ rồi, Tống Đàm rút khăn giấy, gắp hai viên dưa hấu đông lạnh đưa tới cạnh Lý sư phụ:

“Chú Lý, nếm thử đi ạ.”

“Lái xe không được ăn vặt, nhưng cái này bỏ vào miệng là tan ngay mà. Hai ngày nay cũng vất vả rồi, nếm thử cho biết vị.”

Lý sư phụ vốn định từ chối, nhưng viên dưa hấu đỏ au kia ngay trước mắt, hơn nữa trong xe ấm quá, chẳng mấy chốc đã bắt đầu rịn nước, in dấu ướt lên giấy…

Nội tâm ông giằng co một hồi, c.uối cùng không nhịn nổi nữa, vui vẻ nhận lấy:

“Được được, vậy tôi nếm thử chút nhé!”

Vừa nói vừa nhét ngay vào miệng.

“Phù!”

Lạnh buốt như uống bia đá giữa mùa đông, vừa mát lạnh vừa sảng khoái thấu tim gan.

Viên dưa hấu bắt đầu tan chảy trong miệng, cái vị ngọt thanh mát lạnh lan tràn khắp khoang miệng, Lý sư phụ không kìm được khẽ mím môi, rít khẽ một hơi như muốn giữ lại lâu thêm chút nữa.

Khoảnh khắc đó, đầu óc ông trống rỗng, trong lòng chỉ còn mỗi một ý niệm duy nhất.

Mua dưa hấu!!! Phải mua bằng được loại dưa này!!!

Lý sư phụ luyến tiếc đợi viên dưa tan hết, chỉ còn lại phần thịt quả mềm dai, lúc đó mới chậm rãi nhai kỹ, đồng thời thầm quyết định tăng thêm ngân sách mua sắm.

“Dưa hấu này…”

“Không bán đâu ạ!” Kiều Kiều đang cắn que kem rôm rốp, chẳng thấy lạnh chút nào, còn thấy thú vị hơn ăn dưa tươi, nghe thấy thế liền phản ứng ngay.

Lý sư phụ nóng ruột:

“Chú mua ít thôi mà! Hai ba quả là được rồi!”

Tống Đàm thở dài:

“Chú Lý, dưa nhà cháu mùa đông này 60 tệ một cân, mua không đáng đâu… Hay là đợi đến mùa hè sang năm đi, lúc ấy nhiều dưa, giá cũng chỉ 20 tệ một cân thôi.”

Cô cười dịu dàng, đầy thiện ý:

“Dù gì hè mới là chính vụ, lúc đó giá mềm mà hàng lại ngon.”

Lý sư phụ im bặt.

Mặc dù vừa rồi ông còn hăng hái nâng hẳn ngân sách, nhưng nghĩ kỹ lại, dưa 60 tệ một cân, tiêu mất 3000 tệ cũng chẳng mua được mấy quả!

Sao trên đời lại có người giàu đến mức chẳng thèm để ý 40 tệ chênh lệch thế này chứ?

Ông thở dài ngậm ngùi, đành tiếc nuối:

“Vậy… thôi đợi hè mua vậy.”

Kiều Kiều thì vẫn tràn đầy kỳ vọng:

“Chị ơi, lúc anh đẹp trai kia tới dự tiệc sát trư thái, anh ấy có thể ở nhà mình không ạ?”

Tống Đàm thản nhiên:

“Được chứ, mấy hôm trước em giúp mẹ dọn phòng chẳng phải để đón anh ấy và người nhà còn gì?”

Dù sao cũng là Lục Xuyên đến, chẳng lẽ lại để người ta ngủ phòng tập thể sao?

Loading...