Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 275
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:14:27
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn những thứ khác cô rõ nhưng cô cũng thể thấy Giang Mãn Y dường như ý đồ gì khác. Nêdu với năng lực của cô , nếu mưu đồ gì thì cần nhẫn nhịn.
Tóm một câu đ.á.n.h thì vẫn nên thành thật mà bạn với .
Nếu Giang Mãn Y biểu lộ bất kỳ tâm lý thù địch nào thì cô cũng chẳng dại gì mà gây mâu thuẫn với , tự chuốc lấy phiền phức cho .
Đợi đến khi Lăng Thính Lan điền xong thông tin, Mật Phong cầm lên xem xét một lượt: "Cảm ơn vì hợp tác."
Cô đưa máy tính cho Hắc Hùng bên cạnh, đó : "Giang tiền bối là nguyện ý tài trợ cho chúng một lô pháp y pháp khí, thể cho chúng xem qua ."
Các đạo trưởng khác cô , cũng căng thẳng Giang Mãn Y.
Cũng Giang tiền bối rốt cuộc bao nhiêu pháp y và pháp khí, họ đủ chia .
Giang Mãn Y mỉm : "Những thứ mang đến, chia ba loại: thượng, trung, hạ."
Cô xong Khương Thật, Khương Thật lập tức lấy một túi trữ vật, mở túi và lấy từ bên trong một đống trang phục và pháp khí.
Thanh Vũ đạo trưởng chằm chằm những pháp khí đó. Phần lớn là đao kiếm, còn phất trần, gương bát quái, kiếm gỗ đào,...
"Không chúng thể cầm lên xem thử ạ?" Xung Hư đạo trưởng cây kiếm gỗ đào mà ngứa ngáy trong lòng.
Giang Mãn Y: "Cứ tự nhiên."
Lời dứt, Xung Hư đạo trưởng lập tức cầm lấy một thanh kiếm gỗ đào, cầm tay ông nhận chất lượng của thanh kiếm tầm thường.
Thậm chí còn hơn nhiều so với thanh kiếm gỗ đào mà tổ tiên truyền .
Ông cầm thanh kiếm gỗ đào trong tay vuốt ve, chỉ cảm thấy một thanh kiếm như , e rằng giá cũng sẽ thấp.
Nếu là giao dịch bằng tiền thì ôngáta còn thể nghĩ cách nhưng nếu là giao dịch bằng linh thạch thì thanh kiếm e rằng vô duyên với ông.
Trừ khi ông mặt dày xin một cái từ Mật Phong.
Trong lòng Xung Hư đạo trưởng nghĩ nhiều. Trên mặt cũng lộ vẻ tiếc nuối, chỉ thấy ông cầm kiếm gỗ đào lên là thể hiện một màn kiếm thuật.
Ông dùng kiếm truyền linh lực, c.h.é.m một nhát tảng đá lớn đỉnh núi, lập tức tảng đá hóa thành bụi phấn.
"Thật sự lợi hại đến thế !"
"Tu vi của Xung Hư đạo trưởng tinh tiến ."
"Xem thanh kiếm gỗ đào còn hơn cả thanh của sư phụ ."
"Trời ơi, cái đó bao nhiêu tiền chứ, chúng mua nổi ?"
Mọi bàn tán xôn xao, ngay cả Vân Phong đạo trưởng cũng trúng một cây phất trần: "Giang tiền bối, những pháp khí hóa chỉ là hạ phẩm thôi ?"
Chất lượng như , tùy tiện lấy một món đặt trong giới tu chân đều thể gây sóng gió lớn, thế mà đồ của Giang tiền bối tùy tiện lấy nhiều như .
Giang tiền bối rốt cuộc là ai, sẽ là lão quái vật sống hàng vạn năm đấy chứ.
Giang Mãn Y sờ sờ cằm: "Đương nhiên chỉ là hạ phẩm. Mọi thể xem thêm pháp y, những pháp y đều công năng phòng hộ nhất định."
Thanh Vũ đạo trưởng cầm lên một bộ... Vest đer xem xét. Ông ngưng tụ linh khí đầu ngón tay, vạch một đường lên bộ vest nhưng ngờ để bất kỳ dấu vết nào.
Thậm chí bộ vest còn nhăn một chút nào.
Thanh Vũ đạo trưởng dùng năm phần pháp lực, bộ vest xuất hiện một chút sờn.
Ông một nữa dùng tám phần pháp lực, chỗ sờn của bộ vest mới xuất hiện một cái lỗ rách.
"Pháp y chất lượng thật sự đến thế !"
Anan
Phải rằng ông là tu vi Kim Đan hậu kỳ, bộ vest e rằng thể chống đỡ đối thủ Kim Đan sơ kỳ.
Mọi sờ pháp y pháp khí khen ngợi ngớt.
Ngay cả Mật Phong và đồng đội cũng nhịn sờ tới sờ lui: "Giang tiền bối, pháp y và pháp khí hạ phẩm giá bao nhiêu ạ?"
Cô đột nhiên hỏi một câu như , khiến nhiều đạo trưởng mới hồn. Thanh Vũ đạo trưởng bộ pháp y hỏng trong tay , mồ hôi lạnh sắp nhỏ xuống trán .
Đừng một cái lỗ mà ông khuynh gia bại sản chứ, thế ông động tay động chân .
