"Đây là hậu hoa viên của cô?" Giang Mãn Y phịch xuống xe điện, cửa bí cảnh.
Chỉ thấy xung quanh bí cảnh tuy đ.á.n.h cho khói đặc mịt mù và đá vỡ văng khắp nơi nhưng cửa bí cảnh vẫn dày đặc sương, trông vô cùng tiên khí.
Tiểu Thanh ưỡn ngực: " ."
Giang Mãn Y khẽ cau mày, về phía Vân Phong đạo trưởng dậy: "Ngài là?"
Vân Phong đạo trưởng cũng rốt cuộc là thần thánh phương nào nhưng viên đan d.ư.ợ.c mà gã đàn ông tóc vàng cao lớn cho ông ăn, ông nếm .
Tuyệt đối đan Hồi Xuân bình thường.
Mà là phiên bản nâng cấp, đan Hồi Xuân siêu cấp mạnh!
Nếu đan Hồi Xuân chỉ thể tạm thời ngăn chặn vết thương của ông thì thứ trực tiếp giúp ông hồi phục đầy máu.
"Bần đạo đạo hiệu Vân Phong, tiền bối tôn tính đại danh?"
Ông trông hơn bảy tám mươi tuổi nhưng đối mặt với thể dễ dàng hàng phục con xà yêu nghìn năm , ông cũng chỉ là một hậu bối mà thôi.
Nói chừng vị tiền bối sớm dung nhan bất lão, đột phá Hóa Thần kỳ .
Giang Mãn Y hắng giọng: " tên Giang Mãn Y, đây là đồ của , Khương Thật."
"Thì là Giang tiền bối." Vân Phong đạo trưởng chầm chậm tới, phía ông , Thanh Vũ đạo trưởng và mấy vị đạo trưởng ban đầu cũng tỉnh từ ảo cảnh.
Xung Hư đạo trưởng tỉnh dậy thấy con xà yêu đang cạnh một phụ nữ trông như phàm nhân, ông vội vàng lên tiếng: "Cẩn thận xà yêu!"
Quán chủ Bạch Vân Quan vội vàng giải thích cho ông ” "Xà yêu hàng phục , là vị… Giang tiền bối đây cứu chúng ."
Vân Phong đạo trưởng cũng lên tiếng: "Chúng và con xà yêu dường như một chút hiểu lầm."
Giang Mãn Y những vẫn còn đang hôn mê, dứt khoát : "Đợi tỉnh dậy hết tiếp."
Mọi chờ đợi, cho đến khi cuối cùng tỉnh .
Trong quá trình đó, họ truyền tai cũng con xà yêu vị Giang tiền bối đột nhiên xuất hiện hàng phục vì dù vẫn cảnh giác nhưng ai tay.
Lúc xà yêu tay cũng chừng mực, ngoại trừ lúc đầu tức giận dùng đuôi quất họ mấy cái, đó đều trực tiếp ném ảo cảnh.
Vì ai t.ử vong, nhiều nhất là trọng thương nhưng khi Giang Mãn Y cho họ ăn một viên đan hồi m.á.u thì cũng khỏe .
Mật Phong nhíu mày cô gái mắt, cô cứ thấy quen mắt thế nào nhưng tài nào nhớ .
Rốt cuộc gặp ở nhỉ.
Mật Phong đau đầu, theo lý mà một đại lão lợi hại như , cô chắc chắn gặp qua .
Cô đang suy tư, Giang Mãn Y lên tiếng, cô về phía Vân Phong đạo trưởng: "Các vị bằng kể xem khi các vị trong xảy chuyện gì?"
Vân Phong đạo trưởng chút hổ nhưng vẫn lên tiếng: "Chúng bí cảnh xong thì luôn cẩn thận nên luôn đề phòng sợ sinh vật nào tấn công chúng ."
