Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:55:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lăng Thính Lan nghiêm túc gật đầu: “Vậy sẽ cố gắng!”

 

Không thể cứ gặp chuyện gì cũng gọi Giang Mãn Y cứu mạng, cô cũng tự bảo vệ bản .

 

Hai trò chuyện, những khác cũng mấy ai đến phiền, dù ông chủ nào cũng vấn đề cần Giang Mãn Y giải quyết.

 

Hơn nữa, loại sự kiện linh dị , chung vẫn hiếm.

 

Nhờ sự việc chăm chỉ của các Vô Thường ở Địa phủ mà những con quỷ lưu lạc bên ngoài cũng nhiều.

 

Đợi khi tiệc mừng thọ kết thúc, Cố lão gia còn giữ Giang Mãn Y ở nghỉ ngơi một đêm nhưng Giang Mãn Y từ chối.

 

Nói là xử lý một việc.

 

Cố Sách mở lời đưa họ , Giang Mãn Y từ chối.

 

Văn Ông Thang đang đợi bên ngoài, ngờ thấy cảnh Cố Sách đích tiễn đại sư Giang. Anh khỏi nghĩ rằng một trăm vạn bỏ đáng giá.

 

Có thể khiến vị sếp Cố trẻ tuổi đang hot nhất nhà họ Cố đích tiễn, Cố lão gia còn khen ngợi vị đại sư trong bữa tiệc mừng thọ, để tâm đại sư chiếm hết sự chú ý của .

 

Chỉ thể vị đại sư thực sự tài năng, tài năng ý chỉ tài năng xã giao.

 

Tuy nhiên, bản đại sư Giang tu vi cao sâu, nghĩ rằng như chỉ cần vẫy tay một cái là thể kết giao nhiều .

 

“Cứ theo chiếc xe phía .” Giang Mãn Y chiếc xe của Văn Ông Thang phía .

 

Cố Sách gật đầu: “Anh tìm đại sư gì?”

 

Giang Mãn Y tựa ghế xe thoải mái: “Nói là công ty chuyện lạ, nhờ xem thử.”

 

Cố Sách xong cũng hỏi nhiều. Anh Văn Ông Thang, là tổng giám đốc Khoa Kỹ Phi Tiệp, gần đây nhân viên công ty hình như tan khá sớm, còn những chuyện khác thì rõ lắm.

 

Anh bây giờ mới nhậm chức, ngày nào cũng bận rộn.

 

Công ty của Văn Ông Thang cách đây cũng xa, Cố Sách lái xe nửa tiếng là tới.

 

Văn Ông Thang cũng là trong thành phố , cũng vì là trong thành phố nên mới cơ hội đến dự tiệc mừng thọ của Cố lão gia.

 

Giang Mãn Y xuống xe đó quét mắt tòa nhà cao tầng mặt, Văn Ông Thang bên cạnh vội vàng : “Đại sư, mời bên .”

 

“Bây giờ máy phát điện của công ty cũng dùng nữa.” Trên mặt chút khó xử, còn trợ lý bên cạnh thì lập tức rút một cái đèn pin.

 

“Làm phiền đại sư và sếp Cố .”

 

, Cố Sách cũng theo, khá tò mò về chuyện , dù ai cũng cơ hội gặp những thứ huyền học.

 

Huống chi còn đại sư Giang thực lực cao siêu bảo vệ họ.

 

Giang Mãn Y xua tay: “Không nhưng cảm nhận quỷ khí ở đây.”

 

“Thứ tác quái hẳn là quỷ.”

 

Cô là Mạnh Bà của Địa phủ, nếu ở đây thực sự quỷ thì cô nhất định thể cảm nhận nhưng cô ở bên ngoài tòa nhà cũng cảm nhận quỷ khí.

 

Vào bên trong càng .

 

Giang Mãn Y tìm một hồi lâu, nhấn công tắc đèn nhưng phản ứng.

 

Lăng Thính Lan một bên cầm đại đao quan sát, vô cùng cảnh giác, chỉ sợ thứ gì đó đột nhiên nhảy họ giật .

 

“Máy phát điện ?” Giang Mãn Y thấy đèn bật thì nghĩ dùng máy phát điện thử xem.

 

Lỡ như đúng là vấn đề về mạch điện thì cô dùng phương pháp huyền học thế nào cũng giải quyết .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-221.html.]

 

Văn Ông Thang cầm đèn pin : “Ngay bên , đại sư theo .”

 

Máy phát điện đặt trong kho, và trợ lý khởi động máy, máy phát điện rõ ràng kêu ‘oong’ một tiếng, đó thì im lìm phản ứng nữa.

 

Cho dù Văn Ông Thang nhấn nút khởi động thế nào cũng vô dụng.

 

“Mẹ kiếp!” Tức đến nỗi vỗ một cái máy phát điện.

 

“Đại sư xem , cứ như thế đấy, hễ tan là mấy thứ đều dùng nữa.”

 

Anh trông sốt ruột, hơn nữa còn bực tức.

 

Giang Mãn Y để ý đến mà đưa tay điểm một cái phía máy phát điện, đó đến phía máy phát điện lấy một thứ nhỏ xíu.

 

Cố Sách và những khác chỉ thấy trong tay đại sư như đang vặn xoắn thứ gì đó, nhưng thể rõ: “Đại sư, đây là thứ gì ?”

 

Chẳng lẽ là quỷ !

 

Hơi sợ hãi!

 

Giang Mãn Y một tiếng, đó thấy thứ cô đang nắm trong tay hiện nguyên hình.

 

Đó là một đứa trẻ nhỏ màu đen trong suốt, trông giống như băng lửa trong game, nó la lên: “Ngươi buông !”

 

Nó vẫn đang giãy giụa, Giang Mãn Y khẽ dùng lực bóp nhẹ gáy nó, thứ đó lập tức giãy giụa nữa: “Ô ô ô!”

 

“Đau quá!”

 

Giang Mãn Y nó: “Nhóc là thứ gì?”

 

Thứ quỷ khí, cũng oán khí, trông giống tinh quái.

 

Nó bé tí như một mô hình, nếu nó trong suốt và thể cử động .

 

Nhân vật đó bĩu môi, áp lực của Giang Mãn Y chỉ thể thành thật trả lời: “Ta là linh.”

 

“Linh?”

 

Văn Ông Thang lúc sợ hãi trốn lưng Lăng Thính Lan, thực sự sợ.

 

Thứ trông giống hệt quỷ nhỏ, công ty chọc một thứ như .

 

Anh sống mấy chục năm , đây là đầu tiên thấy, má ơi, sẽ hút hết dương khí chứ.

 

Anan

Giang Mãn Y cũng là đầu tiên thấy linh, cô tò mò hỏi: “Ngươi là linh gì?”

 

“Tại phá phách trong công ty ?”

 

Cái linh hồn nhỏ bé lập tức chút tức giận: “ mà phá phách chứ!”

 

là linh công việc, ngày nào bọn họ cũng tan đúng giờ, oán khí sắp nhấn chìm !”

 

Văn Ông Thang: …

 

Lăng Thính Lan cất đại đao, lẩm bẩm: “Cái thế giới còn ling công việc ư? Thứ quái quỷ gì .”

 

Giang Mãn Y kỹ hơn, con linh quả nhiên ít oán khí. Có lẽ đây nó là một thực thể trong suốt, khi hấp thụ những oán khí mới biến thành bộ dạng hiện tại.

 

Biến thành màu đen đục.

 

“Anh.” Cố Sách trầm ngâm Văn Ông Thang: “Đã trả tiền tăng ca ?”

 

 

Loading...