Giang Mãn Y ghế : "Pháp khí hạ phẩm, một cái..."
Cô nghĩ một lúc, thứ cô mua từ cửa hàng, một cái cũng chỉ hai nghìn tệ.
Hít hà...
"Thế , chiết khấu kịch sàn cho , hai vạn một cái."
Lời cô , kinh ngạc đến mức cằm suýt rớt xuống đất.
"Thật sự rẻ đến !"
"Giang tiền bối hổ danh là cao nhân của thế hệ chúng !"
"Trời ơi, Giang tiền bối thật sự quá , chiết khấu kịch sàn mà chỉ hai vạn tệ thôi!"
"Hay là mười vạn ? Dù cũng thể để Giang tiền bối bù lỗ cho chúng , ít nhất cũng để Giang tiền bối bớt lỗ một chút chứ?"
"Thôi thì cứ giá gốc . Giang tiền bối cô cứ giá ! Chúng mua!"
Giang Mãn Y: ...
"Giá gốc thì thôi , nếu cảm thấy ít." Cô do dự : "Năm vạn?"
Rất nhiều đạo trưởng mắt ngấn lệ, họ ngờ Giang tiền bối hy sinh vì khác đến .
Chất lượng của những pháp khí tầm thường, mà chỉ năm vạn tệ!
Không , Giang tiền bối chắc chắn là lỗ vốn .
Phải rằng pháp khí chất lượng như đặt trong giới tu chân đây đều là giá mà hàng. Những thứ đều là do tổ tiên truyền , ai sẽ dễ dàng bán chứ.
Cho dù bán thì cũng dùng linh thạch để mua.
Chỉ Giang tiền bối, ngờ chỉ cần tiền mặt thôi mà còn giá rẻ đến .
là hy sinh vì khác mà!
Ngay cả cục quản lý yêu tinh cũng nhịn mà cảm thấy Giang tiền bối thật sự quá thành thật .
Mật Phong mở miệng : "Vẫn là mười vạn một món ."
Vân Phong đạo trưởng vuốt râu: ", cứ mười vạn một món! Chúng thể để Giang tiền bối đói meo đói mốc ."
Giang Mãn Y há miệng còn kịp gì, Thanh Vũ đạo trưởng cắt ngang cô: "Tiền bối, cô đừng nghĩ cho chúng nữa. Mừời vạn một món chúng là chiếm món hời lớn !"
" ! Giang tiền bối cô cứ nhận !"
"Nếu chúng cầm cũng yên tâm!"
"Giang tiền bối thật sự quá . Không chỉ giúp chúng thu phục xà yêu, thậm chí gặp chuyện cũng nguyện ý tay giúp đỡ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-275.html.]
"Quá cảm động , huhuhu!"
Xung Hư đạo trưởng l.i.ế.m liếm đôi môi khô: "Cái ..."
Đại sư vội vàng bịt miệng sư phụ : "Sư phụ, cẩn thận hội đồng đó!"
Xung Hư đạo trưởng: ...
Nghịch đồ! Sao định gì!
Bồng Ngọc sư phụ khuyên nhủ: "Hay là chúng đừng chiếm món hời nữa, mười vạn tệ thật sự đắt ."
Mặc dù họ nghèo nhưng họ thể kiếm tiền mà!
Xung Hư đạo trưởng gạt tay Đại đồ : "Mấy đứa nghịch đồ , vi sư là hỏi xem pháp y giá bao nhiêu, mua cho các con vài bộ!"
Bồng Ngọc: !
Đại sư : !
"Trong mắt các con vi sư là như ?" Xung Hư đạo trưởng tức đến thổi râu trợn mắt.
Bồng Ngọc: "Sư phụ, con sai !"
Đại sư : "Sư phụ, con cũng sai ."
Xung Hư đạo trưởng vuốt râu: "Thế mới đúng chứ."
Mặc dù ông thật sự xao lòng với cái giá hai vạn tệ, huhuhu.
Đạo quán nghèo, chịu thôi.
Giang Mãn Y cũng chuyện phát triển thành thế , cô chỉ kiếm chút lời thôi mà.
"Được , Giang tiền bối cô đừng nữa, cứ mười vạn!" Mật Phong chốt hạ: "Ai mua pháp khí thì đến đây giao tiền, tiền trao cháo múc."
Giang Mãn Y: ?
Khoan !
Sao cô còn giúp ăn nữa !
Đột nhiên chút chột đây. Thứ hai nghìn tệ bán mười vạn, hơn nữa khách hàng còn giúp cô bán hàng, cứ khen cô là đại thiện nhân.
À ...
"Giang tiền bối, pháp y giá bao nhiêu ạ?" Mật Phong hỏi.
Giang Mãn Y suy nghĩ một lát, mấy món đồ trong cửa hàng chỉ bán một nghìn tệ, ban đầu cô định bán một vạn tệ.
Thế nhưng tình hình hiện tại, một vạn tệ thì cô dám nhưng họ dám mua.
“Hay là năm vạn?”
Mật ong: “Pháp y mười vạn! Giao tiền trao hàng!”
“Được thôi! mười bộ!”
“ năm mươi bộ!”
Giang Mãn Y:…
Cô cũng tự định giá cả , còn hỏi gì!
Thôi , cô sẽ giúp đỡ họ nhiều hơn . Họ khiến một kinh doanh tâm bẩn như cô cảm thấy .