"Trong bí cảnh linh khí dồi dào, trong thì linh thực mọc khắp nơi, chúng xuyên qua một rừng cây, thì thấy một suối linh, xung quanh suối linh những linh thực đủ màu sắc."
"Sau đó…" Thanh Vũ đạo trưởng tiếp lời: " nghĩ loại linh thực thể tác dụng nghiên cứu nên hái một bông hoa màu xanh lam bên cạnh nó."
Giang Mãn Y nghiêng đầu: "Sao hái bông hoa ngũ sắc ?"
Thanh Vũ đạo trưởng: " sợ độc, với thông thường những thứ càng hiếm thì khi thú cưng bạn đời canh giữ nên chỉ hái bông bên cạnh thôi."
"Kết quả quỷ nào mới hái, thấy trong suối linh trồi lên một con rắn lớn, miệng há rộng như chậu máu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-256.html.]
Xung Hư đạo trưởng cũng gật đầu: "Sợ quá, chúng lập tức định bỏ chạy nhưng uy áp của con xà yêu quá nặng, trông hung dữ."
"Chúng chỉ thể đ.á.n.h chạy."
"Hu hu hu, bọn họ quá đáng mà!" Tiểu Thanh lên tiếng: "Hoa nhỏ màu xanh của ! C.h.ế.t thật thảm!"
Giang Mãn Y:…
" đang ngâm trong bồn tắm, ngẩng đầu lên thì hoa nhỏ màu xanh của bọn họ nhổ mất , hoa nhỏ màu xanh còn trẻ như , còn hóa hình nữa!"
Vân Phong đạo trưởng:!
"Nó thành tinh ?"
Tội , tội .
Tiểu Thanh mặt cảm xúc: "Thì cũng nhưng một nghìn năm chắc chắn là hóa hình ."
"Các trồng hoa mệt đến mức nào ! vất vả lắm mới cho hậu hoa viên của đẽ như ! Các tiện tay nhổ mất!"
"Bảo vệ môi trường, ai cũng trách nhiệm, tùy tiện hái hoa nhỏ ?"
Tiểu Thanh chống nạnh quét mắt .
Thanh Vũ đạo trưởng cúi đầu: "Xin …"
"Người bây giờ thật ý thức công cộng!" Tiểu Thanh gần như nhào Giang Mãn Y, cô bé mắt ngấn lệ : "Chủ nhân, chủ cho nha!"
"Bọn họ còn đ.á.n.h nữa, vảy của đều đ.á.n.h rụng !"
Tiểu Thanh móc một chiếc vảy màu xanh lục, đó vui vẻ : "Tặng cho , chủ nhân!"
Giang Mãn Y nhận lấy chiếc vảy , chút bất lực : "Chuyện là như đó là các vị bàn bạc xem đây?"
Cô cũng khó xử, bây giờ Tiểu Thanh là sủng vật của cô, cô chính là giám hộ.
Còn các vị đạo trưởng ở đây, là đồng bào của cô.
Mật Phong: Đau đầu quá!
"Xin Giang tiền bối đợi một lát, chúng sẽ bàn bạc." Cô lên tiếng.
Giang Mãn Y gật đầu: "Đi ."
Anan
Mật Phong dẫn các đạo trưởng xa để bàn bạc.
Những đạo sĩ còn , Bồng Ngọc và Tùng Sơn Linh chạy đến: "Tiền bối!"
"Tiền bối lợi hại quá, đại yêu mạnh như cũng hàng phục !"
" là tiền bối, lũ hồ ly tinh cũng , tiền bối còn tay họ đầu hàng ."
Giang Mãn Y họ mỉm : "Không đáng nhắc tới, đáng nhắc tới."
"Tiền bối, công việc bên của xong ?" Bồng Ngọc hỏi.
Giang Mãn Y "ừm" một tiếng: "Xong ."
Cô đưa Lăng Thính Lan xong thì đến đây, bây giờ Lăng Thính Lan chắc về đến thành phố .