Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:05:10
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ một triệu tệ là thể mua một trăm viên đan Hồi Xuân thể cứu sống trọng thương, cái quả thực là bán đổ bán tháo!

 

Ông vội vàng móc một tấm thẻ đưa cho Giang Mãn Y: “Tiền bối, đúng một triệu tệ.”

 

Sau đó nhận lấy túi trữ vật từ tay Giang Mãn Y, như thể sợ cô đổi ý.

 

Giang Mãn Y: …

 

Bán rẻ .

 

cái thứ giá nhập của cô thật sự đắt, đặt trong cửa hàng chỉ vài chục tệ một viên.

 

“Mấy chứ?” Giang Mãn Y hỏi một câu.

 

Mọi đồng loạt lắc đầu.

 

“Vậy chúng thôi, Tiểu Thanh, Khương Thật!” Giang Mãn Y cưỡi chiếc xe điện nhỏ, Tiểu Thanh ôm chặt chiếc xe điện, còn Khương Thật thì đạp phi kiếm.

 

Các đạo sĩ phía theo cô.

 

“Không hổ là đại lão, đồ ngự kiếm phi hành, đại lão ngự xe phi hành!”

 

“Vân Phong đạo trưởng! Một trăm viên đan Hồi Xuân chia thế nào đây?”

 

mười viên!”

 

“Mười viên! Nhiều đạo quán như , mười viên, ông mười viên, chúng còn chia nữa !”

 

“C.h.ế.t tiệt! Vậy mấy tìm đại lão mua trực tiếp !”

 

“Ông dám ?”

 

dám.”

 

“Vậy thì còn gì nữa.”

 

“Oa, đây là chỗ ở mới của em ? Tuyệt vời quá!” Tiểu Thanh chạy loanh quanh trong bang phái, chỗ nào cũng thấy ưng ý.

 

Giang Mãn Y ừ một tiếng: “Em thích là .”

 

Từ khi trở về, Tiểu Thanh vẫn luôn chạy lung tung khắp nơi, thấy chỗ cũng lạ, chỗ cũng lạ.

 

Bây giờ bang phái là vui tả xiết.

 

“Mùi gì ?” Tiểu Thanh đột nhiên hít hít mũi: “Thơm quá!”

 

vèo một cái chạy rừng, đó tóm một con hồ ly mang đến: “Chị ơi, chị còn chuẩn bữa tối cho em nữa!”

 

Phục Kim Chi: !

 

“Á! Con xà tinh từ , mau buông !”

 

Tiểu Thanh buông tay, Phục Kim Chi hóa thành hình . Cô mới ngủ gật cành cây, chớp mắt một cái tóm gọn.

 

“Thì là yêu quái thành tinh, xui xẻo thật!” Tiểu Thanh càu nhàu.

 

Phục Kim Chi: ?

 

“Cô là ai!”

 

Tiểu Thanh chống nạnh: “Cô là ai! Tại ở trong nhà !”

 

Phục Kim Chi thể tin : “Nhà cô?”

 

Giang Mãn Y: “Mấy ngày gặp, cô tặng gia sản của cho khác ?”

 

Giang Mãn Y: …

 

“Đây là Tiểu Thanh, em gái .”

 

Phục Kim Chi chỉ cảm thấy sởn gai ốc: “Một cô mà một đứa em gái xà tinh, thật là đáng sợ.”

 

“Bố cô là Hứa Tiên ?” Cô chút tò mò hỏi.

 

Giang Mãn Y hít sâu một : “Đi chơi .”

 

Phục Kim Chi lập tức chạy , cô luôn cảm thấy nếu ngay thì sẽ đánh.

 

Anan

Giang Mãn Y đợi cô . mới với Tiểu Thanh: “Ở đây một đám hồ ly tinh. Họ đến để chuộc tội, em cần bận tâm đến họ.”

 

Tiểu Thanh trầm tư:.“Chị ơi, chị thấy lông hơn trơn tru hơn?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-260.html.]

Giang Mãn Y: “Khụ khụ, đương nhiên là trơn tru hơn.”

 

Xin nhé lông lá!

