Mạnh Hòa Trạch kêu to, vốn tưởng sẽ c.h.ế.t nhưng phát hiện cơ thể hình như rơi trúng một thứ gì đó mềm mềm.
Anh sờ soạng một chút, ngờ sờ thấy chiếc kính của đó.
Sau khi đeo kính , mới rõ thứ là gì, mà đang một con bạch hạc khổng lồ.
Mạnh Hòa Trạch thở hổn hển, cả hai chân mềm nhũn thể cử động .
Trước đây là một lập trình viên, ngày nào cũng bận rộn công việc nên ít khi tập thể dục. Vì quanh năm suốt tháng đối mặt với máy tính nên độ cận thị lên đến gần tám độ.
Vừa tháo kính thì chẳng khác gì mù.
Giờ đến trường , thực ban đầu cũng chỉ định du lịch thư giãn, tiện thể đến xem trò vui.
Kết quả là thấy ngự kiếm phi hành trong truyền thuyết.
Mạnh Hòa Trạch lập tức đưa quyết định, đó là dù con đường tu chân khó khăn đến mấy thì cũng tiếp.
Dù tu chân là giấc mơ của mỗi Hoa!
Vì , dù nãy sợ hãi nhưng vẫn kiên quyết bước lên cây cầu xích .
Mạnh Hòa Trạch thấy tiếng tim đập thình thịch, khoảnh khắc rơi xuống thấy bất kỳ âm thanh nào, đương nhiên cũng thấy tiếng la hét của những cầu.
Bạch hạc đưa bay lên, thẳng đến rìa cầu xích, trông vẻ lên.
Mạnh Hòa Trạch cẩn thận bám rìa cầu xích leo lên, những bên cạnh cũng vội vàng kéo lên.
"Cậu chứ? Sợ c.h.ế.t , vãi!"
"Mẹ ơi, lúc rơi xuống, tim suýt ngừng đập."
"May mà con bạch hạc đó cứu , phù."
"Mau vững, đừng để rơi xuống nữa."
Mọi mỗi một câu, Mạnh Hòa Trạch gật đầu vững vịn chắc.
"Tiếp tục thôi." Một giọng vang lên từ phía .
Mọi lúc mới tiếp tục về phía , lẽ vì Mạnh Hòa Trạch rơi xuống bạch hạc cứu lên nên họ cũng còn sợ hãi như nữa.
Suốt quãng đường , ít trực tiếp phịch xuống đất thở hổn hển.
Giang Mãn Y mỉm họ: "Chúc mừng các bạn đến ký túc xá thành công."
"Sau các bạn còn tập quen nhiều, nếu cầu xích thì hãy cố gắng tu luyện đến Trúc Cơ ."
"Sau khi Trúc Cơ, các bạn thể học ngự kiếm phi hành."
Hàng Nhược nuốt nước bọt, cô: "Hiệu trưởng, con bạch hạc đó..."
Giang Mãn Y giơ một tay lên, một con bạch hạc bay tới đậu tay cô.
"Để đề phòng bất trắc, bạch hạc sẽ cứu các bạn những lúc quan trọng."
Những con bạch hạc cũng là cô mua thẳng từ trung tâm thương mại, tu tiên thể bạch hạc, Giang Mãn Y mua xong thì lệnh cho chúng.
Đó là khi việc gì thì tự chơi khắp nơi nhưng nếu rơi xuống, chúng cứu đó lên.
Thật cho dù rơi xuống cũng , Giang Mãn Y đặt trận pháp truyền tống mỗi cây cầu, chỉ cần rơi xuống sẽ truyền tống về quảng trường.
Còn cây cầu xích , cũng xem như là để rèn luyện họ.
Điều quan trọng là cây cầu thấy khí chất, mang một cảm giác tu chân.
"Thì là ." Mạnh Hòa Trạch thở phào nhẹ nhõm.
Anh con bạch hạc đang đậu cánh tay hiệu trưởng, nét mặt lộ rõ vẻ cảm kích, nếu bạch hạc cứu thì e rằng bây giờ c.h.ế.t .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-266.html.]
"Được ." Giang Mãn Y phất tay, bạch hạc tự bay , cô chỉ kiến trúc phía : "Ngọn núi tổng cộng năm mươi căn nhà, hai một phòng, các bạn thể tự chọn."
"Bạn cùng phòng chỉ thể là cùng giới tính, dù là cặp đôi cũng ở cùng ."
Lời cô dứt, lập tức về phía những căn nhà phía cô. Những căn nhà ngọn núi đều là những ngôi nhà gỗ hai tầng, phía còn sân.
Những ngôi nhà nhỏ đều giống hệt , thoạt thì chọn căn nào cũng như .
"Ừm, cứ theo thứ tự qua cầu mà chọn ." Giang Mãn Y .
Hàng Nhược sững một chút vì cô là đầu tiên đến đây ngoài Giang Mãn Y.
" chọn ?"
Giang Mãn Y gật đầu: “Có thể chọn một để cùng nhóm."
Hàng Nhược quanh các bạn học, đó chọn Thúc Quế.
Dù cô cũng chỉ quen Thúc Quế và Helena.
Helena chắc chắn sẽ ở cùng con gái Lena của bà.
Thúc Quế gật đầu đồng ý, bà ấn tượng với Hàng Nhược, hơn nữa bà lớn tuổi , Hàng Nhược cứ như con gái .
Sau khi chọn xong bạn cùng phòng, Hàng Nhược những căn nhà mắt, những căn nhà từ xuống đều cách một đoạn.
Hai thì thầm một lát mở miệng : "Chúng chọn chỗ ."
Giang Mãn Y gật đầu: "Các bạn thể qua đó xem ."
"Người tiếp theo."
Rất nhanh đó, đều bắt đầu chọn bạn cùng phòng của , bạn cùng phòng thường là chọn những quen một lúc.
Còn về ký túc xá, họ cũng hiểu, chọn nhà chọn cái gần cầu xích vì còn từ đây quảng trường.
Gần cầu xích thì cũng gần hơn.
Chỉ là hình như đều ngốc nên những đến chỉ thể chọn những căn nhà chân núi.
Điều đó cũng nghĩa là họ chỉ leo núi mà còn xuống núi.
Sau khi ở đây một lúc, Giang Mãn Y dẫn họ một nữa qua cầu xích để đến quảng trường.
"Bây giờ sẽ dẫn các bạn đến nhà ăn."
Anan
Cô khỏi kết giới, đồng loạt theo.
"Nhà ăn ở bên , bên trong ở là các sư sư tỷ của các bạn, hướng tu luyện của họ giống các bạn lắm. À, Helena, cô ở đây."
Helena cô cũng hiểu , bên trong là đầu bếp.
Bà cúi đầu Lena nhíu mày: "Cô ơi, chân Lena ngắn quá, e rằng qua cầu xích."
Vừa nãy đều là bà bế Lena qua, khe hở của cầu xích quá lớn, Lena mới sáu tuổi, thể tự qua.
Lời bà dứt, mở miệng : "Nếu ngại, chúng sẽ giúp bế con bé qua."
"Con cũng thể bế con bé qua." Raphael .
Helena vô cùng cảm kích : "Cảm ơn các bạn."
Sau đó bà đầu Raphael: "Con chăm sóc Lena cho ."
Raphael gật đầu: "Đương nhiên!"
Đây là em gái của . Sau bố ở đây, là lớn nhất nên thành trách nhiệm của một trai.
Giang Mãn Y bên cạnh : "Được , bây giờ theo ."
Dứt lời, cô nhấc chân bước kết giới phía bên ngôi nhà.