 

“Em ngay mà!” Tiểu Thanh hớn hở:.“Chị yên tâm, em sẽ chấp nhặt với đám lông lá đó .”

 

Giang Mãn Y: Em nhất là như !

 

Bận rộn cả ngày, Giang Mãn Y cũng mệt . Cô thiền trong bang phái hấp thụ linh khí, chuẩn cố gắng thăng cấp.

 

Ngày hôm .

 

Hôm nay là ngày khai giảng, Hàng Nhược sáng sớm xách hành lý đến vùng ngoại ô chờ đợi.

 

Đi cùng cô còn gia đình Raphael.

 

“Chúng cứ đợi ở đây ?” Raphael dạo chạy khắp nơi, gần như chơi khắp thành phố Giang Triều.

 

Đáng tiếc là tìm thấy ai vẻ là tu chân giả.

 

Cork xoa đầu Raphael: “Nếu con mệt thì xuống nghỉ một lát .”

 

Raphael lắc đầu, đương nhiên mệt, chỉ là học.

 

Đi học gì vui , chi bằng tu tiên.

 

Gần đây tiểu thuyết tu chân của Hoa Hạ, học ít tiếng Trung, giờ đây bập bẹ cũng thể hiểu một vài thứ.

 

Cũng lúc nhàm chán quanh, một chiếc taxi dừng mặt họ.

 

Một cô bé ngoại quốc ăn mặc như búp bê đẩy cửa xe bước xuống, cùng cô bé là bố cô, Kyle.

 

“Andy?” Raphael nhăn nhó: “Sao đến đây!”

 

Cậu dụi dụi mắt.

 

Andy im lặng một lúc: “ cũng đăng ký , thể đến chứ.”

 

“Còn , mà thật sự đến .”

 

Raphael lập tức : “Được , chúng đừng cãi nữa, một câu thế mà.”

 

Cậu dùng tiếng Trung bập bẹ : “Gặp cố nhân nơi đất khách quê .”

 

“Đây là chuyện .”

 

Andy kinh ngạc đến mức mắt suýt rớt ngoài: “Cậu một câu tiếng Trung , thật đáng chúc mừng.”

 

Raphael đắc ý: “Đương nhiên , chỉ câu , còn ‘Ba mươi năm sông đông ba mươi năm sông tây, đừng khinh thiếu niên nghèo’!”

 

Hàng Nhược: …

 

So với hai đứa học sinh cấp một , bố hai bên trò chuyện vui vẻ hơn.

 

“Andy cứ nhất định đến trường nên đành theo xem , còn các vị thì ?” Kyle chút bất đắc dĩ.

 

Andy nhà họ thì nhỏ mà tinh ranh, một khi ý kiến của thì sẽ dễ dàng đổi.

 

Helena đưa cho một chai nước: “ và Cork đều nghỉ việc , đây đó.”

 

Kyle lập tức họ bằng ánh mắt ghen tị: “ cũng nên nghỉ việc sớm hơn, đồ tư bản đáng c.h.ế.t.”

 

“Mấy đến khi nào , Hoa Hạ vui ?”

 

Kyle và Andy hôm qua mới đến Hoa Hạ, căn bản thời gian chơi , hôm nay đến đây .

 

Ông liếc vùng ngoại ô chút hẻo lánh: “Thật hiểu tại ngôi trường xây ở nơi xa xôi như .”

 

Hoa Hạ thật sự núi xanh nước biếc, thật.”

 

Helena : “Anh nên ngoài nhiều hơn. Hoa Hạ thần kỳ, mấy hôm còn gặp giáo viên của , quyết định nữa .”

 

sẽ ở đây và học nấu ăn với cô !”

 

“Giáo viên?” Kyle uống một ngụm nước mở một chai Coca đưa cho Andy.

 

Helena gật đầu nghiêm túc: “ , giáo viên của thần kỳ, món ăn cô nấu là món ngon nhất từng ăn.”

 

Mấy trò chuyện hồi lâu, dứt khoát luôn xuống tảng đá.

 

Giữa chừng ít lục tục đến, Hàng Nhược vẫn luôn theo dõi tình hình trong nhóm.

 

 

Loading...